Kinh thánh được tạo thành từ các lời nói, nhưng nó không phải là lời nói của con người. Đó là lời Đức Chúa Trời nói qua con người. Kinh thánh ghi lại việc nói năng của Đa-ni-ên, Ê-sai, Phao-lô, v.v. Những người này đã nói thay thế cho Đức Chúa Trời, nhưng điều này không chỉ có nghĩa là Đức Chúa Trời đã nói qua Đa-ni-ên, Ê-sai và Phao-lô. Điều đó cũng có nghĩa là những lời được nói đó cũng là lời của Đa-ni-ên, Ê-sai và chính Phao-lô.
Vấn đề không phải là chúng
ta có thể ghi nhớ bao nhiêu Lời Đức Chúa Trời hay chúng ta có thể trích dẫn nó
cách tốt đẹp như thế nào. Đây cũng không phải là vấn đề chúng ta biết được bao
nhiêu hoặc chúng ta quen thuộc với Lời Đức Chúa Trời như thế nào. Vấn đề thực sự
là liệu chúng ta có thể đại diện cho Đức Chúa Trời khi chúng ta nói năng hay
không. Chúng ta đều biết rằng Phao-lô đã viết hai thư tín cho hội thánh
Cô-rinh-tô. Có một số lời trong các Thư tín của ông mà ông đã thú nhận rằng
không phải là điều răn của Chúa (1 Cô 7:25). Ông ta có thể nói điều này bởi vì
ông ta đã hiệp một với Đấng Christ. Chúng ta có thể nói rằng ông đang nói những
gì Chúa đang nói. Những lời này không phải là những lời do cảm thúc, mà là những
lời do kết quả từ sự cấu tạo trong Phao-lô. Khi Phao-lô nói, đó là Đấng Christ
nói.
Những lời của sự cảm thúc và
mặc khải có thể được tiếp nhận ngay lập tức. Nhưng phải mất một quá trình dài để
Đấng Christ được cấu thành và hình thành trong chúng ta. Quá trình này không thể
được hoàn thành trong một khoảng thời gian ngắn. Đó là một công việc kéo dài và
tiến tới từng chút một theo từng thời điểm. Người ta phải duy trì mối tương
giao ẩn giấu liên tục với Chúa trước khi sự cấu tạo đó có thể được sản sinh.
Khi trích dẫn Lời Đức Chúa
Trời, chúng ta phải chú ý đến một điều. Nó không phải là vấn đề trích dẫn những
lời mà Đức Chúa Trời nói với những người thời xưa, như Môi-se, và áp dụng lời
đó vào các tình huống ngày nay. Vấn đề là chúng ta có thể nói những gì Chúa muốn
chúng ta nói hay không khi chúng ta trích dẫn một lời kinh thánh như vậy. Vào
thời của mình, Môi-se nói những gì Chúa muốn ông nói. Bạn có thể nói rằng Chúa
muốn bạn nói điều tương tự với con người ngày nay không? Bạn có thể nói rằng
đây không chỉ là một lời trích dẫn suông?
Đã có lúc tôi quan tâm rất
nhiều đến việc giải nghĩa và thuộc lòng Kinh Thánh. Nhưng hôm nay tôi coi chúng
chỉ là phương tiện để đạt được mục tiêu của Đức Chúa Trời. Thẳng thắn mà nói,
tôi khá thất vọng với các anh em đồng công của chúng tôi. Một số người đã nhặt
lấy những gì tôi đã từ bỏ. Một số người vẫn nghiêm túc theo đuổi những gì tôi
đã từ bỏ. Kinh thánh là thước đo tốt nhất; nó đo lường tình trạng thực tế của
chúng ta. Điều kiện là nhiều người trong ngày hôm nay không đủ tư cách để họ
nghe lời Đức Chúa Trời. Theo như chúng tôi quan tâm, chúng ta không chỉ phải có
lời nói của Đức Chúa Trời, logos, nghĩa là các chữ cái màu đen và trắng, lời
văn tự, mà còn có sự tỏa sáng của Chúa từ những lời nói này trong tâm linh của
chúng ta để trở thành lời tức thời, lời rhema, mà trước đó chúng ta có thể
không nói được những lời này
Ví dụ, nhiều người có thể
đưa ra một sứ điệp về câu chuyện của Ca-in và A-bên. Nhưng vấn đề không phải là
liệu người ta có thể rút ra những giáo lý mới lạ hơn từ những đoạn này hay
không. Đó là vấn đề liệu Đức Chúa Trời có thể nói những gì Ngài muốn nói với
con người ngày nay thông qua một thông điệp như vậy hay không.