GIỚI THIỆU
Chủ đề này được thiết lập dựa trên câu thánh thư: “Nhưng hỡi người yêu dấu, đừng biết điều này, rằng một ngày ở với Chúa là một ngàn năm, và một ngày là một ngàn năm” (2Phi-e-rơ 3: 8; Thi-thiên 90: 4 ). Những câu thánh thư này tuyên bố rằng một ngàn năm đối với loài người trên đất cũng giống như một ngày ở với Chúa. Sự thật này sẽ được chứng minh bằng một số ví dụ đáng kinh ngạc.
-TUẦN LỄ SÁNG TẠO-
Những ngày theo nghĩa đen - “Vì trong sáu ngày, CHÚA đã dựng nên trời đất, biển cả, và tất cả những gì ở trong đó, và nghỉ ngơi vào ngày thứ bảy: vì vậy, CHÚA đã ban phước cho ngày sa-bát, và thánh hóa ngày đó” (Xuất 20:11). "Sáu ngày" của sự sáng tạo là ngày hai mươi bốn giờ với buổi tối và buổi sáng (Sáng thế ký 1: 5).
Một sự tương đồng với toàn bộ lịch sử thế giới — Rõ ràng là thánh kinh dạy rằng bảy ngày theo nghĩa đen của tuần lễ sáng tạo đại diện cho [tương tự với] bảy nghìn năm toàn bộ thời gian của trái đất.
Khoảng thời gian trước Công nguyên — Theo thánh kinh, có bốn nghìn năm từ khi A-đam được tạo ra cho đến khi Chúa Giê-xu Christ hiện đến lần đầu tiên. (Giám mục Usher và nhiều người khác đã nghiên cứu niên đại học Cựu Ước đồng ý với kết luận này.)
'Ngày nghỉ ngơi' vinh quang cuối cùng — Theo thánh kinh — vào cuối lịch sử trái đất, trước khi trái đất bị thiêu rụi (2 Phi-e-rơ 3:10), Chúa Giê-xu Christ sẽ trị vì trên trái đất này trong “một ngàn năm” (Khải Huyền 20: 1-6). Khoảng thời gian ngàn năm cuối cùng này — được gọi là “ngày của CHÚA” (Ê-sai 2:12), sẽ bắt đầu khi Chúa Giê-su đến “như một Kẻ trộm trong đêm” (1Tê 5: 2). Sẽ kết thúc một ngàn năm sau khi trái đất bị đốt cháy (2 Phi-e-rơ 3:10).
Đức Chúa Trời nghỉ ngơi vào ngày thứ bảy và ngày cuối cùng của tuần lễ sáng tạo (Sáng thế ký 2: 2) và truyền lệnh cho dân Y-sơ-ra-ên giữ “ngày sa-bát” bằng cách nghỉ việc (Xuất 23:12; 31:15). Vào lần tái lâm của Ngài, khi các vương quốc trên thế giới này “trở thành vương quốc của Chúa chúng ta và của Đấng Christ của Ngài” (Khải Huyền 11:15), thì Chúa Giê Su Christ sẽ trị vì trong một ngàn năm (Khải Huyền 20: 4). Nói về thời gian đó, Ê-sai nói, “Và trong ngày đó, sẽ có một chồi của Gie-sê, sẽ đại diện cho một quyền quản trị của dân chúng; Dân ngoại sẽ tìm kiếm nó; và sự còn lại của nó sẽ được vinh hiển ”(Ê-sai 11:10). Chúa Giê Su Christ sẽ mang lại sự yên nghỉ cho trái đất này trong thời trị vì của Ngài với tư cách là “VUA CỦA CÁC VỊ VÀ CHÚA CỦA CÁC CHÚA” (Khải Huyền 19:16)! Ngày thứ bảy của tuần sáng tạo là một ngày tương tự cho khoảng thời gian nghìn năm cuối cùng của trái đất.
Thời đại hiện tại của hội thánh — Nếu giả định — tuần sáng tạo gồm bảy ngày là một bức tranh tiên tri về toàn bộ lịch sử bảy nghìn năm của trái đất, thì thời gian mà chúng ta đang sống, giữa lần hiện đến lần đầu tiên và lần thứ hai của Đấng Christ, sẽ là hai ngàn năm.
