-
Thơ Đa-vít
Làm, để dạy dỗ
1 Phước thay
cho người nào được tha sự vi phạm mình,
Được khỏa lấp
tội lỗi mình!
2 Phước thay
cho người nào Đức Giê-hô-va không kể gian ác cho,
Và trong lòng
không có sự giả dối!
3 Khi tôi nín
lặng, các xương cốt tôi tiêu tàn,
Và tôi rên siết
trọn ngày;
4 Vì ngày và
đêm tay Chúa đè nặng trên tôi;
Nước bổ thân
tôi tiêu-hao như bởi khô hạn mùa hè.
(Sê-la)
5 Tôi đã thú
tội cùng Chúa, không giấu gian ác tôi;
Tôi nói: Tôi
sẽ xưng các sự vi phạm tôi cùng Đức Giê-hô-va; Còn Chúa tha tội ác của tôi.
6 Bởi cớ ấy
phàm người nhân đức đều cầu nguyện cùng Chúa trong khi có thế gặp Ngài; Quả thật,
trong lúc có nước lụt lan ra, thì sẽ chẳng lan đến người.
7 Chúa là nơi
ẩn núp tôi; Chúa bảo hộ tôi khỏi sự gian truân; Chúa lấy bài hát giải cứu mà
vây phủ tôi.
8 Ta sẽ dạy dỗ
ngươi, chỉ cho ngươi con đường phải đi;
Mắt ta sẽ
chăm chú ngươi mà khuyên dạy ngươi.
9 Chớ như con ngựa và con la, là
vật vô tri;
Phải dùng hàm khớp và dây cương mới
cầm chúng nó được,Bằng chẳng, chúng nó không đến gần ngươi.
10 Kẻ ác có nhiều nỗi đau đớn;
Nhưng người nào tin cậy nơi Đức
Giê-hô-va, sự nhân từ vây phủ người ấy.
11 Hỡi người công bình, hãy vui vẻ
và hớn hở nơi Đức Giê-hô-va!Ớ các người có lòng ngay thẳng, hãy reo mừng!
-
Thi thiên 32 và 51 là hai thi
thiên nổi tiếng của David về việc xưng tội ngoại tình với Bát-sê-ba và việc ông
cố ý giết chồng nàng, là kiện tướng U-ri.
Bài thơ nầy là sự xưng tội của
tín đồ, nhưng Phao lô trích dẫn hai câu 1 và 2 để nói đến sự tha tội của Chúa
ban cho tội nhân mới bắt đầu tin Chúa. Rô ma 4 :7-8--7 "Phước cho kẻ
bất pháp được tha thứ, tội lỗi được khoả lấp! Phước cho người mà Chúa chẳng kể
tội lỗi cho!"
Bài thơ nầy chép kinh nghiệm khi
David giấu tội trong một năm, linh lực ông khô hạn, yếu mỏn. Sau khi thú tội,
Chúa hứa tha ông ngay, lòng ông có sự bình an.
Câu: «Quả thật, trong lúc có nước
lụt lan ra, thì sẽ chẳng lan đến người »- Câu nầy ngụ ý cuộc binh biến, nổi
loạn của Áp-sa-lôm muốn cướp ngôi và tiêu diệt David. Chúa có gìn giữ tính mạnh
ông.
Đấy là một gương mẫu về sự xứng tội
của mỗi chúng ta : « Người nào
giấu tội lỗi mình sẽ không được may mắn; Nhưng ai xưng nó ra và lìa bỏ nó sẽ được
thương xót » (Châm 28 13). Bạn có đang giấu tội mình và không chịu xưng ra cách đầy đủ chăng ?.
-
Phước cho con được tha vi phạm,
Chúa không kể
đến gian ác con,
Ngài che lấp
tội con cố ý,
Lòng con
không giấu giếm lâu hơn.
Con vào
Bát-sê-ba tham muốn,
Cả năm dài
tay Chúa trên con,
Xương cốt rã
rời trong khô hạn,
Linh lực
trong con đã héo mòn.
Con thú tội,
nhìn nhận gian ác,
Chúa đã tha tội
ác của con,
Lụt binh biến Áp-sa-lôm khởi,
Ẩn núp Ngài
tánh mạng an toàn.
Mắt Chúa chỉ
cho con đường đúng,
Con không còn
làm ngựa và la,
Hàm khớp, dây
cương điều khiển chúng,
Lòng mềm mại
con nghe Chúa mà.
Trước kia tôi
đầy nỗi đau đớn,
Phạm tội rồi
cố giấu đi thôi,
Xưng tội xong
lòng tôi nhẹ bổng,
Hỡi thánh đồ,
vui vẻ với tôi!
Minh Khải—16-4-2016