-
Cả đền tạm và các của lễ trong đó là các tiêu biểu của Đấng Christ. Đền tạm ngụ ý Đức Chúa Trời trong Đấng Christ hầu chúng ta có thể tiếp xúc, kinh nghiệm, bước vào, và liên kết với Đức Chúa Trời. Còn các của lễ ngụ ý Đức Chúa Trời trong Đấng Christ cho chúng ta ăn, vui hưởng, và thậm chí tiêu hóa hầu chúng ta có thể hòa quyện với Đức Chúa Trời. Phương cách để vui hưởng Đấng Christ, thực tế của mọi của lễ, là tiếp xúc Ngài và tiếp nhận Ngài như Linh của thực tế.
--Của lễ thiêu tiêu biểu Đấng Christ, không chủ yếu trong việc Ngài cứu chuộc con người khỏi tội lỗi nhưng trong việc Ngài đã sống cuộc đời hoàn hảo cùng tuyệt đối cho Đức Chúa Trời và làm cho Đức Chúa Trời thỏa mãn. Của lễ nầy là thức ăn của Đức Chúa Trời- “ấy là một của lễ thiêu, có mùi thơm dâng cho Đức Giê-hô-va”- Xuất 29:38.
--Lê 1:4-“Người sẽ nhận tay mình trên đầu con sinh, nó sẽ được nhậm thế cho, hầu chuộc tội cho người”. Như tôi đã nói, của lễ thiêu của Đấng Christ nói lên hương thơm cuộc đời tuyệt đối của Ngài cho Đức Chúa Trời. Còn chúng ta không tuyệt đối cho Đức Chúa Trời, như vậy chúng ta có lỗi lầm. Cho nên của lễ thiêu của Đấng Christ tôn vinh Đức Chúa Trời thay cho chúng ta, Ngài đã trở nên “tội lỗi” vì chúng ta để chúng ta được trở nên “sự công nghĩa của Đức Chúa Trời”, và Đức Chúa Trời chấp nhận chúng ta trong Đấng Christ. 2 Cor 5:21-
Cuộc đời tín đồ ích kỉ, xấu xa, không sống tuyệt đối cho Đức Chúa Trời, nhưng qua sự đặt tay trên con sinh của lễ thiêu, ngụ ý chúng ta được đồng nhất hóa và liên hiệp với Đấng Christ- “Người sẽ nhận tay mình trên đầu con sinh, nó sẽ được nhậm thế cho” (Lê 1:4). Bởi việc chúng ta đặt tay trên Đấng Christ, chúng ta liên kết với Ngài. Ngài với chúng ta làm một. Mọi yếu đuối, khuyết điểm, lỗi lầm của chúng ta được Ngài tiếp lấy, các mỹ đức của Ngài, như lòng hiến dâng tuyệt đối với Đức Chúa Trời thuộc về chúng ta. Do đó Đức Chúa Trời chấp nhận chúng ta trong Đấng Christ. Linh của Ngài hảnh động trong chúng ta để Ngài sống bày tỏ trong chúng ta một cuộc đời là sự lặp lại cuộc sống mà chính Ngài đã sống trên mặt đất—cuộc đời tận hiến như của lễ thiêu.
-
Tôi xin giải bày vài luật lệ trong của lễ thiêu:
1- Miếng da con sinh: Lê.7:8
“Còn thầy tế lễ dâng của lễ thiêu cho ai, sẽ được miếng da của con sinh dùng làm của lễ thiêu đó.”- “Nhưng hãy mặc lấy Chúa Jêsus Christ, chớ dự trù cho xác thịt mà làm trọn tư dục nó (La 13:14)-“mua áo trắng để mặc vào, hầu cho sự xấu hổ về sự loã lồ của ngươi khỏi lộ ra” (Khải 3:18).
Con người của chúng ta rất xấu xa, sống ích kỉ, thật hỗ thẹn trước mặt Chúa, nên chúng ta cần vui hưởng Ngài. Khi chúng ta sống đời tận hiến cho Ngài, có thể Ngài sẽ ban miếng da con sinh, ngụ ý vẻ đẹp bên ngoài của Đấng Christ, cho chúng ta để che phủ sự lõa lồ thuộc linh của chúng ta.
