Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016

SÁCH MÁC BÀI 16


HỘI THÁNH VÀ VƯƠNG QUỐC
Kinh Thánh: Mác 4:26-29; Mát.16:16-19; 1 Cô.3:9b; Khải 14:4, 14-16
Trong các bài trước, chúng ta đã nói về Vương Quốc Đức Chúa Trời như được khải thị trong Phúc Âm Mác chương 4. Đặc biệt là chúng ta đã chú ý đến hạt giống Vương Quốc như là yếu tố nội tại của Vương Quốc. Bây giờ chúng ta sẽ tiếp tục xem xét mối liên hệ giữa Hội Thánh và Vương Quốc.
Hội Thánh và Vương Quốc là những đề tài quan trọng nhất của Kinh Thánh. Nếu đọc kỹ Tân Ước cách đúng đắn, chúng ta sẽ thấy tầm quan trọng của Hội Thánh và Vương Quốc.
Trong Ma-thi-ơ chương 3, ở phần mở đầu Tân Ước, chúng ta có một lời về Vương Quốc. Giăng Báp-tít đến, rao giảng trong đồng vắng xứ Giu-đê, rằng: “các ngươi hãy ăn năn, vì Vương Quốc thiên thượng đã gần đến!” (Mat.3:2). Sự rao giảng của Giăng Báp-tít là khởi đầu cuộc gia tể Tân Ước của Đức Chúa Trời. Sự ăn năn trong lời giảng của Giăng Báp-tít như là mở đầu của cuộc gia tể Tân Ước Đức Chúa Trời, là để có sự xoay lại vì Vương Quốc thiên thượng. Điều này cho thấy cuộc gia tể Tân Ước của Đức Chúa Trời tập trung vào Vương Quốc của Ngài.

NỀN TẢNG CỦA HỘI THÁNH
Trong Ma-thi-ơ ở chương 16, Chúa Jesus đem các môn đồ vào địa phận Sê-sa-rê Phi-líp và tại đó Ngài hỏi họ rằng: “Người ta nói Con Người là ai? (Mat 16:13). Sau khi họ trả lời, Chúa hỏi tiếp: “Còn các ngươi thì nói Ta là ai?” (c.15).Vì nhận được khải thị từ Cha nên Si-môn Phi-e-rơ trả lời: “Ngài là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống” (c.16)
Theo Ê-phê-sô 5:32 có một huyền nhiệm lớn gồm hai phần: Đấng Christ và Hội Thánh. Bởi vì khải thị của Cha về Đấng Christ chỉ là phần đầu của huyền nhiệm lớn này nên Chúa nói tiếp về Hội Thánh: “Còn ta lại bảo người rằng, người Phi-e-rơ, ta sẽ lập Hội Thánh ta trên vầng đá này”(c.18). Điều này rõ ràng ngụ ý rằng Hội Thánh phải là điều gì đó thuộc về Đấng Christ và vì Đấng Christ. Trước hết, Đấng Christ được nhận biết, và thậm chí được sở hữu. Rồi Chúa nói rằng trên “vầng đá này” Ngài đã xây Hội Thánh Ngài. Vầng đá này không những chỉ về Đấng Christ mà còn chỉ về sự khải thị về Đấng Christ là điều Phi-e-rơ đã nhận lãnh từ Cha. Hội Thánh được xây dựng trên một khải thị như vậy về Đấng Christ. Vì vậy, “vầng đá” ở đây không chỉ là chính Đấng Christ mà còn là sự nhận thức, hiểu biết, kinh nghiệm và sở hữu Đấng Christ.
Ngày nay nhiều người công bố họ nhận thức rằng Đấng Christ là nền tảng của Hội Thánh. Tuy nhiên, họ chưa thấy nền tảng thật sự để xây dựng Hội Thánh là sự nhận biết Đấng Christ. Nếu không nhận biết Đấng Christ trong kinh nghiệm, chúng ta sẽ không có nền tảng để xây dựng Hội Thánh. Vì vậy, chúng ta phải biết Đấng Christ. Rồi việc nhận biết, kinh nghiệm, vui hưởng và sở hữu Đấng Christ sẽ là nền tảng để Ngài xây dựng Hội Thánh trên đó.
CÁC CHÌA KHÓA CỦA VƯƠNG QUỐC
Trong Ma-thi-ơ 16:19, ngay sau khi nói về Hội Thánh, Chúa nói tiếp về Vương Quốc: “Ta sẽ giao các chìa khóa của Vương Quốc thiên thượng cho ngươi, hễ điều gì mà ngươi buộc dưới đất thì điều đó trên trời cũng buộc, và điều gì mà ngươi mở dưới đất thì điều đó trên trời cũng mở”. Ở đây “Vương Quốc thiên thượng” được dùng cách hoán đổi với từ “Hội Thánh” trong câu trước. Tôi không nói rằng hai từ ngữ này đồng nghĩa, tuy nhiên, trong câu 18 và 19 chúng được dùng cách hoán đổi. Đây là bằng chứng mạnh mẽ cho thấy rằng Hội Thánh đích thực là Vương Quốc trong thời đại này. Điều này được xác quyết bằng La-mã 14:17 là câu Kinh Thánh chỉ về nếp sống Hội Thánh đúng đắn.
