Mathio 3:1, "Các ngươi hãy ăn năn, vì nước trời đã đến gần!"
Mathio 3: 8, 10, “Vậy, hãy kết quả xứng đáng với sự ăn năn, Nay búa đã để kề gốc cây rồi; hễ cây nào không sanh trái tốt thì đốn mà quăng vào lửa".
Thật không nghi ngờ gì, sự ăn năn là điều cần thiết vĩnh cửu đối với mọi hồn người khi đến gần Đức Chúa Trời; nhưng ánh sáng chiếu vào sự thật này là gì, khi chúng ta thấy sự can thiệp của chính Chúa, Đấng kêu gọi dân của Ngài đến với sự ăn năn này, bị gạt sang một bên — là sự từ chối của họ — toàn bộ hệ thống các mối quan hệ của họ với Ngài, và thiết lập một thời kỳ mới — một Vương quốc vốn chỉ thuộc về những ai nghe tiếng Ngài — và khiến sự phán xét của Ngài chờ từ lâu sẽ nổ ra chống lại dân Ngài và thành thánh Jerusalem mà Ngài đã ấp ủ bấy lâu! “Ước gì ngươi trong ngày nay ít nữa đã biết những điều quan hệ cho sự bình an! Song nay những điều ấy vẫn kín giấu đối với mắt ngươi" (Lu-ca 19:42).
Sự thật này nhường chỗ cho việc triển lãm một sự thật khác và cực kỳ quan trọng, được công bố ở đây liên quan đến các quyền tối thượng của Đức Chúa Trời hơn là các hậu quả của nó, nhưng tự nó đã chứa đựng tất cả những hệ quả đó. Mọi người từ khắp mọi nơi, và như chúng ta học biết ở những nơi khác, đặc biệt là những người không tin kính và bị khinh thường, đã thoát ra ngoài tôn giáo Do thái để chịu báp têm, thú nhận các tội lỗi của họ. Nhưng những ai, trong mắt họ, giữ vị trí quan trọng trong dân chúng, trong mắt của vị tiên tri yêu dân theo ý Đức Chúa Trời, lại là đối tượng của sự phán xét mà ông đã công bố. Cơn thịnh nộ sắp xảy ra. Ai đã cảnh báo những người ngạo mạn, ưa khinh dể người khác này chạy trốn khỏi con thịnh nộ của Chúa? Hãy để họ hạ mình như những người còn lại; hãy để họ thay thế vị trí thực sự của họ, và chứng minh sự thay đổi tấm lòng của họ.
Tự hào về những đặc quyền của quốc gia mình, hoặc của tổ phụ họ, chẳng ích lợi gì trước mặt Đức Chúa Trời. Ngài yêu cầu điều mà chính bản chất của Ngài, lẽ thật của Ngài, đã đòi hỏi. Hơn nữa, Ngài đã có chủ quyền; Ngài đã có thể từ những viên đá đó để dấy lên con cái cho Áp-ra-ham. Đây là điều mà ân điển tối cao của Ngài đã làm, qua Đấng Christ, đối với dân ngoại. Có thực tế cần thiết. Rìu đặt ở gốc cây, những cây nào không sinh trái tốt thì nên chặt đi. Đây là nguyên tắc đạo đức tuyệt vời mà bản án sẽ có hiệu lực. Cú đánh chưa được giáng xuống, nhưng chiếc rìu đã cắm vào gốc cây rồi.
Giăng đến để đưa những người đã tiếp nhận lời chứng của ông vào một vị trí mới, hoặc ít nhất là vào một trạng thái mới mà họ đã chuẩn bị cho điều đó. Khi họ ăn năn, ông sẽ phân biệt họ với những người còn lại bằng phép báp têm. Nhưng Đấng đang đến sau Giăng — Đấng mà Giăng không xứng đáng xách giày của Ngài — sẽ thanh trừng kỹ lưỡng sân đạp lúa của mình (Math 3:12), sẽ tách những người thực sự thuộc về Ngài, về mặt đạo đức của Ngài, khỏi dân Israel của Ngài (đó là sân đạp lúa của Ngài), và sẽ thi hành sự phán xét trên phần còn lại. Về phần mình, Giăng đã mở cửa cho sự ăn năn từ trước; sau đó sẽ đến sự phán xét.