CÁC ẨN DỤ VỀ VƯƠNG QUỐC-
Kinh Thánh: Mác 4:1-34
Từ “Vương Quốc” chắc chắn chỉ về một
sự cai trị nào đó. Nói rằng chúng ta đang thực hành nếp sống Vương Quốc có
nghĩa là chúng ta đang ở dưới sự cai trị của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên trong bài
này, chúng ta sẽ xem xét Vương Quốc của Đức Chúa Trời từ một quan điểm khác.
HẠT GIỐNG PHÚC ÂM
Chúng ta hãy bắt đầu suy xét về
Vương Quốc bằng cách đặt câu hỏi sau đây. Phúc Âm là gì? Chúng ta có thể nói rằng
Phúc Âm là một Thân Vị kỳ diệu, một Thần- Nhân tuyệt diệu. Phúc Âm cho chúng ta
biết rằng một ngày nọ, chính Đức Chúa Trời đã nhục hóa, là Thần-Nhân. Vào lúc
ba mươi tuổi, Ngài đi ra rao giảng Phúc Âm. Như chúng tôi đã nêu ra trong bài
trước, Phúc Âm là sự thay thế toàn bộ Cựu Ước vì đó là sự ứng nghiệm các lời hứa,
lời tiên tri, các hình bóng và đó cũng là sự cất bỏ Kinh Luật. Khi Đấng Thần-Nhân,
là Jesus Christ đến thì Cựu Ước chấm dứt. Chính Đấng ấy là Phúc Âm. Vì vậy,
Phúc Âm là Đấng Thần-Nhân kỳ diệu này
Theo ký thuật trong Phúc Âm Mác chương 4, chúng ta có thể
nói rằng Phúc Âm là Đấng Thần-Nhân kỳ diệu
đến gieo chính Ngài là hạt giống sự sống. Hạt giống sự sống này được truyền đạt
trong lời của Chúa. Về điều này, 4:2 và 3 chép: “Ngài dạy họ nhiều điều bằng
thí dụ. Trong khi dạy dỗ, Ngài phán rằng: “Hãy nghe! Kìa có người gieo đi ra
gieo” Trong Hi văn, từ “dạy” ở thì chưa hoàn thành, chỉ về hành động lặp đi lặp
lại trong quá khứ. Từ “người gieo” cho thấy Cứu Chúa Nô-Lệ, là Con của Đức Chúa
Trời, đến để gieo chính Ngài là hạt giống và trong hạt giống của sự sống thần
thượng này là chính Chúa.
Hạt giống được gieo trong chương 4 của
sách Mác là hạt giống Phúc Âm. Như hạt giống hoa cẩm chướng thật ra chính là
hoa cẩm chướng, thì hạt giống Phúc Âm là chính Phúc Âm. Là Đấng Thần-Nhân, Jesus Christ là hạt giống Phúc
Âm. Khi nói về hạt giống Phúc Âm, chúng tôi có ý nói rằng hạt giống này là Phúc
Âm cũng như hạt giống hoa cẩm chướng là hoa cẩm chướng.
Trong Mác
chương 4, chúng ta có hạt giống Phúc Âm hoặc Phúc Âm là hạt giống. Theo 4: 3,
khi Chúa đang dạy dỗ thì Ngài đang gieo giống. Việc gieo giống này là Cứu
Chúa-Nô Lệ rao giảng Phúc Âm của Đức Chúa Trời là điều đem Vương Quốc của Đức
Chúa Trời đến (1 :14-15). Như trong 4 :26, đó là việc gieo hạt giống sự
sống này trong lời được Cứu Chúa-Nô Lệ nói ra. Điều này cho thấy rằng sự phục vụ
Phúc Âm của Ngài là gieo sự sống thần thượng vào trong những người được tình trạng
phục vụ. Sự lớn lên của sự sống này tùy thuộc vào tình trạng của những người được
Ngài phục vụ, với kết quả lớn lên khác nhau tùy theo các tình trạng khác nhau của
họ như được mô tả trong ẩn dụ người gieo giống (4 :1-20)
Chúa Jesus
đã gieo hạt giống vào trong lòng người. Trong Mác chương 4 và Ma-thi-ơ chương
13, lòng con người được ví như đất trồng. Lòng của chúng ta là cánh đồng, là đất
trồng mà Chúa Jesus đã gieo chính Ngài là hạt giống sự sống vào, tức là hạt giống
Phúc Âm. Trong ẩn dụ về người gieo giống, Chúa Jesus vừa là Người gieo giống vừa
là hạt giống được gieo. Là Người gieo giống, Chúa gieo chính Ngài là hạt giống
sự sống qua lời Ngài.
