Đã một lần con buồn về tội,
Lương tâm cắn rứt ở bên trong,
Ném bỏ việc lành quỳ sám hối,
Giờ hạnh phước con nhớ nằm lòng;
Con hiểu tình thương Ngài vô đối,
Em-ma-nu-ên đến vô cùng!~
-
Giông tố đau buồn hồn ngã đổ,
Sóng cuồng lo lắng reo xung quanh,
An ủi mất, niềm vui không có,
Nỗi sầu tuyệt vọng gậm nhấm nhanh ;
Chỉ một lời dập tắt bão dữ :
«Em-ma-nu-ên» ấy Đại Danh.
-
Con chịu nhục vì cớ lẽ thật,
Kẻ thù luôn bôi nhọ thanh danh,
Lời giễu cợt, chế nhạo thường nhật,
«Bò đực Ba-san» cứ vây quanh ;
Con trú trong tháp Chúa cao ngất,
Em-ma-nu-ên thật an lành!
-
Khi địa ngục nổi điên gầm rống,
Sa-tan toan chặn lối đường mà,
Chờ ta cùng đường các quỷ vui sướng,
Bắn tên lửa rào rạt không tha;
Chớ sợ, hồn ơi, bước đúng hướng,
Em-ma-nu-ên, tiếng hoan ca!
-
Khi cuộc đời tôi đà xuống dốc,
Dòng sự chết chân tôi đứng bên,
Tôi đắm chìm cơn lũ sâu nhất,
Bên bờ vực thân hữu khóc rền;
Tôi cuộn mình vào lời giả biệt,
Em-ma-nu-ên, nơi ngủ yên!
-
Nước mắt khô mắt nhìn bở ngở,
Trước lãnh vực xinh đẹp tuyệt trần,
Thiên đàng cả tầm nhìn vui thỏa,
Tôi đắm mình ánh sáng Chân Thần ;
Niềm vui mọi niềm vui chói lóa,
Em-ma-nu-ên- Chúa thật gần!
Minh Khải cảm tác 1-6-2016
(Nguyên tác của C.H. Spurgeon)