HÃY NHỚ Ê-SAU?
Hê-bơ-rơ 12:15-16, "Coi chừng đừng để ai thiếu hụt
ân-điển của Đức Chúa TRỜI; rằng không có rễ
đắng nào mọc lên gây khó-khăn, và bởi nó
nhiều người bị làm ô-uế; rằng không có một
người vô luân hay vô thần nào giống như Ê-sau,
là kẻ đã bán quyền trưởng-nam của mình vì một
bữa ăn"
Tác giả thơ Hê-bơ-rơ đã khêu lại trường hợp của Ê-sau để cảnh báo các Cơ Đốc nhân về một kiểu thờ ơ thuộc linh mà ông gọi là "phàm tục", coi thường những điều tín ngưỡng và thánh.
Hãy xem xét các lập luận của tác giả. E-sau đã lựa chọn gì. Sự lựa chọn của anh ta đặt ra trong một loạt các hậu quả. Sau đó, anh muốn thừa hưởng phước lành, nhưng anh không thể. Tình hình là không thể cứu vãn.
Phân đoạn kinh văn này có ý định giáo dục Cơ Đốc nhân như thế nào?
Chúng ta phải nhớ rằng cơ nghiệp không phải là một điều tầm thường trong nhà Y-sác. Ngay cả bản thân E-sau cũng ân cần tìm kiếm nó bằng những giọt nước mắt sau khi anh ta đã mất nó.
Nhưng trước đó anh ta đã phát triển một trạng thái phàm tục của tâm hồn. Trong một khoảnh khắc, anh không coi tài sản của mình là có giá trị như anh nên có.
Esau cũng giống như nhiều người ngày nay. Ông có một mức độ quan tâm tầm thường trong những lời hứa của tổ phụ.
Khi nói đến sự thuộc linh, sự tầm thường là một cách diễn tả khác về cách phá sản thuộc linh. Nhưng khi một công việc thuộc linh không giật gân khó kêu gọi sự hy sinh và vị tha trong dân Chúa.
Mặc dù Esau biết sự nghiêm trọng của quyền thừa kế, anh ta đã đánh đổi sự hài lòng hả hê ngay lập tức cho quyền con trưởng gia tộc, và sau đó anh ta đã mất đi phước lành. Đó há không phải là một sai lầm trong giây lát, lạc quan, yếu đuối sao?. Ông là một người phàm tục, tác giả thơ Hê bơ rơ nói, --Ê-sau sống với cái nhìn thấp kém về những lời hứa thánh thiện--- đã chín muồi cho sự cám dỗ để bán quyền con trưởng của mình. Khi phước lành được ban cho em trai của ông, theo kiểu gia trưởng, điều đó không thể thay đổi.
Đây là điểm cho Cơ Đốc nhân. Nếu chúng ta chỉ sống trong khoảnh khắc thôi, với chỉ một chút đánh giá cao về cơ nghiệp Cơ Đốc và dòng máu đã mua nó, chúng ta cũng có thể phải chịu một mất mát khủng khiếp.
Sẽ không có nước mắt và không có cơ hội ăn năn sau khi chết và phán xét (Hê-bơ-rơ 9:27). Giống như những trinh nữ dại dột chưa chuẩn bị sẵn sàng cho sự xuất hiện của Chàng rễ, sẽ quá muộn để khóc la," Xin mở cửa ra cho chúng tôi" (Math. 25: 1-13).
Giống như người giàu có đã xin lỗi một khi anh ta đau khổ, đã quá muộn để anh ta ăn năn và cảnh báo anh em mình (Lu-ca 16: 19-31). Loại hối tiếc này không tốt.
Thông điệp có liên quan ngày hôm nay cũng như trong thế kỷ đầu tiên.
Nếu bạn sống ít quan tâm đến những điều thuộc linh, cuối cùng bạn sẽ hối hận. Bây giờ là thời gian cho chúng ta chú ý
Chỉ sau đó, người ta mới có thể nhận ra rằng "sự nghiện đối bản thân mình" có thể là một sự nghiện ngập ngấm ngầm nhất.
Sau đó, Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ của mình, "Đoạn Giê-xu
phán cùng các môn-đồ của Ngài: “Nếu có ai
muốn theo Ta, hắn hãy tự chối mình và vác thậptự-giá của mình, và theo Ta. Vì hễ ai muốn cứu
hồn mình thì sẽ mất nó, nhưng hễ ai mất hồn
mình vì cớ Ta sẽ tìm được nó"(Ma. 16: 24-25).
Hội chứng nghiện đối với bản ngã dẫn đến loại Cơ Đốc giáo tầm thường. Tự chối bỏ và làm theo Chúa Giêsu sẽ thực sự thỏa mãn tâm hồn và chỉ ra con đường cứu rỗi cho những người chúng ta yêu thương.