Trong ẩn dụ
về người gieo giống thì không đề cập đến Vương Quốc của Đức Chúa Trời. Thí dụ
trong 4 :3, Chúa không nói gì về
Vương Quốc ; thay vào đó Ngài cho chúng ta thấy rằng người gieo đi ra
gieo. Tại sao không đề cập gi đến Vương Quốc trong 4 :1-8. Lý do là mặc dầu
Vương Quốc của Đức Chúa Trời đã gần đến nhưng vẫn chưa đến. Nhưng trong 4 :26, chúng ta thấy Vương Quốc đã
đến. Đó là lý do Chúa có thể nói : «Vương Quốc Đức Chúa Trời cũng
như… » Sau đó, trong 4 :30, Chúa tiếp tục hỏi : « Chúng ta
sánh Vương Quốc Đức Chúa Trời với chi ? ». Trong ẩn dụ về hạt giống
(cc.26-29) và trong ẩn dụ về hạt cải (cc.30-34), Vương Quốc của Đức Chúa Trời
có ở đó. Nhưng trong ẩn dụ thứ nhất, ẩn dụ về người gieo giống, Vương Quốc của Đức
Chúa Trời chưa đến. Như chúng ta thấy, trong ẩn dụ này, hạt giống Vương Quốc đã
được gieo.
Khi Chúa
gieo hạt giống Vương Quốc Đức Chúa Trời, Ngài gieo chính Ngài vào trong các môn
đồ. Sau đó hạt giống của Vương Quốc trải qua một quá trình phát triển bên trong
các môn đồ trong ba năm rưỡi. Kết quả là đến ngày Lễ Ngũ Tuần, Vương Quốc của Đức
Chúa Trời hiện diện với các môn đồ. Thời gian từ lúc Chúa bước ra rao giảng
Phúc Âm cho đến ngày Lễ Ngũ Tuần thì chưa tới bốn năm. Đây là khoảng thời gian
để hạt giống vào «đất» được lớn lên. Hạt giống tiếp tục lớn lên và phát triển
cho đến ngày lễ Ngũ Tuần, là khi Vương Quốc hiện diện cách rõ ràng với Phi-e-rơ
và một trăm hai mươi môn đồ.
Nói về
phương diện bề ngoài của Vương Quốc thì dễ, nhưng nói về Vương Quốc Đức Chúa Trời
theo đường lối sự sống bề trong thì khó. Chúng ta cần được ấn tượng với sự kiện
là Vương Quốc Đức Chúa Trời thì rất khác với vương quốc con người. Vương quốc
con người là vấn đề tổ chức. Vương Quốc Đức Chúa Trời thì không phải là vấn đề
tổ chức, trái lại Vương Quốc của Đức Chúa Trời hoàn toàn là vấn đề sự sống.
Vương Quốc
của Đức Chúa Trời là gì ? Vương Quốc của Đức Chúa Trời thật ra là một Thần-Nhân,
là Jesus Christ, được gieo như hạt giống vào trong những người tin Ngài. Sau
khi đã được gieo vào trong họ, hạt giống này sẽ lớn lên trong họ và cuối cùng
phát triển thành một Vương Quốc.
Jesus
Christ là hạt giống Vương Quốc của Đức Chúa Trời và hạt giống đã được gieo vào
trong những người tin Ngài. Bây giờ hạt giống này đang lớn lên và phát triển
bên trong các tín đồ. Cuối cùng, sự lớn lên và phát triển này sẽ có kết quả, và
kết quả sẽ là Vương Quốc. Khi ấy, kết quả này, tức Vương Quốc, sẽ đem tất cả những
người tin Chúa đến mục tiêu. Mục tiêu ấy cũng là Vương Quốc. Phúc Âm Mác chương
4 phục vụ đích đặc biệt là bày tỏ Vương Quốc cho chúng ta theo cách này.
YẾU TỐ NỘI TẠI CỦA PHÚC ÂM
Trong bài
này, tôi không quan tâm đến việc nghiên cứu từng câu Kinh Thánh của phần
4 :1-34 ; thậm chí tôi cũng không quan tâm đến việc nghiên cứu các ẩn
dụ khác. Gánh nặng của tôi là chúng ta có thể thấy được Vương Quốc Đức Chúa Trời
là gì ? Thấy được Phúc Âm là Phúc Âm về Vương Quốc Đức Chúa Trời thì thật
quan trọng đối với chúng ta. Phúc Âm này thật sự là một Thần-nhân, là Jesus
Christ được gieo vào trong chúng ta như hạt giống sự sống, tức là hạt giống
Vương Quốc sẽ sinh ra từ sự lớn lên và phát triển của hạt giống ấy.
