Thứ Tư, 1 tháng 6, 2016

SÁCH MÁC BÀI 49


Kinh thánh: Mác 15:16-41
Trong bài này, chúng ta sẽ xét xem sự chết cứu chuộc của Đấng Christ đã hoàn thành những điều gì. Tuy nhiên, trước khi đến với vấn đề này, tôi muốn nói thêm vài lời về Đấng Tam Nhất
ĐỨC CHÚA TRỜI BA-MỘT
Trong Ma-thi-ơ chương 3, chúng ta thấy Ba thân vị của Đấng Tam Nhất là ba đơn vị riêng biệt: Cha ở trên các từng trời Con ở dưới đất và Linh như chim bồ câu từ không trung giáng xuống. Nhưng trong Ma-thi-ơ chương 1 có một dấu hiệu rõ ràng cho thấy rằng Ba thân vị này là một
Theo Ma-thi-ơ chương 1, Đấng Christ được hoài thai bởi Thánh Linh. Điều nầy tương ứng với Giăng 1:14 của câu Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng Lời đã trở nên xác thịt. Theo Phúc Âm Giăng, Lời là Con Đức Chúa Trời. Khi Chúa Jesus được hoài thai bởi Linh trong tử cung của Ma-ri, đó là sự nhục hóa của Đức Chúa Trời, tức là Ngôi Lời trở nên xác thịt. Vì vậy,  1 Ti-môthê 3:16 nói đến sự vĩ đại của lẽ huyền nhiệm về sự kỉnh kiền, tức là Đức Chúa Trời được tỏ ra trong xác thịt.

Ma-thi-ơ 1:18 và 20, Giăng 1:14 và Ti-mô-thê 3:16 đều nói về cùng một vấn đề. Sự hoài thai của Chúa Jesus bởi Thánh Linh là sự nhục hóa của Con Đức Chúa Trời, và sự nhục hóa của Con Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời được tỏ ra trong xác thịt. Khi đặt các câu Kinh Thánh này lại với nhau chúng ta có Thánh Linh để hoài thai Jesus, Con là để nhục hóa còn Đức Chúa Trời là để được tỏ ra. Điều này cho thấy Linh, Con Đức Chúa Trời và chính Đức Chúa Trời là một.
Về một mặt, Ba thân vị của Đấng Tam Nhất là ba, về mặt khác, Ba thân vị là một. Đó là lý do tại sao chúng ta nói Đức Chúa Trời là tam nhất, là ba-một. Đức Chúa Trời của chúng ta là Đức Chúa Trời Tam Nhất, là Đức Chúa Trời ba-một.
Vì Đấng Christ được hoài thai bởi Thánh Linh nên Ngài là Đấng Thần– Nhân. Với Ngài có sự hòa quyện giữa thần tính và nhân tính. Vì vậy khi chịu báp-têm với tư cách là một Thần-nhân. Cùng nguyên tắc ấy, khi Ngài chết trên thập tự giá, Ngài chết như một Thần-nhân.
HUYẾT CỦA JESUS, CON ĐỨC CHÚA TRỜI
1 Giăng 1:7 nói rằng huyết Jesus, Con Đức Chúa Trời, tẩy sạch chúng ta khỏi mọi tội. Danh “Jesus” chỉ về nhân tính của Chúa, cần cho việc đổ huyết cứu chuộc, và danh xưng “Con Ngài” chỉ về thần tính của Chúa, cần cho hiệu lực đời đời của huyết cứu chuộc. Vì vậy, huyết của Jesus, Con Đức Chúa Trời cho thấy rằng huyết này là huyết đúng đắn của một con người đích thực để cứu chuộc các tạo vật sa ngã của Đức Chúa Trời, với sự bảo đảm thần thượng đối với hiệu lực đời đời của huyết ấy, một hiệu lực vượt-trên-tất-cả về không gian và đời đời về thời gian.