Lời của Chúa với Phi-e-rơ trong Ma-thi-ơ 16:19 về các chìa khóa của Vương Quốc thiên thượng được ứng nghiệm trong sách Công Vụ. Chúng ta có phương diện thứ nhất của sự ứng nghiệm này trong Công Vụ chương 2 và phương diện thứ hai trong Công Vụ chương 10. Trong hai trường hợp này, Phi-e-rơ dùng hai chìa khóa. Trong Ma-thi-ơ 16:19, Chúa nói về các chìa khóa chứ không phải một chìa. Vào ngày lễ Ngũ Tuần như được ghi lại trong Công Vụ chương 2, Phi-e-rơ dùng một trong những chìa khóa này để mở cửa cho người Do Thái bước vào Vương Quốc.  Rồi trong nhà Cọt-nây, như được ghi lại trong Công Vụ chương 10, Phi-e-rơ dùng chìa khóa thứ hai để mở cửa cho người ngoại bang vào Vương Quốc. Đó là lý do trong Ê-phê-sô chương 2, chúng ta thấy cả người Do Thái và người ngoại bang được xây dựng với nhau thành một Hội Thánh: “Dường ấy, anh em không còn phải là khách lạ hoặc kiều dân nữa, nhưng là người đồng quốc với các thánh đồ và là người nhà của Đức Chúa Trời, được xây dựng trên nền các sứ đồ và tiên tri, chính Christ Jesus là đá đầu góc nhà” (cc.19-20)
Chúng ta cần ghi khắc sự kiện là trong Ma-thi-ơ 16:18, chúng ta có Hội Thánh và rồi trong câu kế tiếp, chúng ta có Vương Quốc. Điều này cho thấy rằng khi Hội Thánh được đề cập lần đầu trong Tân Ước, Hội Thánh được đề cập liên quan đến Vương Quốc. Hơn nữa, như chúng ta đã thấy, trong các câu này Hội Thánh và Vương Quốc là những từ liệu có thể hoán đổi.
THỰC TẠI CỦA VƯƠNG QUỐC
TRONG HỘI THÁNH
Mặc dầu Hội Thánh được đề cập rõ ràng trong Ma-thi-ơ chương 16 nhưng không có điều gì liên quan đến Hội Thánh được nói đến trong Phúc Âm Mác. Đặc biệt trong chương 4, Chúa nói về Vương Quốc Đức Chúa Trời. Trong 4:26-29, chúng ta có ẩn dụ về hạt giống. “Ngài lại phán rằng: Vương Quốc Đức Chúa Trời cũng như người vãi giống xuống đất” (c.26). Ẩn dụ này khải thị rằng Vương Quốc là vấn đề về sự sống, nẩy mầm, lớn lên, kết quả, trưởng thành và sản sinh mùa gặt. Trong các câu 27 và 28, chúng ta thấy hạt giống tự động lớn lên. Rồi trong câu 29, chúng ta có mùa gặt. Ẩn dụ này là minh họa ngắn gọn về Vương Quốc.
Hội Thánh có được bao hàm trong ẩn dụ về hạt giống không? Dĩ nhiên, Hội Thánh không được đề cập cách trực tiếp. Tuy nhiên, Hội Thánh được bao hàm ở đây theo một cách nào đó. Trong ẩn dụ này, chúng ta có người gieo giống, hạt giống được gieo, ruộng, sự phát triển của hạt giống và mùa gặt. Đây là bức tranh đầy đủ về Vương Quốc. Nhưng Hội Thánh ở đâu trong bức tranh này? Vấn đề này đáng cho chúng ta suy xét.
Đoạn 4:26-29 giúp chúng ta trả lời câu hỏi Hội Thánh ở đâu. Chúng ta có thể suy xét lời của Phao-lô về ruộng của Đức Chúa Trời. Trong 1 Cô-rin-tô 3:9b, trong mời lời được gởi đến Hội Thánh tại Cô-rin-tô, Phao-lô nói: “Anh em là ruộng của Đức Chúa Trời”. Theo nghĩa đen, từ Hy Lạp được dịch là “ruộng” có nghĩa là đất canh tác. Hội Thánh là ruộng của Đức Chúa Trời, là cánh đồng của Ngài, là đất canh tác của Ngài. Nếu suy xét lời của Phao-lô trong 1 Cô-rin-tô 3:9 cùng với ẩn dụ về hạt giống trong Mác 4:26-29, chúng ta sẽ thấy lời của Phao-lô giúp chúng ta hiểu mối liên hệ giữa Hội Thánh và Vương Quốc.