--BA LOẠI NGƯỜI
Dưới con mắt của Đức Chúa Trời, hiện nay chỉ có ba loại người trên thế giới: người Do Thái, dân ngoại và hội thánh của Đức Chúa Trời (1Corinthians 10:32). Người Do Thái là con cháu của Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp. Họ được gọi là con cái của Israel. Dân ngoại đều là những người ngoại đạo (chưa được cứu) không phải là người Do Thái. Hội thánh của Đức Chúa Trời bao gồm tất cả những người trong số những người Do Thái và Dân ngoại, những người đã được cứu bởi ân điển của Đức Chúa Trời qua đức tin (Ê-phê-sô 2: 8-9). Nghiên cứu này sẽ chỉ ra cách "hai ngày" được sử dụng với ba nhóm này liên quan đến lời tiên tri.
---LỜI TIÊN TRI LIÊN QUAN ĐẾN ISRAEL-
Tình trạng hiện tại của Israel— Quốc gia Israel hiện đã chết về mặt thuộc linh và được Đức Chúa Trời ví như những bộ xương khô nằm trên mặt đất (Ê-xê-chi-ên 37: 1-14). Nhưng dân tộc Israel sẽ không chết mãi mãi! Đức Chúa Trời sẽ khiến họ sống lại, và họ sẽ sống trong mắt Ngài (Ô-sê 6: 2).
Vào lần đầu tiên khi Ngài đến, dân Israel đã từ chối Chúa Giê-xu Christ: “Ngài đến với dân của mình (Israel), nhưng nước của Ngài không đón nhận Ngài” (Giăng 1:12). Khi Chúa Giê-su chết trên thập tự giá vì các tội lỗi của chúng ta, “bức màn của đền thờ được xé ra làm hai từ trên xuống dưới” (Ma-thi-ơ 27: 50-51). Sau đó, tôn giáo của người Do Thái không còn được tuân theo nữa. Bốn mươi năm sau - theo lời tiên tri của Chúa Giê-su, mọi viên đá của đền thờ đều bị ném xuống (Lu-ca 21: 6-- vào năm 70).
Ô-sê cũng nói tiên tri về những điều này, rằng: Vì dân Israel sẽ sống nhiều ngày mà không có vua, không có quan trưởng, không của tế lễ, không có hình tượng, không có ê-phót và không có thê-ra-phim: Về sau sẽ Israel trở lại, tìm kiếm Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của họ, và vua Đa-vít; và sẽ kính sợ Đức Giê-hô-va và sự tốt lành của Ngài trong những ngày sau ”(Ô-sê 3: 4-5). Đức Giê-hô-va cũng đã nói tiên tri cho Israel rằng: “Vì ta sẽ đối với Ép-ra-im như sư tử và sư tử con đối với nhà Giu-đa: Ta, kể cả ta, cũng sẽ xé xác và bỏ đi; Tôi sẽ mang đi, và không ai có thể giải cứu anh ta. Ta sẽ đi và trở về chỗ của Ta, cho đến khi họ nhận ra tội lỗi của mình và tìm kiếm mặt Ta; trong cơn hoạn nạn, họ sẽ tìm kiếm Ta sớm ”(Ô-sê 5: 14-15).
Chúa đã trở lại vị trí của mình trên thiên đàng bốn mươi ngày sau khi từ kẻ chết sống lại (Công vụ 1: 1-11). Trong “thời gian Gia-cốp gặp khó khăn” (Giê-rê-mi 30: 7), thời gian họ đau khổ được gọi là “đại nạn” (Ma-thi-ơ 24: 21-29), Israel sẽ tìm kiếm Đức Giê-hô-va, và Ngài sẽ tỏ mình ra cho họ khi họ chạy trốn. vào đồng vắng (Ê-xê-chi-ên 20: 33-38).
Được sống lại sau HAI NGÀY - Israel sẽ nói: “Hãy đến, chúng ta hãy trở về cùng Đức Giê-hô-va: vì Ngài đã xé xác và sẽ chữa lành cho chúng ta; Ngài đã đánh, và Ngài sẽ băng bó chúng ta lại. Sau hai ngày, Ngài sẽ làm cho chúng ta sống lại; trong ngày thứ ba, Ngài sẽ cho chúng ta sống lại, và chúng ta sẽ sống trong mắt Ngài ”(Ô-sê 6: 1-2). Sau “hai ngày” [hai nghìn năm (2 Phiero 3: 8)] Chúa sẽ khiến Israel sống lại. Sau đó, “trong ngày thứ ba” [giai đoạn một ngàn năm thứ ba], Israel sẽ sống trong tầm mắt của Ngài! Kinh thánh xác nhận rằng Chúa Giê-su Christ sẽ trị vì “trong sự phục hồi” (Ma-thi-ơ 19:28) trong “thời kỳ vạn vật thay đổi” (Công vụ 3:21; 1: 6) trong “một ngàn năm” (Khải Huyền 20 :4)!
