Khải 12:9, “Con rồng lớn bị quăng xuống, tức là con rắn xưa, gọi là Ma quỉ và Sa-tan, đứa lừa dối cả thiên hạ nó bị quăng xuống đất…”
Mathio 12: 27, “Còn nếu ta nhờ Bê-ên-xê-bun mà đuổi quỉ, thì
con trai các ngươi nhờ ai mà đuổi quỉ ư?”
2 Cor. 6:15, “Đấng Christ và Bê-li-an nào có tương hoà chi?”.
Chữ “Lucifer” là chữ phiên âm của bản Kinh thánh Vulgate bằng
tiếng Latinh hồi thế kỷ thứ 4. Lucifer dịch âm từ chữ “Sao mai” trong Ê-sai 14:
12. Chữ Lucifer có nghĩa “sự chói sáng”. Sau khi sa ngã, Lucifer được Đức Thánh
Linh là Tác giả Kinh Thánh định tính chất bằng 6 tên nữa như sau:
1.Con rắn: xưa kia
trong vườn Ê-đen Lucifer mượn hình con rắn vật lý để nói chuyện với Ê-va, từ đó
Kinh thánh gọi Lucifer theo nghĩa tượng trưng là con rắn, điêu ngoa, cong quẹo, gian xảo… con rắn
xưa.
2. Con rồng: con rắn bò bằng bụng, ăn bụi đất (hồn người) suốt
đời. Sau 6000 năm, do ăn được quá nhiều hồn người, Lucifer bành trướng thành
con rồng, bay liệng trên bầu khí quyển suốt 6000 năm qua. Còn rồng bí hiểm, sâu hiểm hơn con rắn. Trước đại nạn, rồng
bị hất xuống trái đất, trở lại thành con rắn đời xưa.
3.Ma-quỷ: The Devil, không phải demon (quỷ nhỏ, tà linh….).
Chữ nầy có nghĩa đen là “kẻ phỉ báng”, “kẻ báng bổ”.
4. Sa-tan: nghĩa đen là “kẻ thù”
5. Bê-ên-xê-bun- Βεελζεβούλ
phiên âm là Beelzeboul, đọc là beh-el-zeb-ool', tiếng Anh là dung god, thần của
đống phân. Trên đống phân hữu cơ thường có nhiều ruồi xanh bay vần vũ. Bê-ên-xê-bun
là vua của bầy ruồi xanh. Cả thế giới nầy như một đống phân, trên đó có bầy ruồi
xanh vô hình bay vần vũ. Lucifer là thần của bầy ruồi, thần của đống phân, nói
theo nghĩa bóng.
6. Bê-li-an: Βελίαλ dịch là Belial,, bel-ee'-al, tiếng Anh là worthlessness;
Belial,—vô dụng, vô lại, là một cái tên gọi rất có ý nghĩa dành cho Lucifer, một tên vô lại, tàn bạo, mất hết nhân cách.-