Nếu nói rằng
chúng ta đang thực hành nếp sống Vương Quốc thì cần nhận thức rằng Vương Quốc
này không phải là một điều gì đó thuộc tổ chức. Không, Vương Quốc này là điều
gì đó thuộc sự sống bề trong, một sự sống mà thật ra chính là Chúa Jesus
Christ. Ngài đã được gieo vào trong bản thể chúng ta như hạt giống và bây giờ
Ngài đang lớn lên và phát triển trong chúng ta. Ngợi khen Chúa, hạt giống này ở
trong mỗi một chúng ta và hiện nay đang lớn lên và phát triển trong chúng ta. Sự
lớn lên và phát triển của hạt giống này sẽ sinh ra Vương Quốc. Hơn nữa, Vương
Quốc này sẽ đem chúng ta đến đích điểm hầu đạt đến mục tiêu của Đức Chúa Trời.
Anh em có biết mục tiêu này là gì không ? Mục tiêu này là sự phát triển đầy
trọn của Vương Quốc Đức Chúa Trời.
Chúng tôi đã chỉ ra rằng Phúc Âm Mác ghi lại
các hoạt động của Chúa. Trong ba chương đầu tiên, chúng ta thấy được nội dung của
sự phục vụ Phúc Âm (1 :14-45), các phương cách thực hiện sự phục vụ Phúc
Âm (2 :1-3 :6), và các hành động phụ cho sự phục vụ Phúc Âm
(3 :7-35). Bây giờ trong chương 4, chúng ta thấy Phúc Âm là gì. Theo
chương này, Phúc Âm là hạt giống sự sống được gieo và những người tin Chúa
Jesus để hạt giống này có thể lớn lên, phát triển và sinh ra Vương Quốc. Nhìn
bên ngoài, Phúc Âm là vấn đề rao giảng, dạy dỗ, đuỗi quỉ, chữa lành người bệnh,
và tẩy sạch người phung. Thật ra, yếu tố nội tại của Phúc Âm là hạt giống thần
thượng, Đấng Thần-Nhân, là Đức Chúa Trời nhục hóa được gieo vào trong bản thể
chúng ta. Yếu tố nội tại này của Phúc Âm đã bị nhiều Cơ-đốc nhân ngày nay lãng
quên.
Bên trong
Phúc Âm có một hạt giống bề trong và hạt giống này, tức yếu tố nội tại của Phúc
Âm, là Đấng Thần-Nhân. Bất cứ khi nào rao giảng Phúc Âm, chúng ta cần cung ứng
Đấng Christ cho người đang lắng nghe và nhận lãnh lời chúng ta, vì bên trong
Phúc Âm có yếu tố nội tại. Bất cứ khi nào một người tiếp nhận Phúc Âm, người ấy
đã nhận lãnh Đức Chúa Trời nhục hóa là yếu tố nội tại, là hạt giống Phúc Âm. Điều
này có nghĩa là hễ khi nào một người tiếp nhận Phúc Âm, người ấy nhận lãnh hạt
giống Phúc Âm, Đức Chúa Trời nhục hóa được gieo vào trong bản thể người ấy.
ĐỨC CHÚA TRỜI TAM NHẤT
Ở TRONG CHÚNG TA
Giữa vòng
Cơ-đốc nhân có sự tranh luận thần học về việc Đấng Christ ở trong tín đồ. Sự
tranh luận này liên quan đến vấn đề Đấng Christ có thật sự ở trong chúng ta hay
không. Một số người nói rằng Đấng Christ thì quá vĩ đại còn chúng ta thì quá nhỏ
bé không thể chứa đựng Ngài. Theo những người có quan niệm này, Đấng Christ có
thể ở trên các từng trời chứ không thể ở trong chúng ta. Vì vậy, theo quan niệm
này, chỉ có Thánh Linh là đại diện của Đấng Christ, ở trong chúng ta.
