Thứ Hai, 21 tháng 8, 2023

Giám Mục Polycarp Theo Chúa Giê-su Vào Lửa


 

 Giám Mục Polycarp Theo Chúa Giê-su Vào Lửa

POLYCARP giữ một vị trí đặc biệt trong lịch sử hội thánh. Ông là người trung gian giữa thời đại các sứ đồ và hội thánh thế kỷ thứ hai, đồng thời là một trong những vị tử đạo sớm nhất mà chúng ta có nhân chứng kể lại. Các bài viết của ông trích dẫn hầu hết các sách trong Tân Ước, xác nhận tính xác thực của chúng.

 Sinh vào khoảng năm 70 sau Công nguyên, Polycarp rõ ràng đã trở thành một Cơ đốc nhân trước tuổi ba mươi, vì ông đã học phúc âm dưới chân sứ đồ Giăng, người được cho là đã sống sót cho đến đầu thế kỷ thứ hai - người cuối cùng trong số mười hai sứ đồ đầu tiên. Ngược lại, Polycarp đã cố vấn cho một thanh niên tên là Irenaeus, người đã trở nên nổi tiếng với những bài viết chống lại dị giáo. Tính cách của Polycarp phản ánh tính cách của Giăng. Anh ấy có cùng một tâm linh hòa nhã, nhưng lại không linh hoạt trong việc lên tiếng trước những sai sót. Irenaeus sau đó đã báo cáo rằng Polycarp thực sự sẽ chạy khỏi bài phát biểu dị giáo.

Khi Giăng qua đời, các chân lý của Cơ đốc giáo vẫn tiếp tục tồn tại với các môn đồ của ông, trong đó Polycarp, lúc đó là giám mục của Si-miệc-nơ, đã trở thành người được hậu thế biết đến nhiều nhất, không chỉ vì sự xuất hiện thường xuyên của ông trong văn học của giáo hội sơ khai, mà còn bởi vì về cái chết đắc thắng của ông.

 Trong sách Khải Huyền của Giăng, Đấng Christ đã cảnh báo hội thánh ở Si-miệc-nơ rằng họ sắp phải đối mặt với sự bắt bớ và hứa ban mão triều  sự sống cho những ai trung thành cho đến chết. Polycarp chắc chắn đã khuyến khích đàn chiên của mình bằng những lời này khi người La Mã kéo một số người trong số họ đi để đối mặt với cái chết của thú dữ hoặc lửa. Polycarp sớm phải áp dụng lời hứa cho chính mình. Không hài lòng với máu của những nạn nhân đầu tiên, đám đông La Mã đã kêu gọi giết chết anh ta.

Bạn bè đã thuyết phục anh ta trốn trong một ngôi nhà nông trại và sau đó chạy trốn đến một nơi khác. Trong khi cầu nguyện, Polycarp nhìn thấy một khải tượng. Anh ta quay lại và nói với những người đi cùng anh ta, "Chắc chắn là tôi sẽ bị thiêu sống." Bằng cách tra tấn hai cậu bé nô lệ, chính quyền đã biết được nơi ở của Polycarp. Họ cử người đến bắt anh ta. Lần này Polycarp từ chối chạy trốn, nói rằng, "ý muốn của Chúa sẽ được thực hiện." Anh ta đặt thức ăn trước mặt những người lính và yêu cầu một giờ để cầu nguyện. Lời cầu nguyện của anh gây ấn tượng mạnh đến nỗi binh lính nghi ngờ lệnh bắt giữ một người tốt như vậy. Họ cho phép anh ta ở với Chúa hai giờ trước khi dẫn anh ta trở lại thị trấn.

A magistrate ordered Polycarp to renounce Christ and give obedience to Caesar as Lord. Polycarp answered: “Eighty and six years have I served Christ, nor has He ever done me any harm. How, then, could I blaspheme my King who saved me? You threaten the fire that burns for an hour and then is quenched; but you know not of the fire of the judgment to come, and the fire of eternal punishment. Bring what you will.” 

 Một quan tòa đã ra lệnh cho Polycarp từ bỏ Chúa Giê-su và vâng lời sê-sa với tư cách là Chúa. Polycarp trả lời: “Tôi đã phục vụ Đấng Christ được tám mươi sáu năm, Ngài chưa bao giờ làm hại tôi bao giờ. Vậy thì làm sao tôi có thể báng bổ Vua của tôi, người đã cứu tôi? Bạn đe dọa ngọn lửa cháy trong một giờ rồi tắt; nhưng bạn không biết về ngọn lửa của sự phán xét sẽ đến, và ngọn lửa của sự trừng phạt đời đời. Hãy mang theo những gì bạn muốn.”

Vào ngày này, 23 tháng 2 năm 155, Polycarp chết trên cây cọc. Phép lạ đi kèm với cái chết của anh ấy và các tín hữu đã thu thập hài cốt của anh ấy làm thánh tích. Hội thánh Smyrna đã ghi lại tất cả những điều này trong một lá thư mà họ gửi cho các hội thánh chị em.

Dan Graves