Chúng ta có thể dùng việc làm vườn để minh họa cho mối quan hệ giữa Hội Thánh và Vương Quốc. Trong sân nhà tôi có một cái vườn nhỏ mà chúng ta có thể gọi là một vương quốc – vương quốc thực vật. Vương quốc thực vật này minh họa cho Vương Quốc đã được gieo như hạt giống trong các sách Phúc Âm. Trong Các Thư Tín, hạt giống này lớn lên và phát triển; rồi cuối cùng trong sách Khải Thị sẽ có mùa gặt. Khải Thị chương 14 nói về trái đầu mùa (c.4) và sau đó là thu hoạch vụ mùa (cc.14-16). Mùa gặt sẽ là sự phát triển đầy trọn của Vương Quốc và theo 1 Cô-rin-tô 3:9, cánh đồng mà vụ mùa đang lớn lên là Hội Thánh. Vì vậy, dùng khu vườn của tôi làm minh họa, chúng ta có thể nói rằng chính khu vườn mô tả Hội Thánh còn các cây mọc trong vườn mô tả Vương Quốc. Minh Họa này giúp chúng ta thấy Vương Quốc trong Hội Thánh là thế nào. Phúc Âm Ma-thi-ơ đặc biệt khải thị rằng trong Hội Thánh ngày nay, chúng ta có thực tại của Vương Quốc
Giả sử trong sân nhà tôi chỉ có đất mà không có cây nào mọc lên cả. Cái sân đất ấy có là một khu vườn không? Không thay vì là khu vườn, nó chỉ là cái sân. Thế thì, làm thế nào một cái sân có thể trở thành một khu vườn. Nó trở nên khu vườn chỉ khi nào có nhiều cây mọc trong đó. Càng có nhiều cây mọc trong sân, sân càng trở nên một khu vườn. Tương tự như vậy, hạt giống của Vương Quốc càng mọc trên đất canh tác, tức ruộng, là Hội Thánh, thì Hội Thánh càng trở nên thực tại của Vương Quốc.
Trong nếp sống Hội Thánh ngày nay, nhiều “cây” đang mọc lên. Nếu chưa được tái sinh mà chỉ là người thế giớithì chúng ta chỉ là một cái sân đất trống. Nhưng vì đã được tái sinh nên tất cả chúng ta đều là những cây mọc trong ruộng của Đức Chúa Trời. Vì vậy, chúng ta là ruộng của Đức Chúa Trời, khu vườn của Ngài. Thế thì Vương Quốc là gì? Vương Quốc thật ra là thực tại của những cây mọc trong ruộng của Đức Chúa Trời. Chúng ta càng lớn lên trong sự sống thì thực tại của Vương Quốc càng có với chúng ta.
Tân Ước nói về Vương Quốc của Đức Chúa Trời và Vương Quốc thiên thượng. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là có hai Vương Quốc. Chỉ có một Vương Quốc, Vương Quốc duy nhất của Đức Chúa Trời, và Vương Quốc thiên thượng là một phần của Vương Quốc duy nhất này
Chúng ta có thể so sánh Vương Quốc Đức Chúa Trời với một quốc gia chẳng như Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ, còn Vương Quốc thiên thượng được ví với thủ đô của Hoa Kỳ là Washington, D.C, một quận có cơ quan đầu não của chính quyền liên bang tọa lạc. Hoa Kỳ và Washington D.C không phải là hai quốc gia. Không, Washington D.C là một khu vực đặc biệt, một khu vực hành chánh bên trong quốc gia Hoa Kỳ. Chúng ta có thể nói Vương Quốc thiên thượng là Washington D.C thuộc linh, là khu vực cai trị của Vương Quốc Đức Chúa Trời. Vì vậy, Vương Quốc của Đức Chúa Trời và Vương Quốc thiên thượng không phải là hai Vương Quốc. Trái lại, Vương Quốc Đức Chúa Trời là Vương Quốc duy nhất và Vương Quốc thiên thượng là một phần của Vương Quốc này
Trong minh họa về khu vườn trong dân nhà tôi, thực tại của Vương Quốc thiên thượng được mô tả bằng cây đang mọc. Các cây trong vườn nhà tôi càng mọc thì càng có thực tại của khu vườn. Giả sử tất cả các cây trong vườn tôi đều chết, thì trong tình cảnh đó, khu vườn không có thực tại nào cả.
