2 Các Vua 7: 9; Ê-xê-chi-ên 3:18:19; Xuất hành 4:10; Ê-sai 50: 4,5; Công vụ 18:9; Lu-ca 12:11
Chúng ta hãy tự nhắc mình một lần nữa rằng mục tiêu đã nêu của Sa-tan là chúng ta phải im lặng - cá nhân và tập thể. Cách thức và phương tiện mà hắn cố gắng đạt được mục tiêu này khác nhau tùy thuộc vào việc hắn đang đóng vai một thiên thần ánh sáng hay một con sư tử gầm thét. Chúng ta hãy tự kiểm tra mình trong lời cầu nguyện trước mặt Đức Chúa Trời xem đây là trường hợp của chúng ta ở mức độ nào. Chúng ta không thể trốn tránh trách nhiệm ở đây.
“Bấy giờ, họ bèn nói với nhau rằng: Chúng ta làm chẳng phải; ngày nay là ngày có tin lành, và chúng ta nín-lặng sao! Nếu chúng ta đợi đến rạng đông, thì sự hình-phạt chắc sẽ lâm vào chúng ta.”(2 Các Vua 7: 9).
“Khi ta nói với kẻ dữ rằng: Mầy chắc sẽ chết! — nếu ngươi không răn-bảo nó, không nói với nó đặng khuyên nó từ-bỏ đường xấu để cứu mạng mình, thì người dữ đó sẽ chết trong tội-lỗi nó; nhưng ta sẽ đòi huyết nó nơi tay ngươi. Trái lại, nếu ngươi răn-bảo kẻ dữ, mà nó không từ-bỏ sự dữ cùng đường xấu mình, thì nó sẽ chết trong tội-lỗi nó; còn ngươi, thì giải-cứu được linh-hồn mình.”(Êx 3:18, 19).
Với đầy đủ tinh thần trách nhiệm, chúng tôi cũng muốn lấy dũng cảm. Chắc chắn là điều tốt nếu chúng ta ý thức được sự yếu đuối, bất lực và kém cỏi của chính mình và cầu nguyện điều này với Đức Chúa Trời. Nhưng chúng ta không được sử dụng điều đó như một cái cớ bào chữa không làm trách nhiệm.
“Môi-se thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Ôi! lạy Chúa, từ hôm qua, hôm kia, hay là từ lúc Chúa phán dạy kẻ tôi-tớ Chúa, tôi vẫn chẳng phải một tay nói giỏi, vì miệng và lưỡi tôi hay ngập-ngừng"(Xuất hành 4:10).
Nhưng những lời hứa của Đức Chúa Trời ngày nay cũng vậy:
“Đức Giê-hô-va bèn phán rằng: Ai tạo miệng loài người ra? hay là ai đã làm câm, làm điếc, làm sáng, làm mờ? Có phải ta là Đức Giê-hô-va chăng? ”(Xuất 4:11).
“Khi người ta đem các ngươi đến nhà hội, trước mặt quan án và quan cai-trị, thì chớ lo về nói cách nào để binh-vực mình, hoặc nói lời gì; 1bởi vì chính giờ đó Đức Thánh-Linh sẽ dạy các ngươi những lời phải nói”(Lu-ca 12:11).
Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là chúng ta chống nạnh và chờ đợi Chúa ban cho chúng ta những suy nghĩ của Ngài trong giấc ngủ. Nỗ lực của người đầy tớ sẽ luôn luôn là tìm kiếm sự thông công của anh ta trong việc cầu nguyện và học lời Chúa. Chúng ta cũng cần có tâm linh lệ thuộc vào Đức Chúa Trời. Chúng ta hãy ghi nhớ những lời từ Ê-sai 50: 4, 5, vì lời nầy áp dụng đặc biệt cho gương của chúng ta, là Chúa Giê-su:
"Chúa Giê-hô-va đã ban cho ta cái lưỡi của người được dạy-dỗ, hầu cho ta biết dùng lời nói nâng-đỡ kẻ mệt-mỏi. Ngài đánh thức ta mỗi buổi sớm mai, đánh thức tai ta để nghe lời Ngài dạy, như học-trò vậy. Thật, Chúa Giê-hô-va đã mở tai ta, ta không trái-nghịch, cũng không giựt-lùi”(Ê-sai 50: 4, 5).
Miệng lưỡi thánh hiến cũng thuộc về đời sống thánh hiến! Nhưng rồi chúng ta cũng có thể trông cậy vào công việc của Đức Thánh Linh, Đấng sẽ đặt sự khôn ngoan và những lời đúng đắn vào miệng chúng ta. Chúng ta có sẵn sàng tin cậy Đức Chúa Trời nhiều hơn về mặt này không? Ngài rất muốn cho chúng tôi biết rằng Ngài thành tín và đúng đắn với lời của mình phán! Môi-se có thể chắc chắn rằng Chúa sẽ ở với ông: "... vì ta sẽ ở với ngươi" (Xuất 3:12). Giô-suê và Ghê-đê-ôn cùng với vô số tôi tớ của Đức Chúa Trời đã nhận được cùng một lời hứa:
“Ta sẽ ở cùng ngươi như ta đã ở cùng Môi-se; ta sẽ không lìa ngươi, không bỏ ngươi đâu. Hãy vững lòng bền chí … vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi vẫn ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi”(Giô-suê 1: 5, 6, 9; Hê-bơ-rơ 13: 5, 6; Quan 6: 14, 16).
Anh chị em thân yêu! Chúng ta cần nhiều hơn nữa những người, với trái tim cháy bỏng và không phân tâm, tích cực làm chứng trước thế giới về thông điệp tuyệt vời mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta. Chúng ta phải làm điều này bao lâu nữa? Bạn có tham gia không? Những điều sau đây được áp dụng nhiều hơn bao giờ hết:
"Chúa phán cùng Phao-lô trong sự hiện-thấy rằng: Đừng sợ chi; song hãy nói và chớ làm thinh; Ta ở cùng ngươi" (Công vụ 18: 9)