Kinh thánh chép hai phụ nữ tên là A-đa. Người thứ nhất là A-đa, vợ La-méc, mà
La-méc là cháu đời thứ 6 của Ca-in.
A-đa thứ hai là một trong ba người phụ nữ Ca-na-an mà Ê-sau lấy làm vợ
(Sáng thế ký 36: 2). A-đa này là phụ nữ xứ Ca-na-an, con gái Ê-lôn, người
Hê-tít. A-đa con gái Ê-lôn, người Hê-tít trở thành mẹ của con trai đầu lòng của
Ê-sau, tên là Ê-li-pha (Sáng 36:15). Ê-li-pha sinh A-ma-léc, là cha đẻ của dân A-ma-léc, kẻ
thù truyền kiếp của Israel (Dân Số 14:45).
Thông thường, khi nào Kinh Thánh đề cập đến tên một người phụ nữ, đó là bởi vì cô ấy có ý nghĩa
trong kế hoạch mở ra của Đức Chúa Trời. Trong các nền văn hóa gia trưởng cổ đại,
phụ nữ thường ít được coi trọng so với tài sản sinh con trai thuộc sở hữu của một
người chồng. Đức Chúa
Trời thường truyền cảm thúc cho các nhà văn của loài người chép tên phụ nữ
trong các gia phả, trong đó nâng cao địa vị của họ cho tất cả những người sau
này sẽ đọc về họ.
A-đa đầu tiên, vợ của La-méc, rất đáng chú ý vì
bà là mẹ của Gia-banh, tổ tiên của những người chăn nuôi du mục. Con trai khác
của bà được đề cập, Giu-banh, là một nhạc sĩ, và con cháu của ông được biết đến
với việc chế tạo và làm chủ các nhạc cụ (Sáng 4:20). Chồng A-đa phạm một vụ giết
người, và anh ta khoe khoang với A-đa về hành động của mình (câu 23 -24)
A-đa thứ hai, vợ của Ê-sau, rất có ý nghĩa bởi
vì cô ấy, giống như hai người vợ khác của Ê-sau, đến từ Ca-na-an. Sự thật này
khiến cha mẹ của Ê-sau, Y-sác và Rê-be-ca, đau khổ vô cùng, hai người đã chỉ đạo
con trai út của họ là Gia-cốp, không được kết hôn với một người phụ nữ Ca-na-an
nào nữa (Sáng 28:60).
Sau khi Gia-cốp đánh cắp quyền trưởng nam của
Ê-sau, ngay lập tức, Rê-be-ca biết rằng bà phải đưa Gia-cốp ra đi cách xa anh
trai của nó, vì vậy bà đã sử dụng những người vợ của Ê-sau như một cái cớ: “Tôi
đã chán, không muốn sống nữa, vì cớ mấy con gái họ Hê-tít. Nếu Gia-cốp cưới một
trong mấy con gái họ Hê-tít mà làm vợ, tức một người con gái trong xứ như các đứa
đó; thôi, tôi còn sống mà chi?” (Sáng 27: 46).
A-đa và hai người vợ khác của Ê-sau, rất có thể đã giới
thiệu các hoạt động thờ ngẫu tượng và ngoại đạo vào cuộc sống của Y-sác và
Rê-be-ca. Y-sác, con trai của lời hứa (Sáng 17:16, 19), là cha của một quốc gia vĩ đại, một
dân tộc được dành riêng để thờ phượng Đức Chúa Trời (Sáng 22:17). Điều cực kỳ quan trọng là người
con trai duy nhất khác của ông, Gia-cốp, không được kết hôn với các bộ lạc
Ca-na-an mà lấy một người vợ trong số những người dân của họ. Gia-cốp đã trở
thành cha của mười hai bộ tộc Y-sơ-ra-ên (Sáng 35: 11-12, 23-26).
A-đa , vợ Ê-sau đại diện cho sự ô nhiễm thế giới
mà sự thỏa hiệp mang lại. Ê-sau yếu đuối về tính cách và đạo đức. Ông sẵn sàng
bán di sản tin kính của mình cho một bát canh đậu đỏ (Sáng 25: 32, 34). Và anh kết hôn với những người phụ
nữ như A-đa, người nằm ngoài kế hoạch của Đức Chúa Trời. Tội lỗi đó đã phản chiếu
tội lỗi của ông nội ông là Áp-ra-ham, người cũng là cha của một đứa trẻ nằm
ngoài kế hoạch của Đức Chúa Trời, là
Ích-ma-ên. Dân Á-rập từ Ích Ma-ên đó đã gây ra thiệt hại không thể kể xiết trên
thế giới kể từ đó đến nay (Sáng 16: 3-4; 25:18). Nạn khủng bố cả thế giới hiện nay từ Ích-ma-ên
mà ra.Và con trai và cháu trai của A-đa cũng trở thành kẻ thù của con cháu Gia-cốp,
là Israel. A-đa nên là một lời nhắc nhở với chúng ta rằng kết bạn với thế giới
không bao giờ là một lựa chọn cho dân Chúa. Gia-cơ 4: 4- “Hỡi bọn ngoại tình
kia, các ngươi há chẳng biết làm bạn với thế gian tức là thù nghịch với Đức
Chúa Trời sao? Cho nên hễ ai muốn làm bạn với thế gian thì tự làm thù nghịch
cùng Đức Chúa Trời”.