Tội con người cần huyết con người tẩy sạch. Huyết Jesus là huyết con người đích thực. Tuy nhiên, chính Jesus đã đổ huyết cứu chuộc chúng ta là Con Đức Chúa Trời. Ngài có cả nhân tính lẫn thần tính. Nhân tính Ngài làm cho Ngài đủ điều kiện chết cho chúng ta. Vì là con người nên Ngài đã đổ huyết ra để tẩy sạch các tội phạm của chúng ta. Tuy nhiên, Ngài cũng là Con Đức Chúa Trời. Thần tính của Ngài bảo đảm hiệu lực đời đời cho huyết cứu chuộc của Ngài. Vì vậy, nhân tính Ngài làm cho Ngài đủ tư cách làm Đấng cứu chuộc và Đấng  thay thế của chúng ta; Thần tính Ngài ban quyền năng đời đời cho tư cách ấy. Nếu Đấng Christ không phải là con người thì Ngài không đủ tư cách để làm Đấng thay thế chúng ta. Ngợi khen Chúa, Ngài có đủ tư cách để làm Đấng thay thế chúng ta bởi nhân tính của Ngài, và huyết con người đích thực của Ngài đủ tư cách tẩy sạch các tội phạm của chúng ta! Phẩm chất này cần phải có một điều gì đó để bảo đảm cho tính hiệu lực của phẩm chất ấy, và sự bảo đảm này là thần tính của Chúa. Thần tính Ngài bảo đảm cho hiệu lực đời đời của phẩm chất Ngài.
1 Giăng 1:7 cho thấy rằng Đấng đã chết trên thập tự giá và đổ huyết ra là con người Jesus, và Đấng ấy là Con của Đức Chúa Trời, là Bản Thể thần thượng. Ngài đã chết trên thập tự giá với tư cách là Đấng Thần-nhân, là Đấng vừa có bản chất con người vừa có bản chất thần thượng. Là Đấng Thần-Nhân, Ngài đã bị đóng đinh làm Đấng cứu chuộc của chúng ta.
Những gì Chúa bày tỏ cho chúng ta về những vấn đề này từ Lời Thánh thì có phần khác hơn dạy dỗ truyền thống. Vì lý do này, giữ sự giảng dạy của chúng ta và giảng dạy truyền thống có phần xung đột. Về điều này, anh em cần vận dụng khả năng biện biệt để xem sự dạy dỗ nào dựa trên Lời thuần khiết  của Đức Chúa Trời và sự dạy dỗ nào dựa trên giáo lý truyền thống được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
NHỮNG ĐIỀU MÀ SỰ CHẾT
CỦA ĐẤNG CHRIST ĐÃ HOÀN TẤT
Nan Đề Về Các Tội Phạm
Bây giờ, chúng ta hãy xem sự chết của Đấng Christ đã hoàn tất những gì. Trước hết, sự chết của Đấng Christ đã giải quyết nan đề các tội phạm của chúng ta, nan đề về sự vi phạm, quá phạm và các hành động tội lỗi của chúng ta. Sự chết của Ngài đã giải quyết nan đề về các tội phạm và sự chết ấy đã giải quyết nan đè này cách đời đời. Về điều này, Phao-lô nói trong 1 Cô-rin-tô 15:3. “Và trước hết tôi đã truyền cho anh em điều mà chính tôi đã nhận lãnh, ấy là Christ chịu chết vì tội chúng ta theo lời Kinh Thánh”, Hơn nữa, 1 Phi-e-rơ 2:24 chép rằng: “Chính Ngài gánh các tội phạm chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ”.
Nan đề Tội lỗi
Thứ hai, sự chết của Đấng Christ là sự chết bao-hàm-tất-cả, đã xử lý tội. Mặc dầu dễ giải thích các tội phạm là gì nhưng khó định nghĩa tội. Các tội phạm chỉ về việc làm, những xúc phạm,  quá phạm và vi phạm. Nhưng tội là gì? La Mã 8:3 nói rằng Đức Chúa Trời sai Con Ngài đến trong hình trạng xác thịt của tội và liên quan đến tội và định tội trong xác thịt. Để định tội, Đấng Christ đã đến trong hình trạng xác thịt của tội. Giăng 1:29 chép: “Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời là Đấng cất tội của thế gian đi!”