2- Rửa sạch bộ đồ lòng và bốn cái giò:
“Người sẽ lấy nước rửa bộ lòng và giò”( Lê 1:9). Bộ lòng và giò ngụ ý tư tưởng và hành vi. Với Chúa Jesus thì không có nan đề, không có sự nhơ bẩn, nhưng vì chúng ta cũng tái diễn cuộc đời tận hiến làm của lễ thiêu, thì tư tưởng và hành vi của chúng ta cần được rửa cho tinh sạch bằng nước của Lời Chúa- “để sau khi đã dùng nước là lời mà rửa cho tinh sạch rồi, thì khiến hội nên thánh” (Epheso. 5:26).
3 -Đốt của lễ thiêu cả một đêm- Lê 6:9-
“Hãy truyền lịnh nầy cho A-rôn cùng các con trai người: Nầy là luật về của lễ thiêu: Của lễ thiêu phải ở trên đống lửa tại bàn thờ trọn đêm cho đến sáng mai, và lửa của bàn thờ giữ cho cháy luôn”
Cả một đêm tối giáng xuống trên một cuộc đời làm của lễ thiêu. Cả cuộc đời người ấy phải ở trên bàn thờ trong bóng đêm thuộc linh đến cuối đời. “Thi 118:27 - “Giê-hô-va là Đức Chúa Trời, Ngài đã ban cho chúng tôi ánh sáng Hãy cột con sinh bằng dây Vào các sừng bàn thờ”.
Theo một ý nghĩa khác, sinh hoạt bàn thờ tập thể trên cả trái đất của Chúa sẽ chấm dút khi ngày mới của thời đại thiên hi niên hiện đến. Đếm tối hi sinh qua đi. Ngày đó mọi sự tận hiến của các tôi tớ của Chúa sẽ chấm dứt.
4. Hốt tro của lễ thiêu- Lê.6:10-12-
“Thầy tế lễ sẽ mặc áo lá trong và quần bằng vải gai che thân mình, rồi hốt tro của lửa đã đốt của lễ thiêu trên bàn thờ, và đổ gần bên bàn thờ; đoạn cởi áo nầy, mặc áo khác, đem tro nầy ra ngoài trại quân, đổ trong một nơi tinh sạch. Lửa trên bàn thờ phải cháy luôn luôn, không nên tắt. Mỗi buổi sáng thầy tế lễ sẽ lấy củi chụm lửa thêm, sắp của lễ thiêu lên trên, và xông những mỡ về của lễ thù ân tại đó. Lửa hằng cháy luôn trên bàn thờ, chẳng nên tắt”,
Khi của lễ thiêu được Đức Chúa Trời chấp nhận thì nó sẽ hóa thành đống tro trên bàn thờ. Thấy tế lễ phải trịnh trọng thay áo mình để hốt tro đổ một nơi tinh sạch ngoài trại quân, về phía đông, ngụ ý chờ sự tái lâm của Chúa từ phía mặt trời mọc. Việc hốt tro cách trịnh trọng nói lên lòng Đức Chúa Trời quý trọng tro tàn của những cuộc đời tận hiến tuyệt đối cho Ngài. Giá trị sự tận hiến đó được trân trọng và gìn giữ cho vương quốc sắp đến.
Có một điểm chúng ta phải chú ý là thầy tế lễ phải hốt tro xong, rồi chất củi mới lên và đưa con sinh mới lên bàn thờ. Từng cuộc đời được thiêu hóa xong phải qua đi, phải hốt tro dọn dẹp nhường chỗ cho đoàn hậu tấn hiến dâng.
Đôi lúc, tôi thấy với đống tro tàn của những bậc vĩ nhân, các thầy tế lễ có thẩm quyền hiện hành trong nhà Chúa lại không hốt đi, cho nên đống tro người chết vẫn còn ám ảnh, còn gây ảnh hưởng, “còn ra lệnh” cho dân thánh trong nhà Chúa, thật là trái nghịch luật của Đức Chúa Trời về của lễ thiêu. Bạn có thấy không?
-
Của lễ thiêu thánh đồ tận hiến,
Con sinh không vết cũng không nhơ,
Lột da, vắt huyết cho hoàn tất,
Cắt thịt, đầu, lòng, mỡ với giò.
Nước rửa lòng giò từng giẫm đất,
Lửa thiêu trên củi giữa bàn thờ,
Người dâng của lễ da chiên lãnh,
Chúa hưởng hương thơm tự thưở giờ.
Minh Khải—13-4-2016