KINH NGHIỆM
BAN ĐẦU CỦA CHÚNG TA
VỀ VIỆC YÊU
CHÚA
Nhiều người trong chúng ta đã tăng trưởng từ Seth đến Enosh trong kinh
nghiệm của mình. Khi chúng ta bắt đầu yêu Chúa, kinh nghiệm ban đầu của chúng
ta là kinh nghiệm về việc đầy quyền năng và sôi nổi. Chúng ta có nhiều sức lực
và sự tin chắc. Đó là vì chúng ta đang kinh nghiệm Seth, người “được chỉ định”.
Việc chúng ta cảm thấy theo cách này thì đúng đắn vào lúc khởi đầu nếp sống Cơ
Đốc của mình. Hơn nữa, khi chúng ta mới yêu Chúa, Ngài rất dịu ngọt. Chúng ta
đầy dẫy sự sống và sự vui hưởng. Chúng ta cảm thấy rất gần gũi với Ngài, Mọi
điều này là kinh nghiệm về Seth. Đây là khởi đầu kinh nghiệm của chúng ta trong
lĩnh vực thần thượng và huyền nhiệm.
Nhưng sau đó, có thể cuối cùng chúng ta bắt đầu xem mình là thuộc linh.
Chúng ta thậm chí có thể đã cầu nguyện để Chúa làm cho chúng ta trở nên một anh
em hoặc một chị em thuộc linh vĩ đại. Một khi chúng ta cầu nguyện theo cách này
hoặc một khi chúng ta cảm thấy mình là “một ai đó” thì Chúa nói: “Bây giờ Ta sẽ
cho ngươi biết ngươi thật sự là ai”. Khi đó Ngài rút lại quyền năng chống đỡ và
bảo vệ của Ngài. Trước đây chúng ta rất an toàn trong tay Chúa. Nhưng khi Ngài
chuyển động tay Ngài một chút, chúng ta nhận thức: “Ô Chúa Jesus, tôi cần
Ngài”.
NHẬN THỨC SỰ
YẾU ĐUỐI CỦA CHÚNG TA
VÀ CÓ ĐƯỢC
CHRIST
Chúa muốn chúng ta nhận thức rằng chúng ta là Enosh. Thí dụ, đôi khi
Ngài để chi tính khí của chúng ta trở nên tệ hại. Chúng ta nổi nóng hết lần này
đến lần khác. Rồi chúng ta cầu nguyện nhiều lần để đắc thắng. Cảm nhận của
chúng ta là “Chúa ơi, làm thế nào tôi có thể yêu Ngài nhiều nhưng vẫn nổi nóng
thường xuyên như vậy?”. Nhưng Chúa không làm điều gì cho chúng ta cho đến khi
chúng ta tự học được rằng chúng ta là Enosh. Chúa sẽ nói với chúng ta: “Ngươi
muốn Ta giải phóng ngươi khỏi tính khí của ngươi nhưng Ta không thể cung cấp
điều đó. Nếu Ta giải phóng ngươi khỏi tính khí của ngươi thì ngươi lại nghĩ
rằng ngươi là “một ai đó”. Bây giờ ngươi phải nhận thấy mình là Enosh”. Sự nhận
thức của chúng ta về sự yếu đuối của mình sẽ khiến chúng ta kêu cầu Chúa. Cuối
cùng, chúng ta sẽ trở nên Kenan. Chúng ta có thể tranh đấu chống lại tính khí
của mình cho đến khi cuối cùng chúng ta nói với Chúa: “Tôi không thể làm được.
Tôi quá yếu đuối”. Trong diễn trình đó, cuối cùng chúng ta sẽ có được một điều
gì đó. Chúa có thể ban cho chúng ta một sự khải thị. Ngài có thể bày tỏ cho
chúng ta rằng chúng ta đã chết với Đấng Christ. Chúng ta không cần được giải
phóng khỏi tính khí của mình, vì một người chết thì không có tính khí. Tính khí
của chúng ta đã được chữa lành rồi, vì chúng ta đã chết với Christ. Khi Ngài
bày tỏ điều này cho chúng ta, thì chúng ta có được một điều gì đó. Chúng ta đã
bước vào trong kinh nghiệm về Kenan. Nhưng chúng ta chỉ có thể kinh nghiệm
Kenan sau khi nhận thức chúng ta là Enosh.
