Thứ Ba, 26 tháng 11, 2019

CÂU CHUYỆN MỘT LÃO NÔNG-


Cám ơn Chúa lệnh con gieo giống,
Thập niên bảy chục chóng qua mau,
Giống “Christ Thân thể” nhiệm mầu,
“Chúa là Linh” ít người nào hoan nghinh.
Cuộc đổi đời quá kinh trong nước,
Giống mọc lên xanh mướt, lạ kì,
Hột ba sáu chục li ti,

Năm ba điểm nhóm có gì đáng coi.
Sa-tan giận tìm tòi bắt bớ,
Giống lan tràn kẻ chợ, vùng quê,
Bốn thập niên phát bốn bề,
Cánh đồng rộng lớn lề mề trổ bông.
Bệnh lùn xoắn lá trông ghê bấy,
Sâu đục thân trong mấy thánh đồ,
Đốc ra loại lúa bất ngờ,
Không là giống tốt như giờ con gieo.
Dân khôi phục bước theo tổ chức,
Bánh răng cổ máy thực rập ràng,
Sống như người máy nói năng,
Không còn ý kiến, không cần suy tư.
Mùa lúa chín sau giờ đại nạn,
Cánh dồng Việt Nam hẳn có gì?
Bao nhiêu lúa chắc đúng kì?
Con không biết nổi những gì họach thu?
Thanh xuân bạc đầu từ thuở ấy,
Con không phiền trách mấy con người,
Không hối tiếc hiến cuộc đời,
Tá điền bất pháp con thời tránh xa.
Bón lúa lời cầu và nước mắt,
Lời thập giá dường thật thuốc sâu,
Gắng công cầu nguyện thật lâu,
Lúa đầu mùa chín đúng vào bảy năm.
Hỡi Chúa, Chủ ruộng tâm con mến,
Quang lâm thu hoạch đến dân Ngài,
Tá điền lắm chuyện oan sai,
Xin Ngài xét xử tỏ bày phân minh.
BXL 21-11-2019