Triều đại vinh quang của Chúa Giê Su Christ trên đất trong một ngàn năm còn được gọi là “ngày của Chúa Jêsus” (1 Cô-rinh-tô 5: 5; 2 Cô-rinh-tô 1:14) mà “sẽ đến như kẻ trộm trong đêm” (2 Phi-e-rơ 3 : 10). Triều đại ngàn năm sẽ kết thúc sau trận chiến cuối cùng của Đức Chúa Trời với Sa-tan và các môn đồ của hắn. Sau đó, “các tầng trời sẽ qua đi với tiếng ồn lớn, và các nguyên tố sẽ tan chảy với sức nóng kinh khủng, trái đất và các công trình ở đó sẽ bị thiêu rụi” (2 Phi-e-rơ 3:10). Sau đó, “kẻ chết” sẽ bị phán xét khi tất cả họ đứng trước “ngai trắng vĩ đại” (Khải Huyền 20: 11-15).
Israel được, La-xa-rơ làm tiêu biểu— Khi La-xa-rơ bị ốm, các em gái của ông đã sai nói với Chúa Giê-su rằng: “Lạy Chúa, này, người mà Chúa yêu nhất đang bị ốm. Đức Chúa Jêsus nghe vậy, bèn phán rằng: Bệnh này không phải chết, nhưng vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, hầu cho Con Đức Chúa Trời được tôn vinh nhờ đó ... Khi nghe tin Ngài bị bệnh, Ngài ở lại hai ngày vẫn như cũ. nơi ông ấy đã ở… và sau đó Chúa nói với họ rằng: Người bạn của chúng tôi là La-xa-rơ đã ngủ. nhưng Ta đi, để Ta có thể đánh thức anh ta ra khỏi giấc ngủ. Các môn đồ thưa rằng: Lạy Chúa, nếu nó ngủ, thì nó sẽ làm tốt. Dù Chúa Giê-su nói về cái chết của mình như thế nào, nhưng họ nghĩ rằng Ngài đã nói về việc nghỉ ngơi trong giấc ngủ. Rồi Đức Chúa Jêsus phán rõ ràng với họ rằng: La-xa-rơ đã chết ”(Giăng 11: 1-14).
Bằng cách trì hoãn “hai ngày” trước khi đến làm cho La-xa-rơ sống lại từ cõi chết, Chúa đã thiết lập việc làm cho La-xa-rơ sống lại giống như việc Ngài trì hoãn hai ngàn năm để trở lại trái đất “để làm cho các chi tộc của Gia-cốp sống lại, và khôi phục sự bảo tồn của Israel… ”(Ê-sai 49: 6).
Sự chết của cơ thể ngủ — Khi Chúa Giê-su nói rằng La-xa-rơ “chết thiệt”, thì Ngài biểu thị rằng cơ thể của La-xa-rơ đã chết. Sau sự phục sinh của Đấng Christ, “nhiều thân thể của các thánh đồ đã ngủ yên đã phục sinh” (Ma-thi-ơ 27:52). Khi Ê-tiên chết, “anh ấy [thân thể của anh ấy] đã chìm vào giấc ngủ” (Công vụ 7: 60). Một người chủ nhà hội nào đó thờ phượng và nói với Chúa Giê-su rằng: “Con gái tôi bây giờ đã chết; nhưng hãy đến đặt tay Ngài, thì nó sẽ sống. Đức Chúa Jêsus đã chỗi dậy, đi theo ông ta, và các môn đồ Ngài cũng vậy ”(Ma-thi-ơ 9: 18-19). Khi Đức Chúa Jêsus đến nhà chủ nhà hội có con gái đã chết, “Ngài phán cùng họ rằng: Hãy tránh chỗ cho người hầu gái, chẳng phải chết đâu, mà còn ngủ. Và họ cười nhạo Chúa và khinh bỉ. Nhưng khi dân chúng được đuổi ra, thì Ngài vào, cầm tay nàng, và người hầu gái đứng dậy ”(Ma-thi-ơ 9: 24-25).
