Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

An nghỉ, Giải phóng và Phục Sinh




Chúa Giêsu nói với nàng (Ma-thê), "Ta là sự sống lại và là sự sống, Bất cứ ai tin ta thì sẽ sống, ngay cả sau khi chết rồi. (Giăng 11:25 )

"Vì Con Người là Chúa của ngày Sa-bát . " (Mt 12:8 

Chào buổi sáng, anh em thân yêu- nguyện ân sủng và bình an cho anh em, và tình yêu trong Chúa Giêsu và Chúa Cha yêu dấu của chúng ta ở trên thiên đường. Bạn ở trong lời cầu nguyện không ngừng của tôi trong những ngày này, trong khi  cả thế giới lao nhanh chóng vào bóng tối lớn hơn, ảo tưởng, thất vọng và vô luật pháp.


Nguyện mỗi người chúng ta có thể dâng mình vào ngày mới này cho Đấng nắm giữ tất cả mọi thứ trong quyền năng hùng mạnh và sự dự trù của Ngài. Nguyện chúng ta có thể tuôn đổ chính mình ra cho Ngài cách hoàn toàn, và an nghỉ trong đức thành tín, cùng tình yêu vĩnh cửu của Ngài. Ngài là Ngôi Lời đã trở thành xác thịt, Đấng vào thế giới, và Ngài vào chúng ta hầu bây giờ Ngài đến cùng anh em thân yêu của tôi, thay thế tất cả những gì chúng ta đang có, và nhổ chúng ta khỏi thế giới này và khỏi các đường lối của nó. Ngài phải trở thành mọi sự của chúng ta, gốc rễ và nhánh cùng sức sống chảy trong và thông qua chúng ta! Không có chỗ nào còn lại cho người cũ, cho sự sống bản ngã, cho lao tác của chúng ta và những suy nghĩ cao và ý định tốt nhất – những điều đó đều không ra gì, và chỉ đưa đến sự trống rỗng.

Dưới đây Anh Sparks nói về "những sự giải phóng tươi mới" trong đời sống thuộc linh của chúng ta, và đây là những gì chúng ta cần đảm bảo mỗi buổi sáng ngày mới. Phải có sự giải phóng khỏi tất cả những gì chúng ta đang là gì và của chính chúng ta. Tất cả những gì chúng ta đang ở trong Adam, tất cả những gì theo di truyền và nhân cách, môi trường và lịch sử đã tạo nên chúng ta. Tất cả những suy nghĩ và trí tuệ tự tuôn chảy ra từ chúng ta. Tất cả năng khiếu và ý kiến​​. Tất cả phải bị tước đi cho đến khi tất cả những gì còn lại là Chúa Giêsu Christ. Và tất cả những gì không phải từ Ngài, không phải từ tình yêu, không phải từ Linh của Ngài trong chúng ta - nó phải được ra đi, thanh tẩy, bị đốt cháy đi như cặn bã. Ô, nhưng thực sự, giá cả để đạt đến sự đầy đủ của Ngài trong chúng ta như vậy là rất đắt đỏ, anh em của tôi ơi, tôi dám nói rằng tôi đã mất tất cả mọi thứ nầy, trong rất nhiều tháng, và tôi đang ngồi ở đây một mình trong căn nhà trống này, ngạc nhiên tất cả mọi sự đã đi đâu, làm thế nào tôi tồn tại, để sống, để đối phó, để tiếp tục.

Anh chị em của tôi ơi, tôi yêu tất cả các bạn biết bao và cầu nguyện hầu các bạn sẽ bám vào Ngài với tất cả những gì Ngài ban cho bạn! Với đức tin và kiên định, với khao khát về sự tái lâm sớm của Ngài và vương quốc! Sớm đến một ngày nào đó, mỗi người chúng ta sẽ đứng trước mặt Ngài, ném mình dưới chân Ngài và khóc như mưa vì niềm vui. Tất cả mọi thứ sẽ tan chảy; tất cả cay đắng, đau đớn, tất cả sự nhầm lẫn. Tất cả sẽ nhường chỗ cho niềm vui không kể xiết. Tất cả khao khát sẽ được thoả mãn ngay lập tức và hoàn toàn!
Hy vọng và vinh quang của chúng ta là sự sống lại (xem 1 Cor 15) cho sự sống đời đời và sự mở rộng. Chúng ta đừng để bị cám dỗ hoặc quyến rũ vào sự mê đắm về cái chết và chôn cất. Chúng ta không phải khóc cho Lazaro nằm trong vải liệm của ông, nhưng chúng ta phải giữ vững đức tin của chúng ta rằng Chúa đang trên đường của Ngài. Ngài sẽ sớm trở lại, chỉ phán một lời, và thậm chí tử vong sẽ nhường chỗ cho quyền năng phi thường của Ngài! Hallelujah! Ngợi khen Đức Chúa Trời, Đấng đã chiến thắng thậm chí trên sự chết! Anh em của tôi ơi, hãy vui mừng, chúng ta sẽ rất sớm được sống lại trong vinh quang, sống lại trong sức mạnh, và sống lại trong thân thể thuộc linh! Sự chết và đau khổ không có chỗ đứng của nó, nhưng nó cũng sẽ nhường chỗ cho sự sống tuôn tràn và thuộc thiên!