Một số người
có thể thừa nhận rằng Đấng Christ Con ở trong chúng ta, nhưng họ có thể phủ nhận
Cha ở trong chúng ta. Họ có thể tiếp tục nói rằng Con và Cha là hai Thân Vị
riêng biệt. Họ tuyên bố rằng có ba Thân Vị riêng biệt trong Thần Cách và ba
Thân Vị riêng biệt này là Cha, Con và Linh. Những người tuyên bố Con ở trong
chúng ta chứ không phải Cha ở trong chúng ta, nói rằng đang khi Con sống trong
chúng ta thì Cha ở trên ngai trên trời. Về vấn đề Cha cư ngụ trong chúng ta,
chúng ta cần suy xét lời của Phao-lô trong Ê-phê-sô 4 :6 rằng : «Một
Đức Chúa Trời là Cha của mọi người, Ngài vượt trên mọi người, suốt qua mọi người,
và ở trong mọi người ». Theo câu này, Cha vượt trên chúng ta, suốt qua
chúng ta, và ở trong chúng ta. Như vậy, làm thế nào chúng ta có thể nói rằng
Cha không ở trong chúng ta ?
Từ Tân Ước
lẫn trong kinh nghiệm của mình, chúng ta biết rằng Cha, Con và Linh đều đang ở
trong chúng ta. Chúng ta đã thấy Ê-phê-sô 4 :6 chỉ ra rằng Cha ở trong
chúng ta. Cô-lô-se 1 :27 và 2 Cô-rin-tô 13 :5 chứng minh một cách mạnh
mẽ rằng Đấng Christ Con đang ở trong chúng ta. Giăng 14 :17 và La-mã
8 :9 bày tỏ Linh đang ngự trong chúng ta. Hơn nữa, trong Giăng
14 :23, Chúa Jesus phán : «Nếu ai thương yêu ta thì giữ lời ta, Cha
ta sẽ thương yêu người, chúng ta đều đến cùng người và lập cư với người ».
Ở đây chúng ta thấy rằng khi Con đến, Cha đến với Ngài. Đây không phải trường hợp
Cha vẫn cứ ở trên trời còn Con đến ở trong chúng ta. Không, Cha và Con cùng đến
để lập cư với người yêu mến Chúa Jesus.
Đức Chúa
Trời Tam-Nhất đang ở trong chúng ta. Đức Chúa Trời Tam-Nhất cư ngụ trong chúng
ta chính là hạt giống Phúc Âm. Chúng ta đã thấy hạt giống này là Đấng Thần-Nhân.
Vì vậy, hạt giống Phúc Âm là Đức Chúa Trời Tam-Nhất trong nhân tính
Trong trường
hợp tha thứ các tội phạm của người bại được ghi lại trong Mác chương 2, chúng
ta thấy Đức Chúa Trời Tam-Nhất trong nhân tính. Ở đây, chúng ta thấy cả thần
tính lẫn nhân tính của Cứu Chúa-Nô Lệ. Cứu Chúa-Nô Lệ biết đức tin của những
người tìm kiếm, các tội phạm của người bệnh và những lý luận bên trong của những
Kinh luật gia. Điều này cho thấy rằng Ngài toàn tri. Sự toàn tri như vậy biểu lộ
thuộc tính thần thượng của Ngài, bày tỏ thần tính của Ngài. Tuy nhiên, trong
2 :10, Cứu Chúa-Nô Lệ tiếp tục nói về chính Ngài là Con Người. Cứu Chúa-
Nô Lệ là chính Đức Chúa Trời nhục hóa. Là Đức Chúa Trời nhục hóa, Ngài đã không
xem sự bình đẳng với Đức Chúa Trời là điều cần phải nắm giữ. Bề ngoài, Ngài ở
trong hình trạng và hình thể con người, thậm chí trong hình thể của một Nô Lệ,
nhưng bề trong Ngài là Đức Chúa Trời (Phil 2 :6-7). Ngài vừa là Cứu Chúa-
Nô Lệ vừa là Cứu Chúa - Đức Chúa Trời. Vì vậy, Ngài không những có khả năng cứu
tội nhân mà cũng có uy quyền tha thứ các tội phạm của họ. Theo sự kiện được ghi
lại trong 2 :1-12 thì với tư cách là Đức Chúa Trời, Ngài tha thứ các tội
phạm của một người, nhưng quả quyết Ngài là Con Người. Điều này cho thấy rằng
Ngài là Đức Chúa Trời thật và là một con người thật. Trong Ngài chúng ta thấy cả
thần tính lẫn nhân tính. Theo chương 4, Đấng tuyệt diệu này, tức Đấng Thần-Nhân,
là hạt giống của vương Quốc. Đây chính là xác là những gì chương này dạy dỗ
chúng ta thấy cả thần tính lẫn nhân tính. Theo chương 4, Đấng tuyệt diệu này, tức
Đấng Thần-Nhân, là hạt giống của Vương Quốc. Đây chính xác là những gì chương
này dạy dỗ chúng ta.
