Tôn thờ, run sợ Chúa Trời,
Ngài là đám lửa diệt người kiêu căng,
Mắt ghen tương giận nhiều lần,
Báo thù thật nặng các dân chối Ngài.
-
Báo thù hiệu quả xưa nay,
Cơn giận kinh khủng của Ngài cháy lên,
Họa tai giống bão vang rền,
Dành cho cừu địch không kiêng danh Ngài.
-
Ai mà đứng nổi được rày,
Trước cơn giận dữ của Ngài nổ ra,
Núi đồi tan chảy ra xa,
Thiên thiên dời đổi rất là ghê thay.
-
Chẳng cầm kẻ tội là không,
Dù Ngài chậm giận sau cùng đến thôi;
Tố giông, mây bụi liên hồi,
Giáng trên dân tộc nói lời kiêu căng.
-
Ai đương nổi Chúa giận chăng?
Ngài cho mưa đá nặng quằn trên ai,
Đã từng phỉ báng Danh Ngài,
Nói lời cứng cỏi vẫn hay chống hoài.
-
Nhưng hồng ân lớn của Ngài,
Vẫn còn dành sẵn trên ngai đời đời,
Chỗ nương thân tuyển dân thôi,
Tránh cơn đại nạn trên người thế gian.
-
Tay Ngài hình phạt vua quan,
Là người hỗn xược nghênh ngang trên đời,
Còn bên dưới cánh tuyệt vời,
Dân công bình ẩn thoát thời tai ương./.
Minh Khải- 95-2015
(Nguồn: Isaac Watts’ Poetry- Na-hum 1:2-8, “Giê-hô-va là Đức Chúa Trời ghen và báo
thù; Đức Giê-hô-va báo thù, và đầy sự thạnh nộ. Đức Giê-hô-va báo thù kẻ cừu địch
mình và cưu giận cho kẻ thù mình. Đức
Giê-hô-va chậm giận và có quyền lớn; nhưng Ngài chẳng cầm kẻ mắc tội là vô tội.
Đức Giê-hô-va đi trong gió lốc và bão tố, những đám mây là bụi dưới chân Ngài. Các núi run rẩy vì cớ Ngài, các đồi tan chảy;
đất và thế gian cùng dân cư trên đất đều dậy lên trước mặt Ngài. Ai đứng được trước sự thạnh nộ Ngài? Ai đương
nổi sự nóng giận Ngài? Sự tức giận của Ngài đổ ra như lửa, những vầng đá vỡ ra
bởi Ngài. Đức Giê-hô-va là tốt lành, làm
đồn lũy trong ngày hoạn nạn, và biết những kẻ ẩn náu nơi Ngài. Ngài dùng nước lụt
hủy diệt chỗ nó, và đuổi kẻ thù nghịch mình vào sự tối tăm”.
Giu đe 1:15, “Kìa, Chúa đến với muôn vàn thánh đồ, để thi hành sự xét đoán trên mọi người, và
hoàn toàn thuyết phục hết thảy những kẻ bất kỉnh về mọi việc bất kỉnh mà họ đã
làm cách bất kỉnh, cùng mọi lời cứng cỏi mà các tội nhân bất kỉnh kia đã nói
nghịch Ngài.”