Chúng ta cần suy xét có bao nhiêu thực tại trong nếp sống Hội Thánh giữa vòng chúng ta. Lượng thực tại này tùy thuộc vào lượng lớn lên trong sự sống. Nếu thăm khu vườn của tôi và thấy cây cối tươi tốt đẹp đẽ, anh em có thể reo lên: “Thật là một khu vườn xinh xắn!” Anh em sẽ ngắm nhìn một khu vườn đầy thực tại. Đây là một minh họa về những gì chúng tôi có ý nói là thực tại của Vương Quốc ở trong Hội Thánh
HOÀN TOÀN LÀ VẤN ĐỀ ĐỂ SỰ SỐNG
Hội Thánh là một khu vườn và Vương Quốc là sự lớn lên của các thánh đồ như các cây lớn lên trong khu vườn ấy. Khi các thánh đồ, tức là các cây, đạt đến mức trưởng thành thì họ sẽ đủ điều kiện để làm vua với Đấng Christ trong Vương Quốc Đức Chúa Trời. Khi Chúa trở lại, tất cả những người đã trưởng thành sẽ đủ điều kiện làm vua với Ngài trong sự hiện lộ của Vương Quốc trong suốt thời đại ngàn năm. Như biểu đồ cho thấy, sự hiện lộ của Vương Quốc sẽ ở trong thời đại sắp đến.
Tân Ước không trình bày Vương Quốc Đức Chúa Trời chỉ như một giáo lý khách quan hay lời tiên tri. Không, Tân Ước dạy lẽ thật về Vương Quốc là thực tại của sự sống. Vương Quốc Đức Chúa Trời hoàn toàn là vấn đề sự sống thần thượng.
Sách 1 Cô-rin-tô cho thấy rằng Vương Quốc Đức Chúa Trời là vấn đề của Đức Chúa Trời. Trong 1 Cô-rin-tô 1:2; chúng ta có Hội Thánh vì Thư tín này gửi cho “Hội Thánh của Đức Chúa Trời tại 1 Cô-rin-tô”. Trong Thư này, Phao-lô nhiều lần nhắc đến Hội Thánh hoặc các Hội Thánh (4:17; 6:4; 7:17; 10:32; 11:16, 18, 22; 12:28; 14:4, 5, 12, 19, 23, 28, 33, 34, 35, 15:9; 16:1, 19).
Chúng tôi đã nhấn mạnh sự kiện là trong 1 Cô-rin-tô 3:9 chúng ta thấy Hội Thánh là ruộng của Đức Chúa Trời. Trong chương 6, từ câu 9 đến câu 11, Phao-lô tiếp tục nói về Vương Quốc của Đức Chúa Trời, chỉ ra rằng các tín đồ tội lỗi sẽ không hội đủ điều kiện để thừa hưởng Vương Quốc của Đức Chúa Trời. Vì vậy, trong chương 1 chúng ta có Hội Thánh; trong chương 3 có ruộng và trong chương 6 có Vương Quốc. Trong 1 Cô-rin-tô chương 15, Phao-lô lại nói về Vương Quốc của Đức Chúa Trời (cc.24,50)
Trong Tân Ước, chúng ta có tư tưởng Vương Quốc hoàn toàn là vấn đề sự sống. Hạt giống sự sống này là Đấng Christ bao-hàm- tất cả. Đấng này đã được gieo vào trong chúng ta như hạt giống, và hạt giống này đang lớn lên và phát triển trong chúng ta cho đến khi đạt đến mức trưởng thành. Khi hạt giống này lên bên trong chúng ta, Đấng Christ thay thế chúng ta bằng chính Ngài. Khi đạt đến mức trưởng thành, chúng ta sẽ có Đấng Christ làm sự thay thế hoàn toàn của mình, và Ngài là mọi sự đối với chúng ta. Đó cũng là thời điểm chúng ta có đủ điều kiện để cai trị với Đấng Christ. Trong thời đại này, chúng ta có thực tại của sự sống thần thượng và trong thời đại sắp đến, chúng ta có sự hiện lộ của Vương Quốc khi Đấng Christ và những người cùng làm vua với Ngài cai trị trên toàn thế giới.

Tất cả chúng ta cần thấy Vương Quốc là vấn đề sự sống. Vương Quốc của Đức Chúa Trời đã được khởi xứng bởi việc gieo hạt giống sự sống vào trong chúng ta. Hạt giống này là Đấng Christ bao-hàm-tất-cả như là thể yếu sự sống lớn lên trong chúng ta, phát triển trong chúng ta và trưởng thành trong chúng ta. Về hạt giống này, chúng ta có Đấng Christ, Hội Thánh và Vương Quốc. Đấng Christ là hạt giống, Hội Thánh là ruộng hay khu vườn và Vương Quốc là thực tại.