Làm thế nào chúng ta trở nên Kenan và có sự “thu đoạt” thuộc linh đích
thực? Chỉ khi nào chúng ta nhận thức mình yếu đuối và giới hạn. Trong diễn
trình tăng trưởng của chúng ta trong đường hướng sự sống, Đức Chúa Trời sẽ để
cho chúng ta kinh nghiệm sự yếu đuối của mình. Tất cả chúng ta đều có sự yếu
đuối. Có thể đó là tính khí của chúng ta. Có thể đó là sự lơ lỏng của chúng ta.
Có thể đó là việc yêu một điều gì đó khác hơn Chúa. Mỗi người đều có một loại
yếu đuối nào đó. Nhưng chúng ta không nên quá chán nản bởi các sự yếu đuối của
mình. Chúng ta không nên cảm thấy bị đánh bại hay quá buồn phiền. Đúng hơn,
phản ứng của chúng ta phải là kêu là với Chúa ở giữa sự yếu đuối của mình.
Chúng ta phải kêu cầu danh Chúa. Đó lá trở nên Enosh. Chúng ta có thể đơn giản
kêu la với Chúa: “Chúa ơi, tôi cần Ngài!”. Chúng ta phải nhận thức rằng sự yếu
đuối của chúng ta thật ra là vì sự thu đoạt thuộc linh của chúng ta. Khi chúng
ta nhận thức mình giới hạn và mỏng manh như thế nào, điều này khiến cho lời cầu
nguyện của chúng ta trở nên khác biệt. Khi đó chúng ta sẽ dành nhiều thời gian
hơn để cầu nguyện về sự thương xót của Chúa và dành ít thời gian hơn để tận hưởng
sự thành công của mình. Chúng ta sẽ ở trong sự hiện diện của Chúa nhiều hơn và
có ít thời gian để ở trong các hoạt động thuộc linh mà chúng ta có thể khoe
khoang. Sau đó, Enosh sinh Kenan trong kinh nghiệm của chúng ta, và chúng ta sẽ
có sự thu đạt thuộc linh đích thực.
TRI THỨC CỦA
CHÚNG TA
PHẢI TRỞ NÊN
KINH NGHIỆM CỦA CHÚNG TA
Việc học tập thuộc linh của chúng ta trên đường hướng sự sống phải trở
nên kinh nghiệm. Diễn trình tăng trưởng của chúng ta không phải là diễn trình
nhận biết hay học tập mà là có được. Chúng ta phải có được một điều gì đó chủ
quan. Chúng ta phải có được một điều gì đó trong chính thân vị của mình. Chúng
ta có thể nghĩ rằng hễ chúng ta biết một điều gì đó là chúng ta có điều đó. Đây
là một quan niệm sai lầm. Nếu chúng ta chỉ có tri thức về một điều gì đó mà
không có kinh nghiệm thuộc linh thì điều đó là không đủ. Phải, chúng ta cần
biết nhiều điều cho nếp sống Cơ Đốc của mình. Thật ra, chúng ta càng biết nhiều
thì càng tốt, vì nếu không có tri thức đúng đắn thì kinh nghiệm của chúng ta sẽ
bị giới hạn. Nhưng chúng ta đừng bao giờ nghĩ rằng những gì chúng ta biết là
những gì chúng ta thật sự có được.
SỬ DỤNG THỜI
GIAN TRONG CUỘC ĐỜI NGẮN NGỦI
CỦA CHÚNG TA
ĐỂ CÓ ĐƯỢC SỰ PHONG PHÚ THUỘC LINH
“Enosh” không chỉ ngụ ý sự yếu đuối của chúng ta. “Enosh” cũng chỉ về
cuộc đời ngắn ngủi của chúng ta. Sự nhận thức về cuộc đời ngắn ngủi của mình
phải khiến cho chúng ta sống cách khác. Chúng ta phải nhận thức rằng bất cứ
điều gì chúng ta có trong cuộc đời này đều chỉ là tạm thời. Chúng ta thu đạt và
có được bao nhiêu tùy thuộc vào cách chúng ta sử dụng cuộc đời ngắn ngủi của
mình. Chúng ta đã nghe nhiều điều cao trọng, sâu nhiệm, nhưng có thể những điều
đó chưa phải là của chúng ta. Chúng ta cần các sự phong phú này trở nên kinh
nghiệm chủ quan của chúng ta. Chúng ta phải ao ước có được thực tại của những
gì chúng ta biết. Chúng ta phải theo đuổi sự phong phú thuộc linh cho đến khi
điều đó là của chúng ta theo cách kinh nghiệm. Đức Chúa Trời đã ban cho chúng
ta nhiều lẽ thật phong phú, nhưng chúng ta cũng phải nhận thức về cuộc đời ngắn
ngủi của chính chúng ta. Nói cách khác, những gì chúng ta có được trong đời
sống mình đều dựa trên cách chúng ta quý báu thời gian mà chúng ta có cuộc đời
ngắn ngủi của mình. Đời người thì ngắn ngủi. Chúng ta phải dùng thời gian của
mình để có được sự phong phú thuộc linh. Chúng ta đừng bao giờ thả trôi cuộc
đời mình. Chúng ta phải hết sức tận dụng thời gian mà Đức Chúa Trời ban cho
chúng ta trong cuộc đời ngắn ngủi của mình. Đây là dùng Enosh để có được Kenan.
