Phao -lô đã luận giải cách sâu sắc về Đức Chúa Trời là: “nhưng
đối với chúng ta chỉ có một Đức Chúa Trời là Cha, muôn vật đều bởi Ngài, và
chúng ta cũng về Ngài; lại chỉ có một Chúa, là Jêsus Christ, muôn vật đều do (qua)
Ngài mà có, và chúng ta cũng vậy” (1 Cor. 8:6).
Cuối sách Khải thị sứ
đồ Giăng minh họa, “Thiên sứ lại chỉ cho tôi xem sông nước sự sống ở giữa đường
của thành, trong như thuỷ tinh, từ ngai Đức Chúa Trời và Chiên Con chảy ra”
(22:1). Đó là dòng chảy thần thượng mà muôn vật hữu hình, và cả đến bản thể Đức
Chúa Trời và mọi điều tích cực của Ngài cũng đều tuôn chảy ra từ Ngài. Ngài
tuôn chảy ra qua Chúa Jesus Christ, là Đức Chúa Trời Con, bởi Đức Linh và quay
lại về Đức Chúa Trời Cha. “Vì muôn vật đều là từ (out of) Ngài, bởi (through)
Ngài, và về (into) Ngài. Vinh hiển cho Ngài đời đời! A-men” (Rô 11:36).
Dòng chảy Giăng đã thấy
vốn từ Đức Chúa Trời, đã chảy ra tưới thành thánh Jerusalem mới và vũ trụ. Tôi
tin cụ Giăng cũng thấy con sông từ Ê-đen chảy ra tưới vườn trong Sáng.2: 10,
nên ông tái thể hiện như vậy. “Một con sông từ Ê-đen chảy ra đặng tưới vườn”.
Cho nên chúng ta thấy
có một dòng chảy thần thượng chảy xuyên qua các thời đại mà Kinh thánh Cựu ước
có nhiều chỗ khải thị như sau:
-Thi thiên 46: 4, “Có một con sông, dòng nước nó làm vui
thành Đức Chúa Trời, Là nơi thánh về chỗ ở của Đấng Chí Cao”.
-Nhã ca 4:15, “Mình là mạch nước trong vườn, Là giếng nước sống,
là dòng nước chảy từ Li-ban”.
-Ê-sai 8:6, “Đức Giê-hô-va lại phán cùng tôi rằng: Vì dân nầy
đã khinh bỏ các dòng nước Si-lô-ê chảy dịu”.
-Giê rê mi 2:13, “Dân ta đã làm hai điều ác: Chúng nó đã lìa
bỏ ta, là nguồn nước sống, mà tự đào lấy hồ, thật, hồ nứt ra, không chứa nước
được”.
-Ezekiel 47:1,2,5,9,12, “những nước ấy xuống từ dưới bên hữu
nhà, về phía nam bàn thờ. …có những nước chảy về bên hữu-- vì nước đã lên cao ,
phải đạp bơi; ấy là một con sông mà người ta không có thể lội qua--Khắp nơi nào
sông ấy chảy đến, thì mọi vật hay sống tức là vật động trong nước, đều sẽ được
sống; Nước ấy đã đến đó thì nước biển trở nên ngọt. Gần bên sông ấy, trên bờ nầy và bờ kia, sẽ
sanh đủ thứ cây có trái ăn được, lá nó không hề héo rụng, và trái nó không hề dứt.
Mỗi tháng nó sẽ sanh ra trái mới, Trái nó dùng để ăn, lá nó dùng để làm thuốc”.
Chúa Jesus cũng nói đến
dòng chảy thuộc linh nầy:
-Giăng 4:14, “nhưng hễ ai uống nước Ta cho, thì đời đời hẳn
chẳng hề khát nữa; vì nước Ta cho sẽ thành một mạch nước trong người đó, văng
ra cho đến sự sống đời đời”.
Giăng 7: 38, “Kẻ nào tin Ta thì các sông nước hằng sống sẽ chảy
từ trong lòng người ấy, y như Kinh thánh đã chép vậy.”