Chương 4 của
Phúc Âm Mác làm cho chúng ta thấy được rằng Phúc Âm được Giăng Báp-tít loan báo
và được chính Chúa Jesus rao giảng là vấn đề Đức Chúa Trời Tam-Nhất trong nhân
tính là hạt giống sự sống được gieo vào lòng chúng ta. Nếu muốn biết Vương Quốc
của Đức Chúa Trời là gì, chúng ta cần thấy vấn đề rất quan trọng này.
Để làm
sáng tỏ vấn đề này, tôi muốn mượn một thuật ngữ sinh học. Thuật ngữ đó là từ
« gien » Gien là yếu tố di truyền . Đức Chúa Trời Tam-Nhất trong
nhân tính đã được gieo vào trong bản thể chúng ta là « gien » Vương
Quốc. Chúng ta biết rằng không có gien con người thì không thể có sự sống con
người. Sự ra đời, bản thể và sự hiện diện của chúng ta đều đến từ một gien. Bây
giờ, chúng ta phải thấy rằng Đức Chúa Trời Tam-Nhất trong nhân tính đã được
gieo vào trong chúng ta để làm « gien » Vương Quốc. Ngợi khen Chúa vì
gien này ở trong chúng ta. Cuối cùng, Vương Quốc sẽ được sinh ra từ gien này.
Trước hết,
Vương Quốc là kết quả của Phúc Âm và sau đó là mục tiêu của Phúc Âm. Giữa kết
quả và mục tiêu, chúng ta có Hội Thánh. Anh em có biết Hội Thánh là gì
không ? Hội Thánh là sự tiếp nối về kết quả của gien Vương Quốc.
Hiểu như vậy
về Vương Quốc chắc chắn khác với hiểu biết nông cạn của nhiều Cơ-đốc nhân ngày
này. Chúng ta đã thấy rằng vào một ngày nọ, Đức Chúa Trời Tam-Nhất đã trở nên một
người tên Jesus Chris, Đấng Thần-Nhân. Trong việc tha thứ người bại trong Mác
chương 2, cả thần tính và nhân tính của Chúa Jesus được bày tỏ. Bây giờ, qua việc
rao giảng Phúc Âm, Đấng này đã được gieo vào trong chúng ta. Để chúng ta tiếp
xúc Ngài hôm nay, không cần ai phải dỡ mái nhà như những người nhiệt thành đã
làm Mác chương 2. Chúa đã được gieo vào trong chúng ta ! Đấng đã được gieo
vào trong chúng ta là gien Vương Quốc, là Đức Chúa Trời Tam-Nhất trong
nhân tính. Đấng tuyệt diệu này là Đức Chúa Trời, Chúa, Đấng Cứu Rỗi, Đấng Cứu
Chuộc, chủ và sự sống của chúng ta.
Vì Đấng Thần-Nhân
là gien của Vương Quốc đã được gieo vào trong chúng ta nên tự nhiên chúng ta
yêu thương nhau và vui hưởng sự tương giao tuyệt diệu. Chúng ta có thể nói rằng
Hội Thánh của Chúa là một « nồi nung chảy » các chủng tộc, quốc tịch
và văn hóa khác nhau. Thật ra chúng ta không chỉ được nung chảy mà còn được hòa
lẫn và hòa quyện với nhau. Anh em có biết tại sao chúng ta yêu thương nhau
không ? Chúng ta yêu thương nhau vì gien ấy ở trong chúng ta. Gien này chứa
đựng yếu tố làm chúng ta yêu thương nhau
Hàng ngày,
hạt giống Vương Quốc đang lớn lên và phát triển bên trong chúng ta. Tôi có gánh
nặng muốn tất cả chúng ta đều được ấn tượng rằng hạt giống này, gien này, đã được
gieo và trong chúng ta và đây là Đức Chúa Trời Tam-Nhất nhục hóa, tức là chính
Đức Chúa Trời trong nhân tính. Đấng tha thứ người bại hiện đang ở trong chúng
ta như hạt giống của Vương Quốc.
Ô, nguyện
chúng ta có gánh nặng nói cho người khác tin vui này. Chúng ta có thể quên nhiều
điều nhưng tất cả chúng ta nên nhớ rằng gien này đang ở trong chúng ta. Đức
Chúa Trời Tam-Nhất trong nhân tính đã được gieo vào trong chúng ta như hạt giống
sự sống để lớn lên, phát triển và sinh ra Vương Quốc. Khi ấy Vương Quốc sẽ là kết
quả của Phúc Âm và sẽ là mục tiêu của Phúc Âm. Giữa kết quả và mục tiêu, chúng
ta có nếp sống Hội Thánh là sự tiếp tục về kết quả của gien kỳ diệu ở trong
chúng ta.