Phi-líp 3: 7 “Dầu vậy, những điều lợi cho tôi
đó, thì tôi vì Đấng Christ mà đã coi là lỗ rồi”.
Chúa đã bị từ chối bao nhiêu lần? Đã bao lần
Ngài bị chế giễu và khinh bỉ? Cuộc hành trình kết thúc đau buồn ra sao? Trận chiến trong vườn
man rợ đến dường nào? Sự đối xử man rợ dưới
bàn tay của người La Mã ra sao? Tất cả bạn bè của mình, bao gồm cả bạn bè tốt
nhất và thân yêu nhất đã bỏ rơi Ngài cách tàn nhẫn ra sao? Không thể diễn tả nỗi
việc uống chén ra sao? Tuy nhiên, ngay giữa một trong những cái chết tàn khốc
nhất mà con người biết đến, Ngài vẫn cung cấp điều gì đó cho họ. Tình yêu mà
kêu thành tiếng “xin Cha tha thứ cho họ” sâu sắc như thế nào? Con người đã chết như thế nào đối với xác thịt mình để
có thể kêu la “Xin đừng đổ tội nầy trên họ”? Và Ê-tiên đã học cách yêu thương
những người ném đá mình như vậy.
Tôi sẽ đáp ứng ra sao trong tình huống tương tự? Tôi cầu nguyện
rằng tôi sẽ, tôi cầu nguyện rằng mọi thử thách và hoạn nạn mà tôi phải chịu đựng
là một dặm đường chạy đua cuối cùng mà thôi. Tôi có thể xem thử thách của mình
là phước lành không? Tôi có thể đi ngược lại với Cơ Đốc giáo hiện đại và đếm những
thử thách của tôi như khi tôi đếm phước lành của mình không? Tôi có thể hát “
khi bao cơn sóng gió bủa khắp chung quanh bạn đây, Hoặc khi anh cảm thấy mất mọi
điều đời này, Xin anh mau mau đếm các phước lành Thiên Phụ ban, Rồi anh ngạc
nhiên thấy phước ơn Chúa luôn tuôn tràn”.
Đây là văn hóa đối lập. Đây là cách của dân sót.
Đây là con đường hẹp. Điều này trái ngược với đường lối của Cơ Đốc giáo hiện
đại. Chúng ta sẽ tìm cách ở lại trên con đường này không? Chúng ta sẽ đến một
nơi như vậy để vui mừng trong đau khổ của chúng ta không? Làm thế nào một người
có thể vui mừng trong đau khổ của mình? Chà, một người thường không thể, chỉ có một vị thánh đồ được
Đức Thánh Linh củng cố mới có thể.
Không có chìa khóa hay chỉ dẫn về cách vui mừng trong vực sâu của đau khổ. Chỉ
có sự gặp gỡ, chỉ có khao khát, chỉ có khát khao được Đa-vít nói đến khi anh
nói về con nai đang thở hổn hển sau cơn khát nước.Anh chị em ơi, đừng lầm tưởng
về nơi này, lối đi của các thánh đồ, nơi bình yên này vượt qua mọi sự hiểu biết,
sinh ra từ trong lửa. Chúng
ta phải gặp gỡ Chúa Jesus trong vực sâu của lò lửa. Chúng ta phải gặp Ngài khi
Ngài tiết lộ cho chúng ta bởi Thánh Linh yêu thương của Ngài rằng chính xác
chúng ta là ai. Có cách nào khác không? Không. Đó là con đường hẹp, đó là vác
thập giá, đó là quyết định đưa ra trong vườn Ghết-sê-ma-nê và thậm chí vẫn còn
cái chết chờ đợi, thậm chí là cái chết của thập tự giá. Nhiều người sẽ chết vì
chính nghĩa, nhưng có bao nhiêu người sẵn sàng chết vì thập tự giá?