Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

CON MẮC NỢ NGÀI, CHÚA ÔI,



Mọi người đều mắc nợ Ngài,
Nhưng con còn nợ gấp hai mọi người,
Thoát ra cạm bẫy tội rồi,
Vượt ngoài vực thẳm đê tồi, Chúa ôi,
Tình yêu thần thượng từ trời,
Ngập tràn lòng dạ đời đời chẳng thôi.

Mối dây thâm tạ muôn đời,
Không ngôn từ có đủ lời diễn ra;
Nặng nề gánh nặng đường xa,
Vượt trên sức chịu đựng mà của con;
Nhớ ơn Chúa giải cứu hồn,
Kính Ngài ái đức trường tồn của con.

Chúa truyền linh ái đức Ngài,
Mỗi lòng ân điển cao dày truyền ban;
Đuổi xua linh của thế gian,
Khu trừ bản ngã phàm trần tận chung,
Ái tâm thần thượng đến gần,
Tháo tung xiềng xích toàn phần cho con.

Hồn con ích kỷ giả vờ,
Sống trong số phận gia nô hằng ngày;
Hồn khoe được tự do hoài,
Nhưng nào cảm thấy tù đày, Chúa ôi,
Rồi khi ngực Chúa nghỉ ngơi,
Là con thật tự do rồi, thỏa thay.

Phước ân, hạnh phúc trên ban,
Lửa thanh khiết Chúa vẹn toàn xóa bôi,
Tình Ngài dạy cách yêu rồi,
Tình người nào dạy được người yêu thương,
Nói “thương” mà thiếu sức luôn,
Nhờ qua kinh nghiệm con tường tận thay.

Madame Guyon
M.K. lược dịch 4-4-2014

Rô-ma 13:8, "Đừng mắc nợ ai chi hết, chỉ mắc nợ về sự yêu thương nhau mà thôi, vì ai yêu kẻ lân cận mình ấy là đã làm trọn luật pháp"