Thứ Ba, 5 tháng 5, 2020

Run Rẩy Trước Mặt Chúa-



Sự tôn kính sâu sắc nhất đã định tính chất cho các nhà sao chép cổ xưa của Kinh thánh. Khi họ chép đến Tên của Đức Giê-hô-va, họ thay ngòi bút mới vào dụng cụ viết của họ, tắm rửa và thay áo quần rồi mới viết lại.

Thật đáng kinh ngạc khi con người yếu đuối ngày nay tiếp cận với Đức Chúa Trời và Lời của Ngài với sự khinh miệt và không tôn trọng cách trơ tráo. Chúng tôi cười thầm về một lời quảng cáo: "Khi E. F. Hutton trong cửa hàng ăn uống lên tiếng, mọi người lắng nghe". Nghiêm trọng hơn nữa, khi Đức Chúa Trời phán, mọi người có lắng nghe không?


Tác giả thơ  Hê-bơ-rơ tuyên bố, "Đức Chúa TRỜI, sau khi Ngài đã phán từ lâu cùng tổ-phụ bằng các đấng tiên-tri trong nhiều phần và bằng nhiều cách, trong các ngày sau-rốt này đã phán cùng chúng ta trong Con Trai của Ngài" (Hê-bơ-rơ 1: 1 -2). Thiên Chúa đã thực sự nói, nhưng con người đã không còn run rẩy nữa


Phê-lít, thống đốc của xứ Giu-đê cổ đại, không có nghĩa là một người đàn ông đạo đức. Người ta nói rằng anh ta, với sự giúp đỡ của một pháp sư, đã dụ dỗ Drusilla (Đờ -ru-si), dòng dõi vua Hê-rốt, bỏ chồng mình và thuyết phục cô kết hôn với anh ta.


Chắc chắn, đạo đức của anh không làm gương mẫu cho ai được. Tuy nhiên, khi Phao-lô có dịp nói chuyện với anh ta, anh ta run rẩy trước lời Chúa. "Và khi người đang thảo-luận về sự công-chính, sự tự chế, và sự phán-xét sắp đến, Phê-lít trở nên sợ-hãi và nói: “Tạm-thời hãy đi đi và khi ta có thì-giờ, ta sẽ triệu ngươi đến”  (Công vụ 24:25).

Ôi, ước gì có một thời gian, khi loài người sẽ lại run sợ khi đọc Lời Đức Chúa TRỜI, khi tấm lòng bị đâm thấu, các tội lỗi bị phơi bày trơ trọi trước đôi mắt nhân từ của Ngài. Trong một thế hệ khi trái tim của con người đã trở nên uể oải buồn tẻ, thì ước mong chúng ta có thể tiếp tục hướng con người đến với Đấng Toàn quyền và cúi đầu khiêm tốn trước sự cai trị của Ngài