Chương ba của phúc âm Mathio mô tả lời rao giảng của Giăng Báp-tít theo sự ứng nghiệm lời của nhà tiên tri, "Có tiếng người kêu lên trong hoang mạc: ‘Hãy dọn đường cho Chúa. Làm thẳng các lối Ngài.”
Chúng ta có thể chắc chắn rằng “Chúa”, Đức Giê-hô-va, được
nói đến bằng những lời này, thì không ai khác hơn là Chúa Jêsus, mà con đường đang
được Giăng chuẩn bị cho Ngài là sự rao giảng về sự ăn năn. Giăng mô tả về Ngài cao trọng hơn chính mình ông,
là lời xác nhận của điều này.
Báp têm của Chúa làm, không phải bằng nước, là hình thức bên
ngoài, nhưng với Đức Thánh Linh. Điều nầy được hoàn
thành vào Lễ Ngũ Tuần, khi các lưỡi lửa hiện ra, biểu hiệu bề ngoài của Đức
Thánh Linh, đã đến trên các sứ đồ. Báp têm cuối cùng bằng lửa vẫn chờ đợi trong
sự nhẫn nại của Chúa cho đến sự xét đoán cuối cùng trê nhân loại vô tín kể từ
thời A-đam, sau 1000 năm bình an.
Tiếp theo chúng ta có một lời chứng về Chúa Giê-su, lớn hơn lời
chứng của Giăng. Trong khi Chúa Giê su chịu báp-têm, các tầng trời được mở ra,
và từ đó Đức Chúa Trời là Cha vinh quang tuyệt vời, tuyên bố Đấng thấp hèn đó
là “Con yêu dấu của Ta, là Đấng mà Ta rất hài lòng". Lời của Nhân chứng thần
thượng này được đóng ấn bởi sự giáng hạ của Đức Thánh Linh như chim bồ câu đậu trên
Con Đức Chúa Trời. Như con chim của tình yêu, nỗi buồn và sinh tế, chim bồ câu là biểu hiệu tuyệt đẹp của
tính cách và công việc của Ngài được chỉ định như vậy.