Thứ Hai, 27 tháng 12, 2021

Sau Ba Ngày-

Ma-thi-ơ 12: 39-40, "Ngài đáp: “Thế hệ gian ác, dâm loạn nầy tìm kiếm một dấu lạ, nhưng sẽ chẳng nhận được một dấu lạ nào, ngoài dấu lạ của nhà tiên tri Giô-na. Vì như Giô-na ở trong bụng cá lớn ba ngày ba đêm, cũng vậy, Con Người sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm".
Ma-thi-ơ 16: 2; Ê-xơ-tê 4:16; Ê-xơ-tê 5:1
Câu hỏi: Tại sao Chúa nói rằng Con Người ở trong lòng trái đất ba ngày ba đêm (Ma-thi-ơ 12: 39-40)? Khoảng thời gian từ tối thứ sáu đến sáng chủ nhật không phải là ba ngày! Ở những nơi khác, người ta nói rằng Ngài đã sống lại vào ngày thứ ba (Ma-thi-ơ 16:21).
Trả lời: Người Do Thái có phong tục coi một phần ngày là một ngày trọn vẹn. Và một ngày bao gồm một ngày và một đêm.
Chúa Jêsus đã chết vào chiều thứ Sáu trước khi Ngày Sa-bát bắt đầu lúc 6 giờ chiều. Thứ sáu được coi là cả một ngày (một ngày một đêm). Trong ngày Sa-bát, Chúa an nghỉ trong mộ (một ngày một đêm). Ngài đã sống lại từ cõi chết vào Chủ nhật. Một ngày và đêm khác. Và vì vậy chúng ta - khá đơn giản - đã đến vị trí con số ba rồi.
Người Do Thái cũng lấy một phần năm kể là cả năm. Khi một vị vua lên ngôi vào tháng 12, và năm thứ hai của triều đại của ông ta bắt đầu vào tháng Giêng, mặc dù ông ta mới chỉ lên ngôi được 4 tuần trước. Đó là cùng một nguyên tắc, nên không có vấn đề gì.
Trong bối cảnh này, tôi cũng muốn nói đến Ê-xơ-tê 4:16 và Ê-xơ-tê 5:1. Ê-xơ-tê nói rằng mọi người nên nhịn ăn trong ba ngày đêm. Tuy nhiên, nó không phải là ba lần của 24 giờ, vì vào đầu ngày thứ ba, Ê-xơ-tê xuất hiện trước mặt vua. Ở đây chúng ta thấy điều tương tự: một phần của một ngày được xem như là cả một ngày
-
Bốn Nghìn Người-
Ma-thi-ơ 15: 29-39
Đức tin táo bạo của người phụ nữ Ca-na-an đã thực sự khích lệ tâm linh của Đấng Cứu Rỗi, người thường đau buồn vì sự vô tín mà dân Y-sơ-ra-ên ưa thích từ lâu. Tương tự như vậy, Chúa vui mừng trong đức tin của các tín hữu dân ngoại ngày nay, trong khi dân Y-sơ-ra-ên tiếp tục xa lánh Ngài và phân tán. Tuy nhiên, không có gì và không ai có thể kéo Ngài ra khỏi dòng dõi Áp-ra-ham; Ngài yêu Áp-ra-ham với tình yêu vĩnh cửu, các ân sủng và sự kêu gọi của Đức Chúa Trời là không thể thay đổi (Rô-ma 11:29). Theo đó, Chúa nhanh chóng ra khỏi khu vực của Ty-rơ và Si-đôn và giao tiếp một lần nữa với Israel.
Rất đông người thiếu thốn tụ tập xung quanh Ngài (Ma-thi-ơ 15: 29-39). Một cái chạm từ Chúa là đủ để chữa họ khỏi mọi bệnh tật và những người được giải thoát không thể làm gì khác ngoài việc tôn vinh Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. Những điều này đã xảy ra ở vùng núi Ga-li-lê.
Sau ba ngày bận tâm đến dân tuyển, Đấng Cứu Rỗi bắt đầu “lo lắng” về việc ăn uống của dân chúng. Thật khác xa với những nguồn thức ăn thông thường. Ngài không hỏi những câu hỏi thăm dò các môn đồ như đã từng đặt ra với họ như lúc có năm ngàn người; Ngài chỉ đơn giản bày tỏ lòng trắc ẩn của mình đối với nhu cầu của người dân và ý định của Ngài đối với việc cung cấp cho họ. Con người quên mất Chúa đến nỗi các môn đồ đã bỏ qua phép lạ xảy ra gần đây và bày tỏ sự nghi ngờ về việc kiếm đủ bánh trong khu đất hoang cho một đám đông lớn như vậy. Có bảy ổ bánh mì và một vài con cá nhỏ. Số ít đó trở nên hùng mạnh dưới bàn tay của Đấng đã từng hủy diệt vương quốc Pha-ra-ôn bằng cây trượng của người chăn cừu mỏng manh.
Trong sự lệ thuộc đơn giản vào Đức Chúa Trời (vì Con đã trở thành người thật), Chúa đã công khai tạ ơn về những ân phước vật chất đã sớm đáp ứng nhu cầu của đoàn dân đông đảo trước mặt Ngài. Bốn nghìn đàn ông, ngoài phụ nữ và trẻ em, được cho ăn trong dịp này. Vào cuối bữa ăn, bánh vụn được thu thập, vì trong trường hợp bánh vụn hoàn hảo tuyệt đối được kết nối với sự phong phú và từ thiện. Bảy giỏ lớn vẫn còn, so với mười hai giỏ xách tay từ lần cho ăn trước.
Các con số có ý nghĩa quan trọng trong kinh thánh đối với sự thật thuộc linh. Bảy (được nhắc đến hai lần trong câu chuyện này-- 7 cái bánh và 7 giỏ) là con số của sự hoàn hảo, bốn là con số của thế giới. Do đó, chúng ta biết rằng khi Chúa mở bàn tay của Ngài để đáp ứng nhu cầu của loài người, thì phước lành hoàn hảo sẽ có ở đó. Và không chỉ cho các bộ tộc của Y-sơ-ra-ên, nhưng cho toàn thế giới. Tuy nhiên, trạng thái vui vẻ này sẽ không còn tồn tại cho đến khi Ngài trở lại địa cầu từ thiên đường. Sự xuất hiện của Ngài trong sự uy nghiêm sẽ là sự khởi đầu tươi sáng cho một ngày hòa bình và phước lành mà thế giới chưa từng biết đến.
Trong khi đó, từ một trái tim đầy ân điển và tốt lành, các phước lành thần thượng tuôn đổ tự do cho những ai cảm thấy cần những điều này. Trong khi tiếng than khóc của thế giới không thể làm cho im lặng, thì Đấng Cứu Rỗi ngự bên hữu Đức Chúa Trời, dù không ai cần Ngài, mà không thể không có được phước lành chỉ trong một giờ. Trên nền tảng hoàn hảo của sự chết và sự phục sinh của Ngài, mọi hồn khao khát có thể trải nghiệm sự chữa lành và tha thứ thuộc linh, và tìm thấy sự thỏa mãn trọn vẹn của lòng khao khát nơi Đấng Cứu Rỗi được tôn vinh, điều mà mọi thứ trên thế giới này không bao giờ có thể làm được.