Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2020

Gươm Sẽ Chẳng Bao Giờ Rời Khỏi Nhà Của Ngươi-


2 Sa-mu ên “Bởi vậy bây giờ, thanh gươm sẽ chẳng bao giờ rời khỏi nhà của ngươi, vì ngươi đã khinh Ta và đã lấy vợ của U-ri người Hê-tít, làm vợ ngươi.'
Vua Đa-vít đang ở trong một tình huống rất tồi tệ. Ông ta đã ngoại tình với Bát-sê-ba, ông ta cố gắng che đậy dấu vết của mình khi cô mang bầu, nhưng một người hoán cải nước ngoài, U-ri, người Hê tít, chồng của Bát-sê-ba đã tôn trọng Đa-vít nhiều hơn. Do đó, Đa-vít cố gắng che đậy chuyện ngoại tình của mình đã trở nên hư hoại đến nổi Đa-vít giết chết anh ta. Đây là một trạng thái thấp hèn đối với một người đàn ông vừa lòng của Đức Chúa Trời. Và sau khi nhà tiên tri Na than đến với Đa-vít  và vạch trần ông ta, Đức Chúa Trời lên tiếng. Người ta phải rất sợ khi Chúa nói, đó là một điều đáng sợ khi sa vào tay của Đức Chúa Trời hằng sống. Và đây là lời buộc tội mà Chúa chống lại Đa-vít, người yêu dấu của Ngài. “Ngươi đã coi thường Ta”.


 Bây giờ từ ngữ “coi thường” nầy trong tiếng Hi Lạp là baw-zaw, nghĩa là disesteem (khinh dể), suy nghĩ cách khinh dễ. Đó là từ ngữ tương tự được sử dụng trong Sáng thế Ký 25:34 để mô tả Ê-sau bán quyền con trưởng của mình đổi lấy một ít bánh mì và một ít súp. Bạn có thể tưởng tượng việc bán quyền con trưởng của bạn chỉ đơn giản là để đáp ứng nhu cầu trước mắt của bạn chăng? Bạn có thể tưởng tượng rằng thức ăn trên bàn sẽ có ý nghĩa nhiều hơn Đức Chúa Trời hằng sống và quyền con trưởng mà Ngài đã ban cho chúng ta không? Tuy nhiên, chúng ta đang sống trong một ngày và thời đại mà nhu cầu trước mắt của chúng ta, có nghĩa là nhu cầu cơ bản của thế giới này và cuộc sống hàng ngày của chúng ta được cho là cao hơn Đức Chúa Trời?

Há chúng ta không được khuyến khích sống cuộc sống tốt nhất của mình bây giờ sao? Há chúng ta đã không cho phép những ham muốn và sự khao khát của chúng ta được nâng lên trên tình yêu và mong muốn của chúng ta đối với Đức Chúa Trời sao? Há chúng ta không mù quáng với nó, quá mù quáng với nó? Nếu Đa vít cần một nhà tiên tri tiết lộ sự gian ác của mình, và đây là một người vừa lòng của Chúa, người yêu dấu của Chúa, chúng ta có tự hào đến mức nghĩ rằng chúng ta sẽ không cần đến mức quở trách này không?

Cơ Đốc giáo giới ngày nay đã coi thường Đức Chúa Trời theo nghĩa đầy đủ nhất của từ ngữ đó. Họ mù quáng trước tội lỗi của mình như Đa vít đối với mình. Và trừ khi họ nghe thấy Đức Chúa Trời phán trực tiếp rồi thừa nhận và ăn năn tội lỗi của họ như Đa vít đã làm, họ sẽ bị lạc lối trong vô vọng, và bị vướng vào sự âu lo của thế giới này. Tôi ca ngợi Đức Chúa Trời rằng Ngài không bao giờ rời bỏ chúng ta để không còn nhân chứng nào, cho dù đó chỉ là một người kêu la trong hoang địa hay dân sót không chịu quỳ gối trước các vị thần của thế giới này. Đức Chúa Trời sẽ có một cô dâu không tì vết, Ngài sẽ nuôi dưỡng một thế hệ sẽ theo Ngài và một mình Ngài.