Ma-thi-ơ 4: 1, “Bấy giờ Thánh Linh đưa Đức Jêsus đến đồng vắng để chịu Ma quỷ cám dỗ”.
Khi xem xét chủ đề trang trọng và quan trọng về sự cám dỗ của
Chúa, chúng ta cần nhớ rằng Ngài là Đức Chúa Trời và là con người trong một
ngôi vị. Trong khi thực sự là con người như thể Ngài chưa bao giờ là Đức Chúa
Trời, song le Ngài vẫn thực sự là Đức Chúa Trời như thể Ngài chưa bao giờ trở
thành con người, và do đó chúng ta không được nghĩ Ngài chỉ là người bị thử thách,
như A-đam ở trong vườn Ê-đen.
Việc thử thách Chúa Giê-xu trong đồng vắng không phải để xem
liệu Ngài có phạm tội hay không, nhưng để chứng minh rằng Ngài hoàn toàn là Đấng
không có tội và do đó Ngài là sự thay thế thích hợp cho những tội nhân cả về bản
chất và thực tế.
Khi câu hỏi được đặt ra (có lẽ là câu hỏi ngây thơ), "Có
thể nào Chúa Giê-su đã phạm tội không?" chúng ta cần cân nhắc trước khi trả
lời trong câu khẳng định điều gì sẽ xảy ra nếu Ngài phạm tội. Ngài không phải
là hai thân vị, mà là một. Ngài là Con của Đức Chúa Cha với hai bản tính là phàm
nhân và thần thượng. Những bản chất này không bao giờ có thể tách rời sau khi
Ngài hóa thân làm người
Bản chất nầy không thể hành động đối lập với bản chất kia; do
đó ý nghĩ về tội lỗi liên quan đến Ngài là hoàn toàn ghê tởm. Chúa có thể nói,
“Người cai trị thế giới này sẽ đến, và hắn không có gì trong Ta” (Giăng 14:30).
Không có kẻ phản bội ẩn nấp bên trong Ngài. Ngay từ khi Ngài sinh ra, Ngài đã
là “Đấng Thánh” (Lu-ca 1:35). Sự cám dỗ đã chứng tỏ Ngài là tất cả những gì Đức
Chúa Trời Cha nói về Ngài, là: Con yêu dấu của Ngài, người mà Ngài đã tìm thấy
tất cả niềm vui của mình (Ma-thi-ơ 3:17).