Nói về đường hướng sự sống thì rất đơn giản: “Seth sinh Enosh. Điều này
nghĩa là chúng ta mỏng manh và chết chóc. Enosh sinh Kenan. Điều này nghĩa là
chúng ta thu đoạt một điều gì đó.” Thật dễ để có một sự hiểu biết như vậy,
nhưng thật không dễ để sự hiểu biết này điều chỉnh nếp sống chúng ta. Việc
chúng ta có trở nên Kenan và có sự thu đạt thuộc linh đích thực hay không dựa
trên việc ngày nay chúng ta có nhận thức
mình là Enosh hay không. Tất cả chúng ta phải nhận thức: “Tôi chết chóc. Thời
gian của tôi có hạn. Tôi phải dùng bất cứ thời gian nào tôi có để thu đạt sự
phong phú của Đấng Christ”. Chúng ta phải cầu nguyện với Chúa: “Chúa ơi, tôi
muốn là Enosh. Tôi muốn quý trọng mọi điều Ngài đã ban cho tôi, và thậm chí bất
cứ tài năng và khả năng nào mà Ngài đã ban cho tôi trong cuộc đời ngắn ngủi của
tôi. Mọi sự Ngài ban cho tôi, tôi muốn đầu tư vào Ngài, để tôi có thể trở nên
Kenan”.
MAHALALEEL:
“NGỢI KHEN ĐỨC CHÚA TRỜI”
VÀ “ĐỨC CHÚA
TRỜI CHÓI SÁNG”
Người kế tiếp trên đường hướng
sự sống là con trai Kenan, Mahalaleel (Sáng 5:12). “Mahlaleel” nghĩa là “ngợi
khen Đức Chúa Trời”, “Đức Chúa Trời chói sáng”. Đây là một sự tiến triển rất
quan trọng. Trước hết chúng ta kinh nghiệm Enosh. Chúng ta nhận thức mình yếu
đuối và chết chóc. Sau đó chúng ta kinh nghiệm Kenan. Chúng ta có được sự phong
phú của Đấng Christ, chúng ta bắt đầu ngợi khen Đức Chúa Trời. Đây là kinh
nghiệm Mahalaleel. Mỗi lần chúng ta thu đạt một điều gì đó của Đức Chúa Trời,
kết quả là sự ngợi khen Ngài.
Sự tăng trưởng trên đường hướng sự sống khó hơn nhiều so với những gì
người ta kinh nghiệm trên đường hướng tri thức. Cain nhanh chóng sinh Enosh và
rổi xây dựng một thành phố. Enosh sinh Irad, “nhanh chóng”. Một vài thế hệ sau
đó, có ba đường hướng của nền văn hóa loài người được sản sinh từ các hậu duệ
của Cain. Mọi sự trên đường hướng của Cain đều tiến triển nhanh chóng. Nhưng
với đường hướng sự sống, sự tăng trưởng khó khăn hơn nhiều. Abel phải chết để
sản sinh Seth. Seth phải học biết đời người mong manh ra sao rồi mới sinh
Enosh. Ra từ sự chết chóc của ông, Enosh đã kinh nghiệm và có được một điều gì
đó của Đức Chúa Trời, vì vậy ông đã sinh một con trai trên Kenan.
Cuối cùng, Kenan trở nên một người ngợi khen. Ông đã sinh Mahalaleel,
nghĩa là “ngợi khen Đức Chúa Trời” hoặc “Đức Chúa Trời chói sáng”. Điều này bày
tỏ với chúng ta rằng diễn trình mà chúng ta trải quả trên đường hướng sự sống
thì khó khăn và cần có thời gian.
Một Minh Họa
Về Kinh Nghiệm Mahalaleel
Sau khi có được sự phong phú thuộc linh của Đấng Christ, chúng ta được
đem đến với sự ngợi khen Đức Chúa Trời và với sự chói sáng của Ngài. Kinh
nghiệm đích thực về Mahalaleel có thể được mô tả tốt nhất bằng một minh họa.
