Thứ Ba, 26 tháng 11, 2019

CHÚA PHÂN CHIA CHIÊN VÀ DÊ KHI NGÀI HIỆN RA-


Mathio 25:31-33,46, chép,"Khi Con người ngự trong sự vinh hiển mình mà đến với hết thảy các thiên sứ, thì Người sẽ ngồi trên ngai vinh hiển của Người. Muôn dân nhóm họp trước mặt Người; Người bèn phân rẽ dân nầy khỏi dân khác, như kẻ chăn chiên phân rẽ chiên với dê, để chiên bên hữu và dê bên tả… Bấy giờ Vua sẽ phán cùng những kẻ bên hữu rằng: 'Hỡi các ngươi là kẻ được phước của Cha ta, hãy đến thừa thọ nước đã sắm sẵn cho các ngươi từ buổi sáng thế…Rồi những kẻ nầy sẽ vào sự hình phạt đời đời, còn những người công nghĩa sẽ vào sự sống đời đời."
Tôi nhận thấy có đến 95 % thánh đồ của Chúa hiểu lầm mấy câu Kinh thánh nầy. Họ nghĩ chiên là Cơ Đốc nhân, còn dê là người vô tín, khi nào Chúa đến Ngài sẽ phân rẽ ra.
Câu 32 nói “Muôn dân nhóm họp trước mặt Người. Đó là dân các nước, vô tín, còn sống sót sau cơn đại nạn.

Khải huyền 13:10 chép, “Nếu ai bắt người ta làm phu tù; nấy hẳn sẽ bị làm phu tù; nếu ai giết người ta bằng gươm, nấy hẳn phải bị giết bằng gươm. Đây là sự nhẫn nại và đức tin của các thánh đồ”. Còn 12:13-17 cũng chép, “Khi rồng thấy mình bị quăng xuống đất, bèn rượt đuổi người đờn bà đã sanh con trai. Nhưng nàng được ban cho một cặp cánh chim ưng lớn để bay vào đồng vắng đến chỗ của mình, ở đó nàng được nuôi một thì, các thì, và nửa thì, lánh mặt con rắn. Rắn phun nước ở miệng nó ra như sông theo sau người đờn bà, hầu cuốn nàng đi theo dòng nước ấy. Nhưng đất giúp đỡ người đờn bà hả miệng nuốt sông mà con rồng đã phun ra từ miệng nó. Rồng nổi giận người đờn bà, bèn đi giao chiến cùng những kẻ khác của dòng giống nàng, là kẻ giữ điều răn của Đức Chúa Trời và có lời chứng của Jêsus”.
Người đàn bà tránh mặt con rắn trong đồng vắng là ai? Đó là toàn bộ hội chúng dân Chúa bị để lại trong cơn đại nạn “một thì, các thì, và nửa thì” (3,5 năm). Họ gồm có người Israel “giữ điều răn của Đức Chúa Trời” và là các Cơ Đốc nhân “có lời chứng của Jêsus”. Họ bị giết chết và ở tù- “Nếu ai bắt người ta làm phu tù; nấy hẳn sẽ bị làm phu tù”.
Cho nên có nhiều người ngoại, người vô tín, có chức quyền cao lớn, họ sẽ lén lút giúp đỡ cho dân Chúa, cho ăn, thăm viếng, cho áo để mặc. Nhưng người thi ân cách lén lút cho dân Israel và cho Cơ Đốc nhân trong ba năm rưởi đó, thì đức Vua kể là chiên.
Họ không phải là chiên như Tin lành Giăng 10: 4 mô tả, “Khi người đã đem chiên mình ra hết, thì đi trước, chiên theo sau, vì chiên quen tiếng người”. Chiên nói ở đây là Cơ Đốc nhân, còn chiên ở Mathio 25:31-32 là những ân nhân của Chúa, những người ngoại, có lẽ là các bậc có thẩm quyền, lén lút chăm sóc hai loại dân Chúa trong cơn đại nạn. Chúa ban thưởng cho họ, cũng như đền ơn, đáp nghĩa--- bằng cách cho họ vào “thừa kế nước đã sắm sẵn cho các ngươi từ buổi sáng thế”.
Bầy dê là những nhà cầm quyền các nước, còn sống sót sau đại chiến Hạt ma ghê đôm dùng bom hạt nhân, nhưng họ đã không chăm sóc dân Chúa trong đại nạn, nên bị vào hồ lửa chung một lượt với antichrist và tiên tri giả.
Bạn lưu ý, bầy chiên ở đây chỉ hưởng vương quốc mới sắm sẵn cho họ từ buổi sáng thế đến hôm nay, là chỉ khoảng 6000 năm, trong khi chúng ta là hội thánh của Chúa hưởng vương quốc dự bị từ trước buổi sáng thế, từ trước khi có vạn vật.
Tóm lại, bạn đừng lẫn lộn chiên ở Mathio 25 và chiên ở Giăng 10. Chiên ở Mathio 25 không đươc tái sinh. Họ không được vào thiên đàng mà chỉ làm các dân tộc sinh sản đông vầy trong nước ngàn năm của Đấng Christ. Theo Khải huyền 20, sau 1000 năm, Chúa sẽ thả Sa tan ra để trắc nghiệm bầy chiên đông như cát bờ biển nầy. Những ai theo satan sẽ vào hồ lửa, những ai không theo sa tan sẽ được chuyển qua trái đất mới—cũng không vào thiên đàng, hay tái sinh—nhưng nhờ lá cây sự sống chữa bệnh, sống đời đời trên trái đất mới.Khải 21:24, “Các dân sẽ đi giữa sự sáng của thành, và các vua trên đất sẽ đem vinh hiển mình vào đó”.
Họ là các dân tộc sống đời đời, còn chúng ta, hội chúng Cựu và Tân ước là các con của Chúa trong thành thánh, trên thiên đàng, cũng sống đời đời. Chúng ta làm vua cai trị trên các dân đó đời đời.