Thứ Năm, 4 tháng 4, 2019

CẤT GIỮ KHO BÁU LÊN TRỜI-



 Chúa Jesus bảo chúng ta hãy cất giữ kho báu cho mình trên thiên đàng (Ma-thi-ơ 6:20). Ngài đã liên kết mệnh lệnh này với mong muốn của trái tim chúng ta: “vì ở đâu có châu báu của các ngươi, ở đó cũng sẽ có tâm của các ngươi” (Ma-thi-ơ 6:21; xem thêm câu 10 -20).

Kinh thánh đề cập đến những phần thưởng đang chờ đợi người tin Chúa phục vụ Chúa cách trung thành trong thế giới này (Ma-thi-ơ 10:41). Một phần thưởng “lớn” được hứa cho những người bị bức hại vì cớ Chúa Jesus. Nhiều mão miện khác nhau được đề cập (trong 2 Ti-mô-thê 4: 8…). Chúa  Jesus  nói rằng Ngài sẽ mang lại phần thưởng với Ngài khi Ngài trở lại (Khải Huyền 22:12).


Chúng ta phải quý trọng Chúa Jêsus nhất. Khi Chúa  Jesus là kho báu của chúng ta, chúng ta sẽ giao thác tài nguyên của chúng ta về tiền bạc, thời gian, tài năng của chúng ta đối với công việc của Ngài trong thế giới này. Động lực của chúng ta là làm những gì quan trọng (1 Cô-rinh-tô 10:31). Phao-lô khuyến khích những người hầu việc rằng Đức Chúa Trời có phần thưởng vĩnh cửu cho những người có động lực phục vụ Chúa:  “Hễ điều gì anh em làm, hãy làm công việc của anh em từ tâm-hồn của anh em, như cho Chúa và không cho người ta; biết rằng anh em sẽ nhận từ Chúa phần-thưởng của sự thừa kế đó. Đó là Chúa Christ mà anh em phục-vụ”  (Cô-lô-se 3: 23 -24).

Khi chúng ta sống hi sinh vì lợi ích của Chúa Jesus hoặc phục vụ Ngài bằng cách phục vụ Thân Thể của Đấng Christ, chúng ta cất giữ kho báu trên thiên đàng. Ngay cả những hành động phục vụ dường như nhỏ bé cũng  được Đức Chúa Trời chú ý. “Và hễ ai trong danh của một môn-đồ cho một trong những kẻ nhỏ này chỉ một tách nước lạnh để uống, quả thật, Ta bảo các ngươi, kẻ đó sẽ chẳng mất phần-thưởng của nó” (Ma-thi-ơ 10:42).

Một số người có những ân tứ dễ thấy hơn (xem 1 Cô-rinh-tô 12) như dạy dỗ, hát hoặc chơi một nhạc cụ, đều  có thể bị cám dỗ sử dụng ân tứ của họ cho vinh quang của riêng họ. Những người sử dụng tài năng hoặc những ân tứ thuộc linh  của họ thèm muốn những lời khen ngợi của loài người hơn là tìm kiếm vinh quang Đức Chúa Trời thì nhận được sự thanh toán (chi trả)  của họ đầy đủ ở đây và bây giờ. Tiếng vỗ tay của loài người là mức độ của phần thưởng của người Pha-ri-si (Ma-thi-ơ 6:16). Tại sao chúng ta nên làm việc cho những lời khen ngợi trần tục, trong khi chúng ta có thể có nhiều hơn nữa trên thiên đàng?

Chúa sẽ  thành tín thưởng cho chúng ta vì sự phục vụ mà chúng ta dâng cho Ngài (Hê-bơ-rơ 6:10). Các chức vụ  của chúng ta có thể khác nhau, nhưng Chúa chúng ta phục vụ là một. “Người trồng và kẻ tưới là một; nhưng mỗi người sẽ nhận phần thưởng riêng của mình theo công-việc khó nhọc của riêng mình” (1 Cô-rinh-tô 3: 8).

Chàng trai trẻ giàu có yêu tiền của mình hơn yêu Đức Chúa Trời trong Ma-thi-ơ 19: 16, 30, là  một sự thật mà Chúa Jesus  đã chỉ ra. Vấn đề không phải là chàng trai trẻ đã giàu có,  mà anh ta rất quý trọng sự giàu có của anh ta và không coi trọng kho báu của những gì anh ta có thể có trong Đấng Christ. Chúa  Jesus  bảo “Nếu ngươi muốn trọn vẹn, hãy đi và bán của-cải của ngươi và cho kẻ nghèo, và ngươi sẽ có của-cải trong trời; và hãy đến, theo Ta” (câu 21). Chàng trai trẻ buồn bã lìa bỏ Chúa Jesus, vì anh ta rất giàu. Anh ta chọn kho báu thế giới này và vì thế không đặt kho báu trên thiên đàng. Anh không sẵn lòng biến Jesus thành kho báu của mình. Chàng trai trẻ rất sùng đạo, nhưng Chúa Jesus  đã vạch trần tấm lòng tham lam của anh ra.

Chúng ta được cảnh báo đừng làm mất phần thưởng đầy đủ của mình bằng cách chạy theo các giáo sư giả (2 Giăng 1: 8). Đây là lý do tại sao có điều rất quan trọng là phải trình diện Đức Chúa Trời hàng ngày (2 Ti-mô-thê 2:15). Bằng cách đó, chúng ta có thể nhận ra lời ai dạy dỗ sai lạc khi chúng ta nghe.

Kho báu đang chờ đợi các đứa con của Đức Chúa Trời sẽ có giá trị hơn mọi rắc rối, bất tiện hoặc bắt bớ mà chúng ta có thể gặp phải (Rô-ma 8:18). Chúng ta có thể hết lòng phục vụ Chúa, biết rằng Đức Đức Trời là Đấng giữ sổ ghi điểm, và phần thưởng của Ngài sẽ được ban cho là dồi dào. Bạn hãy luôn luôn cống hiến hết mình cho công việc của Chúa, bởi vì bạn biết rằng công sức của bạn trong Chúa không phải là vô ích (1 Cô-rinh-tô 15:58).