Bạn ơi, há không phải
dòng chảy nầy đã chảy qua A-bô-lô, làm cho ông được tươi mới, nên ông mới có khả
năng hành trình luân lưu tưới nước các hội thánh hay sao?- Phao lô nói “A-bô-lô
đã tưới” (1 Cor. 3:6). Thậm chí một anh em rất đơn sơ là Ô-nê-si-phô-rơ, cũng
đã được dòng chảy của Chúa làm tươi mới trong tâm linh, đến nỗi đôi ba lần ông đã
làm cho tấm lòng của vị sứ đồ già, đang ở trong vòng lao lí, được khỏe khắn
(refreshed). 2 Tim. 1:16, “Nguyện Chúa ban ơn thương xót cho nhà
Ô-nê-si-phô-rơ, vì người ghe phen khiến lòng ta khoẻ khoắn (tươi mát) ”.
Bạn ơi, bạn có ở
trong dòng chảy thuộc thiên nầy và được nó làm cho phong phú hằng ngày, hằng giờ
hay không? Có ai đang khô hạn, lòng, linh hồn mình lạnh lẽo, băng giá, tâm hồn như
sỏi đá, khô khan, không được tưới nước chăng?
Dòng chảy thần thượng
nầy như sự tuần hoàn máu trong cơ thể chúng ta. Đó là sự tương giao thần thượng
từ Cha, qua Con bởi Linh đến với mọi người tin. Sứ đồ Giăng nói, “chúng tôi đem
điều đã thấy đã nghe mà truyền cho anh em, hầu cho anh em cũng được tương giao
với chúng tôi. Thật, chúng tôi vẫn được tương giao với Cha và với Con Ngài là
Jêsus Christ” (1 Giăng 1:3).
Điều tôi muốn nói là
có một số người tự phụ, tự kiêu, tự kỷ ám thị cho rằng chỉ có họ và tổ chức tôn
giáo của họ mới ở trong dòng chảy thần thượng, còn những ai không đầu phục họ đều
ở ngoài dòng chảy cả thảy. Trong thời Trung cổ, giáo hội cũng từng tuyên bố,
ngoài họ thì không ai được cứu, vì không có thể có hội đoàn nào bên ngoài họ được
gọi là hội thánh cả. Lời tuyên bố về sự việc ở trong hay ở ngoài dòng chảy như
trên là sự lặp lại lịch sử ám thế của giáo hội thời Trung cổ mà thôi.
Mà thật vậy, giáo hội
nào tuyên bố những ai không tuân theo các nguyên tắc của họ đều ở ngoài dòng chảy
thần thượng, lời đó rất chính xác đối với tổ chức tôn giáo của họ. Vì cái mệnh
danh là “dòng chảy” mà họ nhấn mạnh đó, chỉ là “dòng chảy tổ chức tôn giáo khép
kín” của họ, y như các dòng Đồng Công hay dòng Tên (Jesuite) cực đoan của thời
Trung Cổ vậy.
Các bạn ơi, đúng ra
các bạn phải đứng bên ngoài “dòng tổ chức tôn giáo” đó thì bạn mới được dòng chảy
thần thượng, mà tôi nói trên đây, tưới mát các bạn. Còn nếu bạn tối tăm, hoang
tưởng và cứ vui thỏa ở trong dòng tổ chức tôn giáo của loài người, thì đời bạn
thành sa mạc mà thôi. Nguyện Chúa cho
chúng ta thoát ra ngoài dòng chảy tổ chức tôn giáo của loài người, để dòng chảy
thần thượng chân thật sẽ làm cho, “chúng ta no lòng giữa nơi khô hạn lớn; làm
cho cứng mạnh các xương chúng ta, chúng ta sẽ như vườn năng tưới, như nước chẳng hề khô vậy”
(Ê-sai 58:11). A men.
Minh Khải 8-6-2015.