“Vật gì ngươi gieo, nếu không chết đã, thì không sống động được. 37 Còn như vật ngươi gieo, ấy không phải là hình thể sẽ có, chẳng qua là cái hột, như hột lúa mì hay là giống gì khác.  Nhưng Đức Chúa Trời cho nó hình thể tuỳ ý Ngài, mỗi giống cho một hình thể riêng.  Mọi xác thịt chẳng phải đồng một xác thịt, nhưng xác thịt của loài người khác, của loài thú khác, của loài chim khác, của loài cá lại khác nữa.  Lại có hình thể thuộc về trời, cũng có hình thể thuộc về đất; nhưng vinh quang của hình thể thuộc về trời là một thứ, vinh quang của hình thể thuộc về đất lại là một thứ khác.  Mặt trời có vinh quang của mặt trời, mặt trăng có vinh quang khác, ngôi sao lại có vinh quang cũng khác; ngôi sao nầy với ngôi sao kia cũng có vinh quang khác nhau nữa.

 Sự sống lại của kẻ chết cũng như vậy: đã gieo ra là hay hư nát, mà được sống lại là không hay hư nát;  đã gieo ra là nhục, mà được sống lại là vinh; đã gieo ra là yếu, mà sống lại là mạnh;  đã gieo ra là thể thuộc huyết khí, mà được sống lại là thể thuộc linh. Nếu có thể huyết khí, thì cũng có thể thuộc linh. 45 Cũng có chép như vậy rằng: “Người đầu tiên là A-đam đã nên hồn sống.” A-đam sau hết lại nên linh ban sự sống.  Nhưng chẳng phải cái thuộc linh có trước, bèn là cái thuộc huyết khí, rồi mới đến cái thuộc linh.  Người đầu nhứt ra từ đất, là bụi đất, người thứ hai ra từ trời. 48 Người thuộc bụi đất thể nào, thì những kẻ thuộc bụi đất cũng thể ấy; người thuộc về trời thể nào, thì những kẻ thuộc về trời cũng thể ấy.  Như chúng ta đã mang hình tượng thuộc bụi đất, thì chúng ta cũng mang hình tượng thuộc về trời.  Vậy, anh em ơi, tôi nói rằng, thịt và huyết chẳng có thể thừa thọ nước Đức Chúa Trời được, sự hay hư nát cũng không thể thừa thọ sự chẳng hay hư nát được”

“Nầy, tôi tỏ cho anh em một sự mầu nhiệm: Chúng ta không ngủ hết, nhưng hết thảy đều sẽ biến hoá,  trong tích tắc, trong nháy mắt, lúc kèn chót thổi. Vì kèn sẽ trổi tiếng, thì kẻ chết đều được sống lại chẳng hay hư nát, và chúng ta đều sẽ được biến hoá. 53 Ấy là thể hay hư nát nầy cần phải mặc lấy sự chẳng hay hư nát, và thể hay chết nầy cần phải mặc lấy sự chẳng hay chết.  Khi thể hay hư nát nầy đã mặc lấy sự chẳng hay hư nát, thể hay chết nầy đã mặc lấy sự chẳng hay chết, thì được ứng nghiệm lời đã chép rằng: “Sự chết đã bị sự đắc thắng nuốt mất”.  “Ớ sự chết, sự đắc thắng của mầy ở đâu? Ớ sự chết, cái nọc của mầy ở đâu?” Cái nọc của sự chết là tội lỗi, quyền lực của tội lỗi là luật pháp.  Nhưng tạ ơn Đức Chúa Trời, Ngài ban cho chúng ta sự đắc thắng bởi Chúa chúng ta là Jêsus Christ. Vậy, anh em yêu dấu của tôi ơi, hãy vững vàng, chớ rúng động, hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn, vì biết rằng công lao của anh em trong Chúa chẳng phải là luống nhưng đâu”(1 Cor. 15:)
Thịt và máu không thể thừa hưởng Nước Đức Chúa Trời!