Giả sử một anh em thích một chị em nào đó. Anh ấy sợ rằng nếu gọi điện, chị ấy
sẽ từ chối. Vì lo lắng anh ấy thậm chí có thể cầu nguyện với Chúa. Cuối cùng,
gọi điện cho chị em đó. Thật ngạc nhiên vì chị ấy vui thích đi chơi với anh.
Sau đó trong sự phấn khích anh em này có thể dâng lên lời ngợi khen Đức Chúa
Trời: “Đức Chúa Trời ơi, cảm tạ Ngài! Ngài thật kì diệu!” Nhưng đây không phải
là Mahalaleel. Đây không phải là sự ngợi khen thật cho Đức Chúa Trời.
Mahalaleel chỉ ra từ Enosh và Kenan.
Tuy nhiên, giả sử một anh em trẻ có bạn gái trước khi được cứu. Họ thật
sự yêu nhau. Cuối cùng, anh em trẻ này tin Chúa và bạn gái của anh nỗ lực đồng
đi với anh vì nàng yêu anh. Nhưng cuối cùng nàng không thể làm được.
Nàng không sẵn lòng trở nên một Cơ Đốc nhân và việc tiếp tục mối quan
hệ là quá khó đối với nàng. Nàng rút lui và từ chối anh ấy. Bây giờ anh em này
kinh nghiệm sự chết chóc loài người. Có một vết thương sâu trong lòng anh ấy.
Một nỗi khổ như vậy hầu như không thể chịu đựng nổi. Anh ấy cảm thấy hết sức
đau khổ đến nỗi anh ấy nghĩ thà chết còn tốt hơn là sống mà không có người mình
yêu.
Rồi giả sử anh em này bắt đầu đụng chạm Chúa ở giữa sự đau khổ sâu xa
của mình. Anh ấy được đem đến với sự hiện diện của Chúa, và nếp sống thuộc linh
của anh ấy phục hưng. Chúa bước vào trong tình trạng của anh ấy và bây giờ Ngài
trở nên thật với anh hơn bao giờ hết.
Anh em này bước vào trong sự vui hưởng Đấng Christ và dần dần ra khỏi
nỗi khổ của mình. Sau khi có được Christ theo cách này, anh ấy dâng lên một lời
cầu nguyện cho Chúa: “Chúa ơi, cảm tạ Ngài. Tình trạng này thật quá khó khăn
đối với tôi, nhưng tôi vẫn cảm tạ Ngài. Bây giờ qua điều này tôi biết Ngài
nhiều hơn. Tôi kinh nghiệm Ngài nhiều hơn. Tôi vui hưởng Ngài nhiều hơn. Trước
đây, Ngài không là thật đối với tôi nhưng bây giờ tôi biết Ngài là thật. Ngợi
khen Ngài!” Ra từ kinh nghiệm về sự chết chóc của mình, và ra từ kinh nghiệm về
việc có được Christ, anh em này trở nên một người ngợi khen Đức Chúa Trời. Cuối
cùng, anh em này có thể nói: “Ngợi khen Đức Chúa Trời! Ngài thật lạ lùng! Đức
Chúa Trời chói sáng! Đức Chúa Trời thật đáng ngợi khen!” Sau kinh nghiệm Enosh
và Kenan, anh em này được đem đến với Mahalaleel. Đây không phải là giáo lý
suông. Tiến trình này phải là kinh nghiệm của chúng ta khi chúng ta đi theo
Chúa trong đường hướng sự sống.
TỪ
MAHALALEEL ĐẾN JARED: HỌC TẬP HẠ XUỐNG”
Sau khi kinh nghiệm Mahalaleel và được đem đến với sự ngợi khen Đức
Chúa Trời và với sự chói sáng của Ngài, có một bài học khác chúng ta phải học.
Có một hiểm họa là chúng ta có thể kinh nghiệm Mahalaleel đến cực điểm, cho đến
khi chúng ta trở nên lập dị về mặt thuộc linh. Rất có thể chúng ta sẽ trở nên
quá thuộc linh và lên quá cao.Chúa muốn chúng ta làm người, nhưng thay vì vậy,
chúng ta có thể trở nên “những người thuộc linh”. Một số Cơ Đốc nhân quá “thuộc
linh” đến nỗi thậm chí không ai có thể tương giao với họ. Các anh em hay các
chị em giống như vậy thường trở nên rất xét đoán. Họ xét đoán mọi người cách vô
thức. Sự hiện diện của họ trở nên áp lực cho những người xung quanh. Chúa muốn
chúng ta kinh nghiệm Mahalaleel, nhưng không phải đến mức trở nên quá thuộc
linh.