Theo Kinh Thánh và theo kinh nghiệm của mình, chúng ta thấy rằng tội thật ra là bản chất tội của Sa-tan. Sa-tan là nguồn của tội. Tội là phát minh của Sa-tan và chính Sa-tan là yếu tố của tội. Thật vậy, trong cách nhìn của Đức Chúa Trời, tội là Sa-tan
Theo sách La Mã, tội là một điều gì đó sống động, một điều gì đó có thể khiến chúng ta làm những điều mà mình không muốn làm, một điều gì đó có thể ở trong chúng ta, lừa dối chúng ta và thậm chí giết chết chúng ta (La.6 :14 ; 7 :8, 11, 17). Điều đang sống trong chúng ta để làm tất cả những việc ấy là gì ?. đó là Sa-tan
Vào thời điểm con người sa ngã, bản chất tội của Sa-tan bị tiêm vào trong nhân loại. Điều này có nghĩa là khi con người ăn trái cây tri thức thiện ác thì họ đã nhận vào trong mình bản chất tội của Sa-tan.
Trong vũ trụ có điều gì đó mà Kinh Thánh gọi là tội. Tội không chỉ là khách quan bên ngoài mà cũng chủ quan bên trong chúng ta, trong xác thịt chúng ta. Vì vậy, bên ngoài chúng ta có các tội phạm, các điều xúc phạm, quá phạm và vi phạm. Bên trong chúng ta có nan đề căn bản là tội. Ngợi khen Chúa vì sự chết bao-hàm-tất-cả của Đấng Christ không những giải quyết nan đề các tội phạm của chúng ta mà còn phán xét và kết án tội !
La Mã 8 :3 bày tỏ rằng khi Đấng Christ chết trên thập tự giá, tội trong xác thịt bị kết án. Chúng ta có thể dùng việc tuyên bố một căn nhà không an toàn làm minh họa. Khi một căn nhà ở trong tình trạng thảm hại như thế thì nó cần bị phá sập, chính quyền có thể kết án tòa nhà đó. Tương tự như vậy, tội trong xác thịt đã bị kết án qua sự chết bao-hàm-tất-cả của Đấng Christ. Bởi sự chết đời đời của Ngài, tức sự chết của Đấng Thần-Nhân mà tội đã bị kết án.
Người Cũ
Vấn đề thức ba được sự chết của Đấng Christ xử lý là người cũ của chúng ta. La Mã 6 :6 chép rằng : « Người cũ của chúng ta đã bị đóng đinh với Ngài trên thập tự giá ». Tương tự như vậy, Ga-la-ti 2 :20 chép : « Tôi đã bị đóng đinh với Christ trên thập tự giá ». Vì sự chết tuyệt diệu của Đấng Thần Nhân là bao-hàm-tất-cả nên sự chết này bao hàm cả chúng ta. Chúng ta được Đức Chúa Trời đặt vào trong Đấng Christ, và chúng ta ở trong Ngài khi Ngài bị đóng đinh. Vì vậy, chúng ta được bao hàm trong sự chết đời đời bao-hàm-tất-cả của Ngài.
Sáng Tạo Cũ
Vì người cũ của chúng ta đã bị đóng đinh trên thập tự giá với Đấng Christ nên toàn bộ sáng tạo cũ cũng đã bị đóng đinh. Là loài người, chúng ta là loài dẫn đầu sáng tạo cũ và đại diện cho sáng tạo cũ. Khi con người, tức đại diện cho sáng tạo cũ, bị đóng đinh thì toàn thể sáng tạo cũ cũng bị đóng đinh
Sa-tan
Hơn nữa, sự chết đời đời của Đấng Christ cũng đã hủy diệt Sa-tan. Về điều này, Hê-bơ-rơ 2 :14 chép : «Ấy vậy vì con cái có phần trong huyết và thịt thể nào, thì chính Ngài cũng có phần vào đó thể ấy, hầu cho nhờ sự chết mà Ngài có thể diệt trừ kẻ cầm quyền sự chết là ma quỉ ». Điều này cho thấy rằng trong nhân tính của Ngài và qua sự chết của Ngài trong xác thịt, Đấng Christ diệt trừ Sa-tan là kẻ cầm quyền sự chết. Điều này có nghĩa là Sa-tan đã bị đóng đinh. Dù chúng ta có hiểu điều này hay không thì sự thật vẫn là: qua sự chết của Đấng Christ, Sa-tan đã bị đóng đinh.