Và vì vậy nó phải được xử lý cách dứt khoát trong mỗi chúng ta. Nó phải đi theo con đường của sự chết, sự chôn cất và sự sống để đi đến sự mở rộng và vinh quang. Điều này không chỉ dành cho các tiên tri, sứ đồ hoặc siêu thánh đồ- nhưng cho tất cả những người được cứu chuộc của Ngài, cho tất cả những người được chọn, những người được kêu gọi từ buổi sáng thế để thực hiện mục đích đời đời của Ngài trong Đấng Christ.

"Đừng để cho điều gì làm anh em rúng động" - Không mất mát, không tuyệt vọng, không cô đơn, không từ chối, không phải sự phản bội của những người từng yêu bạn, không ghẻ lạnh từ các mối quan hệ gia đình máu mủ, không bắt bớ, không phải là sự mệt mỏi mỗi ngày, không là người khách lạ tạm trú trên thế giới bị bệnh và vô thần này.

Ôi Chúa, nguyện cho điều này là như vậy– tuyệt đối không có gì dời chúng ta khỏi trái tim của Ngài, khỏi đức thành tín, khỏi việc bám vào Ngài với tất cả tình yêu và đức tin dự trù. Đừng để cho những gì kẻ thù có ý định gây hại chúng ta và sự chết của chúng ta phát triển thịnh vượng. Hãy biến nó thành điều tốt. Ô Chúa ôi, nguyện chúng con phụ thuộc và phó thác lớn hơn cho Đấng An Ủi và Trạng Sư trong chúng con. Mở rộng chúng con đối với sự sống. Ôi Chúa ! Giải phóng chúng con vào Đấng Christ, hầu chúng con có thể nói với Paul, rằng chỉ một mình Ngài là sự sống của chúng con! Sống là Christ và chết đối với chúng con và thế giới này chỉ là lợi!

Ôi Chúa, chúng ta cầu nguyện cho sự an nghỉ và giải phóng siêu việt. Chúng ta đã vào Đấng là sự ứng nghiệm và hiện thân của ngày Sa-bát; ngày hòa bình đó phác họa sự kết thúc của tất cả lao tác và chức nghiệp xác thịt cùng thuộc hồn. Không còn nhiều vất vả và nỗ lực của chúng ta! Không kỷ luật tự giác, quyết tâm, siêng năng hay chủ nghĩa giáo điều! Vì tất cả bây giờ là Đấng Christ. Tất cả là Cây Nho! Tất cả là Sự sống thuộc linh và sinh lực! Tất cả cuộc sống, hơi thở và  chuyển động đều ở trong Ngài và do Ngài mà có! Ôi Chúa, nguyện được như vậy cho tất cả những ai đọc những lời này ngày này! Đặc biệt đối với tất cả anh em thân yêu của con, những người đã được chúc phước quá phong phú trong những ngày mất mát và xáo trộn nầy.

Tôi xin trích lời Austin -Sparks một lần nữa:-

“Nhìn xem Đức Chúa Giê-su, tác giả và Đấng kiện toàn của đức tin chúng ta, Đấng vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập tự giá, khinh sự xấu hổ” (Hêbơrơ 12:2).

Khổ hình của thập giá là con đường giải phóng của chúng ta, và nếu bạn xem xét kinh nghiệm thuộc linh của riêng bạn, những kinh nghiệm mà bạn đã bước đi với Đức Chúa Trời, bạn biết rõ rằng đã có nhiều lần đau khổ sâu sắc và cấp tính, và bạn đã tìm thấy những sự giải phóng tươi mới; những sự giải phóng mới mẻ trong đời sống thuộc linh của bạn. Có đúng sự thật không? Vâng, chúng ta đi vào một thời điểm tột cùng đau khổ thuộc linh và đau khổ trong hồn. Chúng ta không biết những gì Chúa đang làm, những gì Ngài có ngụ ý bằng cách này, những gì Ngài đang theo đuổi, nhưng chúng ta biết các nét đặc sắc của kinh nghiệm của chúng ta và biết nó là gì mà chúng ta đang đau khổ. Tất nhiên, chúng ta có cầu xin Chúa dừng lại, cho sự việc kết thúc nhanh chóng, để cứu chúng ta khỏi nó.

