Họ là thiên sứ hay người,
Mặc y phục trắng sáng ngời phước thay,
Từ đâu quần chúng đến đây,
Sống trong lãnh vực dẫy đầy vinh quang?
-
Từ nơi lửa đỏ khốc hình,
Vượt qua biển máu điêu linh hãi hùng,
Từ nơi tra tấn, gông cùm,
Áo kia huyết Chúa tẩy giùm sạch tinh.
-
Đến gần ngai thánh hiển vinh,
“Hô-sa-na” lớn tiếng kinh bầu trời;
Thánh ca dịu ngọt liên hồi,
Chúc tôn Tam Nhất cao vời nào ngơi.
-
Hồn không còn đói khổ rồi,
Chúa truyền cơn khát xa rời đoàn dân,
Bóng cao cánh Chúa bảo toàn,
Nắng nung chấm dứt bình an cả đời.
-
Chiên Con ngự giữa bệ ngôi,
Tỏa ra ánh sáng tuyệt vời êm thay,
Họ vui hưởng ái đức Ngài,
Uống dòng sự sống nơi nầy không ngơi.
-
Sống trong đại phúc ngàn đời,
Thời gian vô tận êm trôi lạ lùng,
Hồng ân êm ái đỡ nâng,
Vết thương, nước mắt tận chung đời đời./.
Minh Khải 7-6-2015
(Nguồn Isaac Watts’ Poetry, Khải 7:9-, “Sau việc ấy, tôi thấy,
kìa, một quần chúng rất đông, không ai có thể đếm được, từ các nước, các chi
phái, các dân, các tiếng mà ra, đứng trước ngai và trước Chiên Con, mình mặc áo
dài trắng, tay cầm nhành chà là, .. Có một trong các trưởng lão cất tiếng …phán
cùng tôi rằng: “Đây là những kẻ đương ra khỏi cơn hoạn nạn lớn, đã giặt và phiếu
trắng áo mình trong huyết Chiên Con. Vì cớ đó chúng được ở trước ngai Đức Chúa
Trời, ngày đêm phụng sự Ngài trong đền thờ Ngài; còn Đấng ngự trên ngai sẽ
giăng trại mình trên chúng. Chúng sẽ chẳng
còn đói, chẳng còn khát nữa; mặt trời, hoặc sự nóng nào cũng hẳn chẳng làm hại
chúng được. Vì Chiên Con ở giữa ngai sẽ
chăn giữ chúng, đưa chúng đến suối nước sống, và Đức Chúa Trời sẽ lau ráo mọi
giọt lệ nơi mắt chúng.”