Ông Gióp phải đối mặt với nhiều hình thức đau
khổ. Ông đã mất các con và của cải chỉ trong một ngày. Sau đó anh ta bị đánh với
những vết loét đau đớn trên toàn bộ cơ thể. Sau thời gian này, vợ anh thêm đau
đớn bằng cách nói, "Ông còn giữ vững sự toàn vẹn của ông sao? Nguyền-rủa Đức
Chúa TRỜI và chết đi!" (Gióp 2: 9 TKTC).
Nói tóm lại, vợ Gióp đang nói, “Hãy từ bỏ!” Cuộc
sống của Gióp đã hoàn toàn sụp đổ. Thay vì khuyến khích Gióp trung thành chịu đựng,
vợ anh nói anh chỉ nên nằm xuống và chết. Tệ hơn nữa, cô bảo anh hãy nguyền rủa
Đức Chúa TRỜI trước khi chết. Cô thấy
Chúa là nan đề, Đấng đã bỏ rơi Gióp trong thời gian khó khăn.
Thật dễ dàng để thấy vợ Gióp đã làm sai quấy trong
cảnh này, nhưng phản ứng của cô ấy là tự nhiên, từ quan điểm hoàn toàn của con
người. Cô ấy cũng đã mất con, cùng với nhà cửa và sự giàu có, và bây giờ cô ấy
nhìn chồng mình đau đớn tột cùng. Nếu sống trung thành trước mặt Chúa có nghĩa
là bị đối xử như thế này, cô suy luận, thà chết còn hơn. Ngoài ra, những bình
luận của cô chỉ đơn thuần phù hợp với những gì mà ba người bạn của Gióp sau này phản ánh trong những
bài phát biểu của họ với Gióp. Đó là câu trả lời đầy hi vọng của Gióp đối với vợ
là chìa khóa để hiểu đức tin của anh ấy.
Để đáp lại quan điểm cay đắng của vợ mình, trước
tiên, Gióp quở trách cô ấy: “Bà nói như một người đàn-bà ngu-muội” ( Gióp 2:
10a). Sau đó, anh ta hỏi, “Há chúng ta thực-sự nhận điều tốt từ Đức Chúa TRỜI,
và không nhận nghịch-cảnh hay sao?" (Ông Gióp2: 10b). Lời nói của ông được
Chúa khen ngợi: “Trong tất cả mọi việc nầy, Gióp đã không phạm tội bằng các môi
của mình” (Gióp 2: 10c). Phản ứng của Gióp là một câu trả lời tin kính cho nỗi
đau mà anh đang phải đối mặt.
Chúa cho phép cả thiện và ác (nghĩa là tai họa,
như trong Ê-sai 45: 7—“Đấng làm ra sự sáng và tạo ra sự tối, Gây ra hạnh-phúc
và tạo ra thiên-tai; Ta là GIA-VÊ, Đấng làm tất cả các việc nầy" ), tuy
nhiên, thật là sự cám dỗ khi xem những điều xấu xảy ra là Chúa trừng phạt cuộc
sống của chúng ta. Trong khi điều này đôi khi có thể là trường hợp hình phạt, nhưng
rõ ràng là Chúa cũng cho phép đau khổ vì những lý do khác như thử thách chứ
không hình phạt. Trong trường hợp Gióp, sự đau khổ hoàn toàn không phải là kết
quả sự phán xét của Đức Chúa Trời và sau đó, Gióp đã được ban phước với số lượng
gấp đôi so với trước thời điểm khó khăn của mình.
Trong Tân Ước, Chúa Jesus đến với tư cách là Đấng
Mê-si-a đau khổ của Đức Chúa Trời (Ê-sai 53) thay mặt chúng ta để chúng ta có
được sự sống đời đời. Chúa Jesus không
có tội lỗi, nhưng Ngài chịu đựng đau khổ lớn. Ngài làm gương cho những người
theo Ngài về vấn đề này. Có những lúc các tín đồ sẽ chịu đựng nhiều loại đau khổ
và đau khổ khác nhau mặc dù họ không làm gì sai.
Vợ Gióp gợi ý rằng ông “Nguyền-rủa Đức Chúa TRỜI
và chết đi!" Gióp đã khôn ngoan từ
chối đi theo con đường đó. Thay vào đó, anh ấy dạy chúng ta rằng chúng tôi phải
chấp nhận cả mặt tốt và mặt xấu từ Chúa, tin tưởng rằng kế hoạch của Chúa là tốt
nhất. Gia-cơ 5: 10-11 nói rằng chúng ta nên coi Gióp “Như một gương-mẫu, hỡi anh em, của sự đau khổ
và kiên-nhẫn, hãy theo gương các tiên-tri là những người đã nói trong danh của
Chúa. Này, chúng ta kể những người được phước đó là những kẻ đã chịu đựng. Anh
em đã nghe về sự chịu đựng của Gióp và đã thấy kết-quả của cách đối xử của
Chúa, rằng Chúa đầy lòng thương-xót và khoan-dung”.