Thứ Năm, 4 tháng 8, 2011

MƯỜI HAI HÌNH THỂ VỀ NGƯỜI YÊU CỦA CHÚA TRONG NHÃ CA


 Sau đây là những tinh hoa trong sách Nhã ca.

1.Tuấn Mã: 1:9
   “Người yêu dấu của anh ơi, anh ví em như con tuấn mã kéo chiến xa của Pharaon”.
    Người yêu của Christ là nhân vật thiên nhiên mạnh mẽ, như ngựa cái của Pharaon. Tuấn mã sống trong thế giới, trong các sự hỗn loạn của Satan tại Ai-cập, bị Satan bắt làm nô lệ phục vụ mục đích của Pharaôn—kéo chiến xa, và kéo xe xây kho tàng.


2. Mắt Bồ Câu: 1:14.
   “Hỡi tình yêu của anh ơi, em xinh đẹp và duyên dáng làm sao! Đôi mắt em như mắt bồ câu”.
    Đấng Christ đánh giá vẻ đẹp của nàng khi nàng nhìn Ngài bằng đôi mắt đơn thuần bởi Đức Thánh Linh. Nhờ sống bằng sự sống thần thượng, nàng có cái nhìn đánh giá cao về Chúa.

3. Hoa Huệ: 2:1-2
   “ Em là đoá hoa tường vi (hoa hồng) trong cánh đồng Sa-rôn, là cành huệ trong thung lũng sâu”(c.1) – là lời của người yêu của Chúa nói.
   “Người yêu của anh giữa các thiếu nữ như cành huệ giữa đám gai gốc”( c.2): Lời của Chúa nói.
   
   Nhờ có đôi mắt bồ câu, người tìm kiếm Chúa nhận biết mình chỉ là đoá hoa hồng đáng khinh dể trong thung lũng sâu, một nguời nhỏ bé trong thế giới Sa-rôn. Nhưng trong câu 2, Chúa đánh giá cao về nàng giữa các cô gái yêu mến thế giới. Họ là gai gốc, mà Gia cơ 4:4 bảo đó là bọn ngoại tình thuộc linh, yêu thế giới. Nên như cành huệ yếu đuối, nhờ sự sống thần thượng, nàng tin cậy Đức Chúa Trời cho cuộc sống ở đây.

4. Chim Bồ Câu: 2:14.
   “Bồ câu của anh ơi! Em ẩn mình trong khe đá, bên vách núi cheo leo, cho anh được nhìn gương mặt em, và nghe giọng nói em; vì giọng em ngọt dịu, gương mặt em yêu kiều”.
   Tại đây Chúa coi người yêu của Ngài như chim bồ câu. Nàng có đôi mắt bồ câu, rồi biến đổi thành con bồ câu. Chúa muốn nhìn xem gương mặt đáng yêu của người yêu Ngài và nghe được tiếng nói ngọt ngào của nàng, khi nàng đang ở trong sự liên hiệp với thập tự giá, do khe đá và vách núi tượng trưng.

5. Cột Khói: 3:6.
   “Ai từ hoang mạc đi lên, trông như cột khói, tỏa ngát mùi nhũ hương, mộc dược, ngào ngạt hương phấn mua từ các lái buôn”.
   Tại đây người yêu của Chúa, như người đắc thắng đại diện cho tuyển dân Đức Chúa Trời, từ Ai cập, thế giới, hoang mạc đi lên. Các người yêu nầy nhờ cậy quyền năng không rúng động của Đức Thánh Linh mà trở nên như cột khói, toả ngát hương mộc dược (sự chết dịu ngọt của Chúa) và hương phấn thơm tho, nhũ hương, của sự phục sinh Ngài.

6. Giường An Nghỉ Ban Đêm: 3:7-8.
   “Kìa xem chiếc giường của Salômôn! Có 60 dũng sĩ hộ tống, những dũng sĩ của Israel. Tất cả đều cầm gươm, đầy kinh nghiệm chiến trường, ai cũng mang gươm bên mình phòng bất trắc ban đêm”.
    Chúng ta phải phân biệt người yêu của Chúa là cái giường an nghỉ ban đêm (3:7-8) và là cái kiệu di hành ban ngày (3:9) cho Chúa.
   Trong thời đại hội thánh, vào ban đêm, người yêu ngụ ý cái giường và Christ là Đấng ngủ trên giường, trong sự liên hiệp yêu thương. Cái giường để Chúa an nghỉ ban đêm, ngụ ý thời đại hội thánh, thời kỳ có tình trạng chiến tranh thuộc linh, khi có 60 chiến sĩ  bao quanh chiếc giường. Nàng là người đắc thắng dẫn đầu giữa 60 người thông thạo chiến đấu cho Christ, hầu Ngài có thể an nghỉ.

7. Kiệu Di Hành ban Ngày: 3:9.
   “ Vua Salômôn đặt làm kiệu cho mình bằng gỗ rừng Liban…”
   Sau thời đại hội thánh sẽ có thời đại vương quốc, cử hành lễ chiến thắng khải hoàn của Christ, vào ban ngày. Khi đó, người yêu của Christ là cái kiệu, Christ ngồi lên trên, trong sự liên hiệp ăn mừng khải hoàn. Kiệu nầy do Christ chế tác từ nhân tính phục sinh cao quí của Ngài (bá hương), có bản chất Đức Chúa Trời làm đế (vàng), vải màu tía (vương quyền) cộng với tình yêu của các người tìm kiếm Chúa.

