La Mã sụp đổ nhưng một tác phẩm kinh điển của Cơ đốc giáo lại trỗi dậy
VÀO NGÀY NÀY, 24 tháng 8 năm 410, Alaric và đội quân Visigoth của hắn đã cướp phá Rome. Sự sụp đổ của thành phố đế quốc đã gây ra làn sóng chấn động khắp Địa Trung Hải. Dường như thế giới không bao giờ có thể như cũ nữa. Học giả Kinh thánh Jerome đã tóm tắt cảm xúc của nhiều người khi ông viết: “Giọng tôi nghẹn lại trong cổ họng; và, khi tôi ra lệnh, những tiếng nức nở làm nghẹn lời tôi. Thành phố đã chiếm đoạt cả thế giới cũng bị chiếm đoạt…”
Sau đó, những người ngoại giáo đổ lỗi cho đức tính khiêm tốn và không phản kháng của Cơ đốc giáo là nguyên nhân gây ra sự thất bại. Họ cũng nói rằng sự sụp đổ của La Mã chứng tỏ đạo Cơ đốc là sai lầm vì những người theo đạo Cơ đốc đã chết cùng với những người ngoại giáo. Hơn nữa, những người Visigoth được cho là theo đạo Thiên chúa đã cưỡng hiếp phụ nữ Cơ Đóc và ngoại đạo một cách bừa bãi. Tại sao Thiên Chúa không bảo vệ các Cơ Đóc nhân? Một lập luận ngoại đạo khác là:
Theo Sáng thế ký, Đức Chúa Trời sẽ tha cho Sodom nếu chỉ có mười linh hồn công chính trong đó. Tuy nhiên, Rô-ma là một trung tâm hội thánh lớn với hàng ngàn Cơ-đốc nhân—nhưng Đức Chúa Trời lại cho phép nó bị tàn phá.
Bị xúc phạm bởi những lời chế nhạo và cáo buộc như vậy, Augustine, giám mục Tin Lành của Hippo ở Bắc Phi, đã phản ứng bằng cách viết kiệt tác của mình, Thành phố của Đức Chúa Trời và Thành phố của con người. Giống như rất nhiều tác phẩm của Augustine, cuốn sách này đã tạo ra một nền tảng mới. Đó là lịch sử mục đích luận đầu tiên của thế giới (một lịch sử cho thấy các sự kiện đều có mục đích và số phận cuối cùng).
Augustine vặn lại rằng những kẻ xâm lược man rợ đã tha cho hầu hết các nhà thờ ở Rome. Ngay cả những người ngoại đạo cũng tìm được nơi ẩn náu ở những nơi thờ phượng của Cơ đốc giáo. Chúa thực sự đã bảo vệ con người. Dù sao đi nữa, các Cơ Đóc nhân đã luôn đau khổ và sẽ tiếp tục đau khổ trên thế giới này, ông nói.nNhững Cơ đốc nhân không có quyền miễn trừ đặc biệt khỏi nỗi đau hay nỗi buồn.
Trước cáo buộc rằng việc không trả thù của Cơ đốc nhân là nguyên nhân dẫn đến sự sụp đổ của La Mã, Augustine phản bác rằng những người ngoại đạo tốt nhất đã coi trọng đạo đức. Ông nói, nguyên nhân thực sự của sự suy yếu của đế quốc là do sự vô đạo đức của ngoại giáo. “Tại sao các vị thần lại sơ suất đến mức để cho đạo đức của những người tôn thờ họ chìm xuống mức thấp đến vậy?... tại sao những vị thần đó không ... đặt ra những giới luật đạo đức giúp những người sùng đạo của họ có một cuộc sống tử tế?”
Như ông thấy, cuộc bao vây thành Rome chỉ là một giai đoạn trong cuộc chiến vĩ đại giữa vương quốc của Chúa và vương quốc của loài người—các thành phố đối địch của Chúa và con người. Đó là một cuộc chiến sẽ kéo dài cho đến ngày tận thế. Thành phố của Chúa bao gồm những người yêu mến Ngài và những gì thuộc về Ngài. Ông viết rằng hiện nay một thành phố như vậy không được xác định rõ ràng như lẽ ra phải như vậy là bởi vì nhiều người tự nhận là Cơ đốc nhân lại không như vậy. Thành phố của nhân loại là vương quốc của những kẻ ghét Chúa và yêu thích sự thèm ăn của mình.
Augustine phải mất mười bốn năm để hoàn thành cuốn lịch sử phổ quát của mình. Nhưng sau cuosn sách The City of God, lịch sử sẽ không bao giờ như cũ nữa.
—Dan Graves