Vả, tại đó, có người
đàn bà mắc quỉ ám, phải đau liệt đã mười tám năm; cong lưng chẳng đứng
thẳng được.(Luca 13:11)
Tôi hình dung hình ảnh bị khòm lưng hơn 18 năm. Tất cả những gì
bạn có thể thấy là bụi đất. Đó là hoàn cảnh khốn khổ của người đàn bà trong
Luca đoạn 13. Bụi đất là tất cả những gì đập vào mắt bà, mọi lúc, mọi nơi bà
đi, cho đến khi bụi đất trở thành nhận thức của bà. Cảm tạ Đức Chúa Trời cuối
cùng bà đã nhìn thấy bàn chân đẹp đẽ của Chúa Giê Xu, đã mang đến cho bà tin
tức tốt lành và khiến bà có thể đứng thẳng dậy.
Cũng có một sự nhận thức bụi đất ảnh hưởng đến cách bạn nhìn
người khác. Bạn luôn nhìn thấy lỗi lầm của người khác. Bạn chỉ ra những thiếu
sót của họ và bới móc những thất bại trong quá khứ của họ. Khi bạn nhận thức
bụi đất, bạn thấy bị cướp mất hết sự bình an và vui mừng trong các mối quan hệ
của bạn.
Nếu bạn giống như người đàn bà này, tiếp tục nhìn vào bụi đất,
chẳng bao lâu, sự nhận thức về bụi đất bên trong bám chặt đến nỗi bạn trở thành
đồ ăn của Sa tan vì bụi đất là thức ăn của nó. Lời Đức Chúa Trời mô tả nó như
sư tử rống, tìm kiếm những người nó có thể nuốt được (I Phi e rơ 5:8).
Nếu bạn không muốn bị nó nuốt, vậy hãy xoay mắt bạn khỏi bụi
đất! thay vì nhìn thấy những thất bại của bạn, hãy nhìn vào Đấng Christ là Đấng
giải phóng bạn khỏi mọi thất bại. Nhìn thấy chính bạn như chính Đức Chúa Trời
nhìn thấy bạn - công bình và thánh khiết trong Đấng Christ (Cô lô se 3:12; II
Cô rinh tô 5:21). Bạn không phải là bụi đất vì bạn không sống theo xác thịt và
thuộc về xác thịt – bạn sống theo Thánh Linh và thuộc về Thánh Linh (Rô ma 8:9).
Bạn thân mến, bạn càng nhận biết bạn là ai trong Đấng Christ,
bạn càng sẽ chổi dậy và bước đi theo cách mà Đức Chúa Trời nhìn thấy bạn – một
tân tạo vật với uy quyền, sức mạnh của Ngài – Thánh Linh thắng hơn!