Si-môn Xê-lốt là ai? Si-môn Xê-lốt là một trong những môn đệ của Chúa Jesus.
Nói chung, một người nhiệt tâm là bất cứ ai nhiệt thành ủng hộ một nguyên nhân
cụ thể nào đó. Vì chữ “xê-lốt”
có nghĩa nhiệt thành, phấn nhuệ.
Trong bối cảnh của Tân Ước, những người Xê-lốt là một đảng nhiệt thành vì sự độc lập của người
Do Thái và vứt bỏ sự cai trị của đế quốc La Mã. Họ hi vọng sẽ thực hiện được điều
này bằng cách kích động nhân dân nổi loạn, đẩy người La Mã khỏi Israel và thiết
lập một nền quân chủ thần quyền theo luật pháp Môi-se. Họ cũng được biết là nhắm
vào những người Do Thái có thiện cảm với Rome. Cả sử gia Josephus và sách Talmud
đều có cái nhìn tiêu cực về chủ nghĩa cuồng tín của người Xê-lốt.
Si-môn Xê-lốt được nhắc đến bốn lần trong Tân Ước,
ở những nơi mà tên của các môn đệ được liệt kê, nhưng ngoài điều này, không có
thông tin nào về anh ta được đưa ra (Ma-thi-ơ 10: 4; Mác 3:18; Lu-ca 6:15; Công
vụ 1 : 31). Ma-thi-ơ 10: 4 liệt
kê anh ta là Si-môn, người Ca-na-an. Thuật ngữ Ca-na-an ở đây là một thuật ngữ chính trị, không phải
là một tham chiếu đến quê hương của anh. Người ta thường cho rằng anh ta được gọi
là Si-môn Xê-lốt, bởi vì, khi Chúa Jesus gọi anh ta, anh ta là một thành viên của
phong trào chính trị Xê-lốt. Nếu vậy, việc
tiếp tục sử dụng chỉ danh nầy không giải quyết được việc anh ta có tiếp tục sốt
sắng vì sự độc lập của người Do Thái hay không khi bắt đầu làm môn đệ.
Trong mọi trường hợp, chúng ta có thể giả định rằng các ưu tiên của anh ấy
đã được thay đổi khi anh ấy tuân theo lời dạy của Chúa Jesus, trong đó bao gồm
việc “trả cho Sê-sa những gì thuộc về Sê-sa” (Ma-thi-ơ 22,21), và nhấn mạnh vào
vương quốc của Đức Chúa Trời, là vương quốc không phải của thế giới này và
không được thiết lập bằng cách sử dụng bạo lực và vũ lực (Giăng 18: 36).
Si-môn cũng đã được Chúa Jesus thông báo rằng ngôi đền thờ sẽ bị phá hủy và Jerusalem sẽ
hoàn toàn bị người ngoại bang tràn ngập (Lu-ca 21: 5-6, 20 24). Thánh kinh giữ
biệt danh Xê lốt của anh, có lẽ đơn giản là một cách để phân biệt anh ta với Si-môn
khác (người sau này được biết đến với tên Phi-e-rơ). Có lẽ, trong những năm sau đó, anh ta nổi tiếng
là sốt sắng vì phúc âm. Truyền thống nói rằng Si-môn Xê-lốt đã giảng phúc âm ở Ba Tư và cuối cùng đã bị giết
vì từ chối dâng sinh tế cho thần mặt trời.
Thật thú vị khi lưu ý rằng Chúa Jesus đã gọi một môn đệ khác là Ma-thi-ơ, một
người thu thuế (Ma-thi-ơ 9: 9) và là người
trực tiếp làm thuê cho đế quốc La-mã hoặc
cho các quan chức Do Thái cai trị dân với quyền của người La mã ban cho. Ma-thi-ơ,
nhân viên thuế vụ và Si-môn Xê-lốt, đứng ở hai đầu đối diện của trường chính trị
La -mã. Vì có lòng
trung thành lớn hơn với Chúa Jesus, họ là anh em và đồng công cho phúc âm. Thật
không may là ngày nay, nhiều tín đồ dường như chạy theo thế giới hơn là với Đấng
Christ, hội thánh, phúc âm và nước Đức Chúa Trời.