8. Mão Miện: 3:11.
   “Nầy, các cô gái Siôn, mau ra xem vua Salômôn. Vua đội chiếc mão miện mà mẹ vua đã đặt trên đầu vua trong ngày cưới của vua, ngày mà lòng vua vui thỏa”.
   Nhân vật nói năng trong 3:11 là Đức Thánh Linh. Ngài kêu các tín đồ đắc thắng (con gái Siôn) nhìn xem Christ (Salômôn) trong nhân tính Ngài ( là mão miện) mà mẹ Ngài ( sự nhục hoá) đã ban cho Người vào ngày họ đính hôn cùng Ngài. Nhân tính của Christ là mão miện đính hôn đội trên đầu Christ.
   Hội thánh và Christ liên hiệp cách hoàn toàn với nhau trong một linh (1Cor. 6:17). Hội thánh là mão miện đội trên đầu Ngài.

9. Miếng Vườn: 4:12.
   “Nầy em gái của anh, nàng dâu của anh là khu vườn đóng kín, là nguồn nước ngăn lại, là suối nước niêm phong, là vườn thạch lựu với các chồi non, với đủ loại trái cây tuyển chọn, hoa phụng tiên và cây cam tùng; cam tùng và hồng hoa, xương bồ và nhục quế, và mọi thứ cây có mùi thơm, mộc dược, lô hội cùng các hương liệu tuyệt hão”.
    Qua việc nàng sống trong sự phục sinh của Christ như sáng tạo mới, để lớn lên và biến đổi, cô dâu biến đổi của Christ trưởng thành trong các sự phong phú của sự sống của Christ, nàng trở nên 4 điều sau đây:

-         Miếng vườn làm thoả mãn Christ. 4:12-13.
-         Thành phố của Đức Chúa Trời, 6:4.
-         Các thiên thể, đem ánh sáng cho vũ trụ, (6:10).
-         Quân đội giương cờ xí- là người đắc thắng tập thể--Sulamít, 6:4b, 10b.
   Tại đây, vườn đóng kín, nguồn nước ngăn lại, suối nước niêm phong—chỉ để riêng cho Christ vui hưởng. Trong việc kinh nghiệm Christ, chúng ta phải có đôi điều vui hưởng riêng tư, chỉ dành cho Chúa mà thôi.

10. Thành Phố- Chỗ Cư Trú Của Đức Chúa Trời: 6:4a
   “Người yêu dấu ơi, em đẹp như thành phố Tiệt-sa, duyên dáng như Jerusalem”.
   Tiệt-sa là thủ đô của các vua Israel ở phía bắc, chỗ có cung điện của các vua (1 Vua 14;17). Tiệt-sa được đề cập ở đây với ý nghĩa tích cực, ngụ ý chỗ cư trú của Đức Chúa Trời là Vua. Jerusalem là thủ đô của Giu-đa ở phía nam, sự bảo vệ cho nơi cư trú và đền thờ của Đức Chúa Trời trên trái đất. Do đó hai thành phố nầy ngụ ý nơi thánh của Đức Chúa Trời, chỗ cư trú của Đức Chúa Trời, với thành thánh bao quanh để bảo vệ. Tại đây Chúa ngợi khen người yêu của Ngài, nói rằng nàng đẹp như nơi thánh thiên thượng (Tiệt-sa), đáng yêu như Jerusalem thuộc thiên. Vì cớ nàng sống trong sự thăng thiên của Christ như sáng tạo mới trong sự phục sinh, người yêu của Christ trưởng thành trong các sự phong phú của Chúa đến nỗi nàng không chỉ trở thành miếng vườn cho Christ, nhưng cũng là kiến ốc của Đức Chúa Trời, nơi thánh của Đức Chúa Trời và thành phố bảo vệ.

11. Các Thiên Thể: 6: 10 a
   “Người nữ kia là ai mà xuất hiện như rạng đông, đẹp như mặt trăng, rực rỡ như mặt trời...”
   Do sự việc nàng sống trong sự phục sinh của Christ và sống bên trong bức màn nơi chí thánh, kinh nghiệm thập tự giá của Christ mạnh mẽ hơn, người yêu của Christ được biến đổi thành các thiên thể mà ở đây là mặt trời và mặt trăng. Nàng không chỉ thuộc linh cách hoàn toàn (3:6), và cũng tuyệt đối thuộc thiên, ngụ ý nàng trở thành người đắc thắng.

12. Đạo Quân: 6:4; 6:10b.
   “Người nữ kia là ai mà ...oai phong như đạo quân giương cờ xí”.
   Khi người yêu đắc thắng của Christ hiệp một với Đức Chúa Trời để làm chỗ cư trú của Đức Chúa Trời trước mặt Ngài, nàng xinh đẹp như Tiệt-sa và đáng yêu như như Jerusalem. Tuy nhiên, đối với kẻ thù, nàng đáng sợ như đoàn quân giương cờ xí. Cờ xí chỉ dẫn tính sẵn sàng chiến đấu và cũng là dấu hiệu sự chiến thắng thu đoạt rồi. Quân đội đáng sợ, ngụ ý những người đắc thăng của Chúa làm kẻ thù, Satan, khiếp sợ, và trở nên kinh khủng trước mặt dân Chúa. Quân đội nầy đánh trận cho vương quốc Đức Chúa Trời. Trong sự suy đồi của dân Đức Chúa Trời, họ trở thành những người đắc thắng, đáp tiếng gọi của Chúa. Cuối cùng những người đắc thắng trở thành Cô Dâu tập thể, kết hôn với Christ. Sau hôn lễ, Cô dâu nầy sẽ trở thành quân đội chiến đấu bên cạnh Christ, Chồng nàng, đánh bại AntiChrist với những kẻ theo hắn (Khải 19:1-21)./.