1 Cô 15:20; 1 Tê. 4:16; Khải. 11.11
Sự phục sinh đầu tiên được đề cập trong Khải Huyền 20: 5. Sự
phục sinh đầu tiên này là một sự sống lại ngoại hạng (Phi-líp 3:11). Điều đó có
nghĩa là: Lúc sống lại một phần của kẻ chết được sống lại, phần kẻ chết kia vẫn
còn chết. Được sống lại từ cõi chết như thế này là ơn của Đức Chúa Trời. Sự phục
sinh thứ hai (không được gọi cụ thể như vậy, nhưng có sự tồn tại sau khi kẻ vô
tín sống lại) không phải là sự sống lại từ kẻ chết như của tín đồ - tất cả những
người chết còn lại đều sống lại. Chỉ những người tin Chúa mới tham dự vào sự sống
lại đầu tiên, đó là sự sống lại để sống đời đời (Giăng 5:29). Phúc cho những ai
chia sẻ trong đó! Sự phục sinh thứ hai liên quan đến những người bất hạnh không
thuộc về Đấng Christ.
--Sự phục sinh thư nhất được chia thành ba giai đoạn:
1.) Những hoa trái đầu mùa của Đấng Christ (1Cor. 15:20)
2.) Những tín nhân được biến hóa cất lên (1 Tê. 4:16)
3.) Những tín hữu đã chết trong cơn đại nạn (Khải. 11:11; 20:4-
5)
--Sự phục sinh thứ hai chỉ có một giai đoạn:
1.) Sự sống lại của "kẻ chết" sau khi vương quốc
hòa bình kết thúc (Khải. 20:11). Họ sống lại, ra tòa án trắng rồi vào hồ lữa với
thân thể phục sinh trong tội lỗi trước khi chết.
Trong Cựu Ước, sự phân biệt này chưa được tiết lộ trong các
giai đoạn của sự phục sinh; dân Israel tin vào sự phục sinh “vào ngày sau rốt”
(Giăng 11: 24). Lời Chúa tuyên bố về “sự sống lại” đã làm các môn đệ kinh ngạc
(Mác 9:10). Tuy nhiên, trong Cơ đốc giáo, sự thật này đã được biết đến - hoặc
ít nhất là nó phải như vậy.
Một nhận xét nữa: Những sự sống lại mà chúng ta tìm thấy
trong Kinh thánh (La-xa-rơ, con gái của Giai-ru, v.v.) thuộc một "thể loại"
khác -- đó chỉ là sự trở lại cuộc sống trần thế. Kết quả là những người này lại
chết lần nữa. Những sự hồi sinh được thảo luận ở trên là về những người đi vào
cõi vĩnh hằng, nơi người ta không thể chết về thể xác một lần nữa—kể cả dân vô
tín..