Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

Lược Giải Sách Thi thiên—30


-
Thơ Đa-vít làm, hát về lễ khánh thành cung điện
1 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi tôn trọng Ngài, vì Ngài nâng tôi lên,
Không cho phép kẻ thù nghịch vui mừng vì cớ tôi.
2 Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi ôi!
Tôi kêu cầu cùng Chúa, và Chúa chữa lành tôi.
3 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã đem linh hồn tôi khỏi Âm phủ,
Gìn giữ mạng sống tôi, hầu tôi không xuống cái huyệt.
4 Hỡi các thánh của Đức Giê-hô-va, hãy hát ngợi khen Ngài,
Cảm tạ sự kỷ niệm thánh của Ngài.
5 Vì sự giận Ngài chỉ trong một lúc,

Còn ơn của Ngài có trọn một đời;
Sự khóc lóc đến trọ ban đêm,
Nhưng buổi sáng bèn có sự vui mừng.
6 Còn tôi, trong lúc may mắn tôi có nói rằng:
Tôi chẳng hề bị rúng động.
7 Hỡi Đức Giê-hô-va, nhờ ơn Ngài núi tôi được lập vững bền;
Ngài ẩn mặt đi, tôi bèn bối rối.
8 Đức Giê-hô-va ôi! Tôi đã kêu cầu cùng Ngài,
Và nài xin cùng Đức Giê-hô-va mà rằng;
9 Làm đổ huyết tôi ra,
Khiến tôi xuống mồ mả, có ích chi chăng?
Bụi tro há sẽ ngợi khen Chúa ư?
Há sẽ truyền bá sự chân thật của Ngài sao?
10 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nghe và thương xót tôi:
Đức Giê-hô-va ôi! Khá giúp đỡ tôi.
11 Ngài đã đổi sự buồn rầu tôi ra sự khoái lạc,
Mở áo tang tôi, và thắt lưng tôi bằng vui mừng;
12 Hầu cho linh hồn tôi hát ngợi khen Chúa không nín lặng.
Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ cảm tạ Chúa đến đời đời.
-
Thi thiên 30 là bài cầu nguyện của David khi ông gặp cơn bạo bệnh gần qua đời. Kẻ thù ông hả hê vì ông có thể sẽ chết. Nên ông xin Chúa cứu giúp.
David thú nhận vì có lúc ông tự mãn cho mình vững bền như núi non. Nhưng khi gặp cơn bệnh ông bối rối. Ông thưa với Chúa rằng nếu ông xuống huyệt có ích gì cho Chúa, bụi tro xác thể ông làm sao tôn vinh danh Ngài.
Cuối cùng ông cảm tạ vì sự buồn rầu chỉ tạm trú trong đêm, sáng ngày có vui mừng. Chúa  đã mở bao gai của ông và thắt lưng ông bằng sụ vui mừng ca hát.
-
Ôi hỡi Chúa, Ngài đã cứu đỡ,
Không cho kẻ thù nghịch vui mừng,
Mạng sống con không xuống huyệt đó,
Nguyền con tôn trọng Ngài vô cùng.

Hỡi các thánh, cùng tôi chúc tán,
Cảm tạ kỉ niệm thánh của Ngài,
Sự khóc lóc tạm trú đêm tối,
Sự vui mừng òa vỡ ban mai.

Con tự mãn sẽ không rúng động,
Ngài ẩn mình con bối rối ngay,
Xuống mồ mả ích gì cho Chúa,
Bụi tro há tôn ngợi danh Ngài ?

Xin thương xót con và giúp đỡ,
Đổi buồn rầu ra khoái lạc hoài,
Mở bao gai thắt lưng mừng rỡ,
Hồn con không nín lặng hát hoài.

MK. 14-4-2016