Khải Huyền 12: 1-17, “có một người đờn bà mình mặc mặt trời, chơn đạp mặt trăng, đầu đội mão miện bằng mười hai ngôi sao. Nàng có thai và kêu la vì quặn thắt và đau đẻ”.
“Trước khi chuyển dạ, Người đàn bà đã sinh con; Trước khi cơn
quặn thắt đến, Nàng đã sinh một trai. Ai đã từng nghe một việc như thế? Ai đã từng
thấy những việc giống như vậy? Có đất nước nào chuyển dạ trong một ngày, Hay
dân tộc nào được sinh ra trong một lúc không? Thế mà Si-ôn mới vừa chuyển dạ Đã
sinh con cái. Đức
Giê-hô-va phán: “Chính Ta đã khiến tử cung người mẹ mở ra, Lại không cho sinh nở
sao?”(Ê-sai 66: 7-9).
Ước mơ của mọi bà mẹ là: một ca sinh nở không mệt nhọc và
không đau đớn. Nó áp dụng cho ai? Đối với tổng hội dân Chúa, là toàn bộ Cơ Đốc
nhân trong hơn 2000 năm qua, và trong thời gian đại nạn sắp tới. Khi những
"cơn đau đẻ" này xảy ra, tổng hội thánh sẽ sanh con trai (số nhiều!)
- theo câu 8 - vào thế giới. Đây là dân sót đáng tin cậy sẽ được hình thành
trong những ngày khó khăn này bởi công việc của Thánh Linh Đức Chúa Trời.
Thứ nhất đó là 144.000 người Israel sẽ được đóng ấn. Chúa bảo
tồn họ suốt con đại nạn (Khải 12:17), để sau khi Chúa hiện ra họ sẽ thành lập vương
quốc Israel thầy tế lễ trong 1000 năm trên đất. Đó cũng là “con trai” được sinh
nở theo Ê-sai 66 nói trên đây.
Người đàn bà trong Khải
12 là một tổng thể dân Chúa từ thời các tổ phụ (12 ngôi sao), như ông Nô-ê, Áp-ra-ham,
cộng với các thánh đồ thời Cựu ước (mặt
trăng) như Môi-se, Đa-vít… thêm với thánh đồ Tân ước (mặt trời) như Phi-e-rơ, Phao-lô,
cho nên người con trai mà bà sinh ra cũng là một tổng thể gồm những thành phần
thánh đồ ưu tú, trưởng thành của 3 thời đại trên. Tổng thể người con trai nầy,
gồm những người sẽ sống lại từ Cựu ước và biến hóa từ các thánh đồ trưởng thành
hôm nay, như các trái đầu mùa, đang sống
trong hội thánh hôm nay (Khải. 14:1-6).
Tổng thể dân Chúa nói chung từ thời Cựu ước đến hôm nay đã trải
qua những cơn đau đẻ dữ dội để sinh ra những thành phần ưu tú nầy. Thí dụ dân
Israel thời lao động khổ sai tại Ai-cập trong 400 năm đã sinh ta Môi-se. Dân Chúa
thời trung cổ ám thế đau đẻ và sinh ra John wycliffe, Martin Luther…, đưa đến sự đổi dời trong giáo
hội chung. Con rồng đã từng muốn ăn thít những nhận vật đó.
Tất nhiên con rồng này cũng sẽ bắt bớ người phụ nữ, là tổng bộ
hội thánh còn bị để lại trong cơn đại nạn (3, 5 năm sau) đã sinh con trai (câu
13).
Những thành phần ưu tú
bao gồm trong người con trai, sẽ được cất lên trời, trước khi con rồng bị đuổi
khỏi bầu trời, rớt xuống trái đất và mở màn cho cơn đại bạn xảy ra (Khải 9: 1-2,
11; 12:7-8).
Nếu tổng thể dân Chúa từ Cựu ước đến hội thánh ngày cuối cùng
không trải qua những cơn đau đẻ kinh khủng thì họ không thể sinh những người
con trai ưu tú, và Đức Chúa Trời đã không thể chuyển đổi thời đại vài ba lần trong
quá khứ. Và sự chuyển đổi cuối cùng là “Bây giờ sự cứu rỗi, quyền năng, nước của
Đức Chúa Trời chúng ta, và quyền bính của Đấng Christ của Ngài đã đến, vì kẻ tố
cáo anh em chúng ta đã bị quăng xuống,…” (Khải 12: 10). “Thiên sứ thứ bảy thổi
lên, liền có những tiếng lớn trên trời rằng:“Nước
của thế giới đã trở nên nước của Chúa chúng ta và của Đấng Christ của Ngài, Ngài sẽ làm Vua cho đến đời đời vô cùng”
(Khải 11:15),