1 Sa-mu-ên 16: 1 "Yavê phán với Samuel: "Ðến bao giờ nữa ngươi còn than khóc Saul, trong khi Ta đã phế bỏ nó, khiến nó hết được làm vua trên Israel? Hãy đổ đầy sừng dầu của ngươi mà đi. Ta muốn sai ngươi đến với Ysai, người Bêlem, vì Ta đã kén lấy một người con của nó làm vua"
Có phải Sau-lơ hài lòng vì cái miệng kiêu ngạo của kẻ thù báng bổ Đức Chúa Trời của chúng ta đã bị ngậm lại chăng? Hay ông hài lòng vì mục đích tự phục vụ của mình đã đạt được? Chúng ta thấy rằng đó là một người có một tinh thần đau khổ. Sau-lơ đã chứng minh rằng mình là một định luật đối với chính mình và bây giờ phải tự mình bước đi trên thế giới này mà không có Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, khi nghe những người ca ngợi Đa-vít là cao hơn mình, niềm kiêu hãnh, sự đố kị và thù hận bắt đầu tích tụ trong lòng anh. Khi Đa-vít bắt đầu thờ phượng Chúa và đến với sự hiện diện của Ngài, việc đó chỉ làm nổi bật lên Sau-lơ khi những gì anh ta không có, nên với ngọn giáo trong tay, anh ta nói trong lòng mình, ta sẽ ghim Đa-vít vào tường! Bây giờ Sau-lơ sợ Đa-vít vì Chúa ở với anh ta nhưng đã rời khỏi Sau-lơ (1 Sa-mu-ên 18,12)
Cho dù đó là Ca-in và A-bên, hay Sau-lơ và Đa-vít hay Jesus và Pha-ri-si, có một điều chắc chắn trong những trường hợp này, một người có vị trí trong cuộc đời này và người kia có sự xức dầu. Bạn sẽ có gì trong cuộc sống này, anh chị em? Tình trạng này đã và sẽ tồn tại cho đến khi Chúa trở lại.
Người có vị trí sẽ bắt bớ người được xức dầu. Trên thực tế, chúng ta đang di chuyển vào những thời điểm mà chúng ta sẽ thấy linh của Sau-lơ Saul này, nảy sinh đến những đỉnh cao vô hình. Và tỷ lệ thuận với sự xức dầu là mức độ của cuộc đàn áp. Tuy nhiên, anh chị em ơi, hãy vui vẻ, vì "Mắt Yavê trên hạng người công chính, - - Phê. và chúng kêu cứu, Người ghé tai nghe. Chúng than vãn và Yavê đã nghe, - . Người đã giữt chúng khỏi mọi nỗi khốn cùng.Yavê gần bên những tấm lòng bầm tím, -
và những tâm thần tan nát, được Người tế độ. . (Thi-thiên 34: 17-19)