Ngài không chú ý chúng ta, và chỉ  những người thoát qua phía bên kia sẽ nói,"Cảm ơn Chúa, Ngài đả không chú ý gì cả". Trong khi chờ đợi, chúng ta nghĩ rằng Ngài làm bất cứ điều gì cũng tử tế, tốt và đúng, nhưng khi chúng ta tiến tới dưới bàn tay của Ngài, chúng ta bắt đầu nhìn thấy và cảm nhận rằng Ngài đang đối phó với một cái gì đó. Có lẽ Ngài đối phó với sự kiêu ngạo của chúng ta, tính độc lập của chúng ta, hoặc sự thiếu trách nhiệm của chúng ta. Chúng ta phải luôn luôn đối mặt với một cái gì đó về bản thân mình gần như tàn phá. Chúng ta sẽ không tin rằng điều đó lại quá mạnh mẽ như vậy trong chúng ta.

Ô, tất nhiên chúng ta luôn sẵn sàng tin rằng đó là trong loài người và trong chúng ta là một phần của nhân loại một cách tổng quát. Có, chúng ta sẽ không bao giờ bực bội khi bị nói rằng có sự kiêu ngạo hay cái gì như thế về chúng ta, nhưng chúng ta sẽ không bao giờ tin rằng điều đó đã châm rễ cách sâu sắc và mạnh mẽ khủng khiếp đến như thế, mãi cho đến khi nó đã được đưa vào thử nghiệm và nêu lên và chúng ta thấy rằng tất cả mọi thứ trong cuộc sống và cách làm việc của chúng ta cho Đức Chúa Trời đều được nêu lên vào thời điểm đó .... và chúng ta biết rõ rằng những gì Chúa đã theo đuổi không phải là làm chúng ta nát vụn, như chúng ta nghĩa cách quanh co, nhưng để mang lại sự mở rộng, đem lại sự giải phóng, và sự giải phóng luôn luôn nằm dọc theo đường hướng thập giá, và niềm đau đớn. Sự mở rộng luôn luôn nằm trong hướng đó. Trích từ  “The Cross and the Way of Life”

Hỡi các thánh đồ, xin cầu nguyện cho nhau, và nắm chặt nhau trong Chúa! Vì như hồi ban đầu, một sự phân rẽ lớn lao làm thay đổi thế giới đang diễn ra trong lĩnh vực của tâm linh, và tất cả các giáo sư và các người giả mạo đang được loại bỏ khỏi sự hiện diện của Chúa. Người ta không thể làm tôi hai chủ hoặc sống cho hai thế giới đối lập - chúng ta hoặc ở trong Chúa Giêsu Christ và phục vụ Ngài hết lòng trong tâm linh, hoặc chúng ta đang ở thế giới và chịu sự phán xét sắp tới của nó. Thời gian lựa chọn dành cho mỗi người chúng ta. Thật sự chỉ có sự sống và sự chết, ánh sáng và bóng tối - và sự lựa chọn cho việc làm môn đệ của Đấng Christ là rõ ràng–

Chớ mang ách so le chung với kẻ chẳng tin, bởi vì sự công nghĩa với sự bất nghĩa có tương giao gì chăng? Sự sáng láng với sự tối tăm có tương thông gì ư?  Christ và Bê-li-an nào có tương hoà chi? Hay là kẻ tin có phần gì với kẻ chẳng tin ư?  Đền thờ của Đức Chúa Trời có thích hiệp gì với hình tượng được ư? Vì chúng ta là đền thờ của Đức Chúa Trời hằng sống, như Đức Chúa Trời đã phán rằng: “Ta sẽ ở trong họ, đi lại giữa họ; Ta sẽ làm Đức Chúa Trời của họ, Và họ sẽ làm dân ta.  Cho nên, Chúa phán, các ngươi hãy ra khỏi giữa họ, Hãy phân rẽ ra khỏi chúng, Đừng đụng đến vật bất khiết, Thì ta sẽ tiếp nhận các ngươi, Ta sẽ làm Cha các ngươi, Các ngươi sẽ làm con trai con gái ta,Chúa Toàn năng phán như vậy” (2 Cor. 6;14-18)
W.E. Smith