Hệ Thống Thế Giới
Kinh Thánh bày tỏ rằng Sa-tan đã hình thành một hệ thống thuộc về Sa-tan, gọi là thế giới. Qua thế giới, tức hệ thống của  Sa-tan đã hệ thống hóa nhân loại sa ngã dưới bàn tay chiếm đoạt của hắn. Nhưng hệ thống thế giới gian ác này đã bị phán xét
Vì hệ thống thế giới liên kết với Satan nên khi hắn, tức kẻ cai trị thế giới, bị phán xét thì thế giới cũng bị phán xét. Về  điều này, Chúa Jesus phán: « Hiện nay có sự xét đoán thế gian này, hiện nay bá chủ của thế giới này bị đuổi ra » (Gi.12 :31). Bá chủ của thế giới này bị đuổi ra khi Sa-tan bị diệt trừ trên thập tự giá. Đồng thời, hệ thống thế giới liên hệ với Sa-tan cũng bị phán xét
Sự phán xét này có thể được so với sự đóng đinh sáng tạo cũ khi người cũ của chúng ta bị đóng đinh. Khi người cũ bị đóng đinh, toàn bộ sáng tạo cũ cũng bị đóng đinh. Cũng vậy, khi Sa-tan bị diệt trừ bởi sự chết của Đấng Christ thì thế giới bị phán xét.
Các Qui Định
Một vấn đề khác được xử lý bởi sự chết bao-hàm-tất-cả của Đấng Christ được đề cập trong Ê-phê-sô 2 :15: « Vì nhờ ở trong xác thịt Ngài mà Ngài đã bãi bỏ sự thù nghịch, là luật pháp bằng điều răn trong các qui định, để đem cả hai mà dựng nên một Người Mới trong chính Ngài, vậy là giải hòa ». Ở đây, chúng ta thấy khi Đấng Christ bị đóng đinh, sự chết đời đời của Ngài xóa bỏ, vô hiệu hóa những qui định khác nhau về nếp sống và tôn giáo của con người . Hơn nữa, những khác biệt giữa các chủng tộc và những khác biệt về giai cấp xã hội đều bị xóa bỏ sự chết đời đời của Đấng Christ.
Giải Phóng Sự Sống Thần Thượng
Ngoài việc xử lý nhiều điều tiêu cực, sự chết của Đấng Christ còn có một phương diện tích cực. Trong Giăng 12 :24, Chúa Jesus nói về điều này: «Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu bột lúa mì chẳng rơi xuống đất mà chết, thì cứ chỉ một mình ;  nhưng nếu chết đi, thì kết quả nhiều». Điều này chỉ về sự chết của Đấng Christ. Sự chết bao-hàm-tất-cả của Ngài giải phóng sự sống thần thượng ở trong Ngài và sự sống này đã sản sinh nhiều hạt.
Về mặt tiêu cực, sự chết bao-hàm-tất-cả của Đấng Christ đã giải quyết vấn đề về các tội phạm, tội, người cũ, sáng tạo cũ,  Sa-tan, thế giới và các quy định. Về mặt tích cực, sự chết đời đời của Đấng Christ giải phóng sự sống thần thượng từ bên trong Ngài.
QUYẾT ĐỊNH
ĐÃ ĐƯỢC ẤN ĐỊNH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
Nếu thấy được ý nghĩa về sự chết bao-hàm-tất-cả của Đấng Christ, chúng ta sẽ thấy rằng sự chết của Ngài là một sự kiện, lớn hơn cả sự sáng tạo vũ trụ. Về sự chết của Đấng Christ, Đức Chúa Trời Tam Nhất đã quyết định theo kế hoạch thần thượng của Ngài trong quá khứ đời đời là Con, than vị Thứ Hai trong  Đấng Tam Nhất thần thượng, phải được nhục hóa và chết trên thập tự giá để hoàn thành sự cứu chuộc đời đời hầu hoàn tất mục đích đời đời của Đức Chúa Trời. Theo lời Phi-e-rơ nói vào ngày lễ Ngũ Tuần thì Đấng Christ « bị nộp theo chỉ định [nguyên văn là theo quyết định đã được ấn định ] và sự biết trước của Đức Chúa Trời » (Công 2 :23).