Cho dù thể xác của chúng ta “thức hay ngủ”, chúng ta — hồn và tâm linh của chúng ta, “cùng sống với Ngài [Đấng Christ]” (1 Tê. 5: 10). Khi thể xác chết, hồn của những người tin Chúa sẽ được ở với Chúa (2 Cor. 5: 6-8; Phi-líp 1: 20-24), và hồn của những người “không tin” sẽ bị sa hỏa ngục (Lu-ca 16: 22-23) , và sau đó đến hồ lửa (Khải Huyền 21: 8--). Cái gọi là “giấc ngủ của hồn” là một giáo lý sai lầm được giảng dạy bởi giáo hội Cơ đốc Phục lâm, Nhân chứng Giê-hô-va, Christadelphians và những người khác
--LỜI TIÊN TRI LIÊN QUAN ĐẾN HỘI THÁNH=
Hội thánh Tân ước được người chủ quán làm tiêu biểu bởi— Trong dụ ngôn về người Sa-ma-ri nhân hậu (Lu-ca 10: 30-37), người đàn ông sa vào tay những tên trộm, và đã sống dở chết dở, đã không nhận được bất kỳ sự giúp đỡ nào từ “thầy tế lễ” hoặc “người lê-vi”, cả hai ví dụ về những kẻ đạo đức giả. Người Sa-ma-ri-- trong dụ ngôn này là một sự tương đồng với Chúa Giê Su Christ, Đấng Cứu Rỗi nhân ái của chúng ta. và đặt nạn nhân trên con thú riêng của mình, và mang anh đến một quán trọ, và chăm sóc nó. Và vào ngày hôm sau, khi khởi hành, Ngài lấy ra hai đồng đưa cho chủ nhà và nói rằng: Hãy chăm sóc nó; còn ngươi chi nhiều hơn nữa, khi ta trở lại, ta sẽ trả lại ngươi ”(Lu-ca 10: 33-35).
Trong câu chuyện ngụ ngôn về những người làm công trong vườn nho, cũng là một câu chuyện ngụ ngôn về sự phục vụ của Cơ đốc nhân trong thời kỳ hội thánh. “chủ nhà”, người đại diện cho Chúa, “đã đồng ý với những người làm thuê cho một dồng mỗi ngày” (Ma-thi-ơ 20: 1- 2). Khi so sánh hai dụ ngôn này, chúng ta thấy rằng “hai dồng” (Lu-ca 10:35) bằng tiền công của hai ngày! Hai ngày nay tiêu biểu 2000 năm trong lịch sử Hội tah1nh Tân ước, mà nay gần chấm dứt rồ
LỜI TIÊN TRI LIÊN QUAN ĐẾN CÁC DÂN NGOẠI-
Dân ngoại được người Sa-ma-ri làm tiêu biểu “Đức Chúa Trời” hiện ra lệnh cho tất cả mọi người phải ăn năn ở mọi nơi: Bởi vì Ngài đã chỉ định một ngày, trong đó Ngài sẽ xét xử thế giới trong sự công bình bởi Người mà Ngài đã chỉ định; về điều đó, Ngài đã bảo đảm cho mọi người, về việc Ngài đã khiến người ấy từ kẻ chết sống lại ”(Công 17: 30-31).
Đức Thánh Linh hiện đang ở trong thế giới để khiển trách thế giới tội lỗi (Giăng 16: 7-11) và kêu gọi loài người bằng phúc âm (2 Tê- 2:14; Công vụ 15:14). Khi người phụ nữ Sa-ma-ri tin Chúa Giê-su sau khi Ngài nói chuyện với cô ấy ở giếng Gia-cốp, cô ấy đã đi vào thành phố của mình và dẫn ra nhiều người khác cũng tin Ngài. Khi họ đến gặp Ngài, họ yêu cầu Ngài ở lại với họ một lúc, “Ngài ở đó hai ngày” (Giăng 4:40)!
Hai ngày này là một sự tương đồng với thời đại hai nghìn năm của giáo hội. Hiện nay chúng ta đang sống trong “những ngày sau cùng” (2Tim-mô-thê 3: 1; 2 Phi-e-rơ 3: 3) của thời đại hội thánh! Đức Thánh Linh sẽ tiếp tục “dạy đường cho tội nhân” (Thi thiên 25: 8--) bằng cách hướng dẫn họ vào “mọi lẽ thật” (Rô-ma 8: 9; 1Corinthians 2: 10-13; Giăng 16:13), “cho đến khi hội thánh được cất lên“ để gặp Chúa trên không trung ”(1 Tê. 4: 16-18).