Vì quyết nghị đã được ấn định này của Đức Chúa Trời nên thân vị Thứ Hai của Đấng Tam Nhất thần thượng đã được định làm Chiên Con của Đức Chúa Trời (Gi.1 :29) trước khi lập nền thế giới, tức là trong quá khứ đời đời (1 Phu.1 :19-20). Theo cách nhìn của Đức Chúa Trời, Ngài là Chiên Con của Đức Chúa Trời đã bị giết từ buổi sáng thế, tức là từ khi tạo vật sa ngã của Đức Chúa Trời hiện hữu (Khải 13 :8).
Từ khi con người sa ngã, tuyển dân Đức Chúa Trời dùng chiên con, chiên đực, bò con làm hình bóng (Sáng.3 :21 ; 4 :4 ; 8 :20 ; 22 :13 ; Xuất.12 :3-8 ; Lê.1 :2) Những hình bóng này chỉ về Đấng Christ là Đấng sẽ đến làm Chiên Con thật đã được Đức Chúa Trời chỉ định trước. Khi thời gian đã trọn, Đức Chúa Trời sai thân vị Thứ Hai của Đấng Tam Nhất thần thượng, là Con của Đức Chúa Trời, đến qua sự nhục hóa để mặc lấy thân thể con người (Hê.10 :5) hầu Ngài có thể được dâng lên cho Đức Chúa Trời trên thập giá (hê.9 :14 ; 10 :12) để thực hiện ý chỉ của Đức Chúa Trời Tam Nhất (Hê.10 :7), đó là thay thế các sinh tế và của lễ, là các hình bóng, bằng chính Ngài trong nhân tính như là sinh tế và của lễ duy nhất để thánh hóa những người được Đức Chúa Trời lựa chọn. Vì vậy, ý chỉ của Đức Chúa Trời là Đấng Christ chết một cái chết đời đời, bao-hàm-tất-cả.
Sự chết của Đấng Christ vĩ đại biết bao ! Sự chết này đã dọn sạch tất cả mọi điều tiêu cực trong vũ trụ và đã phóng thích sự sống đời đời để sinh ra Người Mới, Người sẽ là tuyệt đích  của hạt giống vương quốc, « gien » vương quốc, và tuyệt đích này sẽ là vương quốc đời đời của Đức Chúa Trời.
SỰ CHẾT ĐỜI ĐỜI CỦA ĐẤNG THẦN-NHÂN
Chúng ta cần ấn tượng với sự kiện là sự chết của Đấng Christ được ghi lại trong Mác 15 :16-41 là vấn đề cực kỳ trọng đại. Chúng ta cần nhận biết là cái chết của Đấng Christ là cái chết đời đời của Đấng Thần-nhân. Đấng đã chết  như Đấng thay thế cho chúng ta không chỉ là một con người ; Ngài là một Đấng Thần-nhân. Vì vậy, sự chết của Ngài là sự chết đời đời. Sự chết đời đời nầy lớn hơn công tác sáng tạo của Đức Chúa Trời

Khi đọc câu chuyện về sự chết của Đấng Christ trong Phúc Âm Mác, chúng ta không nên đọc cách hời hợt. Trái lại chúng ta cần ý thức rằng Đấng đã chết theo sự ghi lại trong sách Mác là một Thần-nhân và sự chết của Ngài không tầm thường hay thông thường. Cái chết phi thường này, một cái chết đời đời, là cái chết của Đấng Thần-nhân. Vì vậy, sự chết của Đấng Christ dọn sạch tất cả những điều tiêu cực và giải phóng sự sống  thần thượng để sản sinh Người Mới. Sau cùng, Người Mới này sẽ trở nên Vương Quốc đời đời của Đức Chúa Trời như là sự phát triển đầy trọn của gien vương quốc.