Sau Mahalaleel, chúng ta cần người kế tiếp trên đường hướng sự sống.
Mahalaleel sinh Jared (Sáng 5:15). “Jared” nghĩa là “hạ xuống”. Sau khi chúng
ta trở nên người ngợi khen Đức Chúa Trời, chúng ta phải học tập đi xuống và hạ
xuống. Trên đường hướng tri thức, rất dễ để đi xuống. Trên đường hướng đó, mọi
sự đều nhanh chóng suy thoái. Đường hướng tri thức tự động và tự phát đi xuống.
Nhưng đường hướng sự sống đi lên.
Đi lên thì khó hơn nhiều so với đi xuống. Thậm chí trong nếp sống loài
người của chúng ta, việc đi lên khó hơn hạ xuống. Để trở nên một con nghiện thì
chỉ mất vài ngày, nhưng để trở nên một học giả thì mất nhiều năm. “Việc đi lên”
trong đường hướng sự sống là bởi nhận thức sự chết chóc của chúng ta. Sau khi
nhận thức chúng ta là Enosh, chúng ta chết chóc và cần sự thương xót của Chúa
thì chúng ta bắt đầu đi lên. Chúng ta kinh nghiệm Kenan và có được sự phong phú
của Christ. Khi đó chúng ta kinh nghiệm Mahalaleel và trở nên một người ngợi
khen Đức Chúa Trời. Các kinh nghiệm trên đường hướng sự sống đem chúng ta tiến
lên.
Nhưng sau khi chúng ta trở nên Mahalaleel, Đức Chúa Trời sẽ bảo chúng
ta: “hãy vui lòng đi xuống”. Nếu không đi xuống khỏi việc là một người ngợi
khen Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ trở nên một “hữu thể thuộc linh” chứ không phải
một con loài người. Chúng ta sẽ trở nên thuộc linh đến nỗi các thiên sứ cũng
không thể nói chuyện với chúng ta. Có thể chúng ta kinh nghiệm Kenan và
Mahalaleel đến mức chúng ta thậm chí không biết cách hạ xuống và trở nên Jared.
Chúng ta có thể trở nên cao đến nỗi chúng ta không biết cách đi xuống. Điều thiết
yếu là chúng ta phải kinh nghiệm Jared và học cách hạ xuống.
HẠ XUỐNG ĐỂ
CHĂM SÓC DÂN CHÚNG
Nhiều lần, dù chỉ có một ít sự thu đạt thuộc linh, chúng ta đã trở nên
khác thường. Chúng ta có thể tự nghĩ: “Tôi yêu Chúa nhất!” Chúng ta có thể xem
mình quá cao. Đây là lúc chúng ta cần cẩn thận và học cách hạ xuống. Thí dụ,
chúng ta phải biết cách đối xử với người khác cách bình thường. Chúng ta phải
biết cách sống với một người không yêu
Chúa. Một người như vậy có thể cảm thấy được an ủi khi ở gần chúng ta và thậm
chí có thể giao thác chính họ cho chúng ta không? Giả sử chị em hầu như không
yêu Chúa. Khi đó chúng ta nói với chị “Ngợi khen Đức Chúa Trời về cuộc gia tể
thần thượng! Chẳng phải thật thú vị khi vui hưởng lĩnh vực thần thượng và huyền
nhiệm sao? Ô, thật là một sự cứu rỗi hữu cơ lạ lùng!” Chị em đó sẽ sợ chúng ta.
Chị ấy thậm chí không biết chúng ta đang nói gì. Làm sao chị em này có thể được
đem đến chỗ yêu Chúa nếu chị ấy không thấy bất cứ sự hạ xuống nào về phía chúng
ta? Tất cả những gì chị ấy thấy là một người đã có được Christ và vượt xa chị.
Đối với chị, chúng ta là Mahalaleel nhưng không có Jared trong kinh nghiệm của
chúng ta.
Jared được sinh bởi Mahalaleel. Sau khi trở nên Kenan bởi có được
Christ, và sau khi trở nên Mahalaleel, một người ngợi khen Đức Chúa Trời, thì
chúng ta cũng phải học cách hạ xuống. Đây là cách sứ đồ Paul đã sống: “Đối với
người yếu đuối, tôi đã trở nên yếu đuối để tôi có thể có được người yếu đuối.
Đối với mọi người, tôi đã trở nên mọi sự để tôi có thể cứu được một số người
bởi mọi phương tiện” (1 Cor. 9:22). Việc chúng ta trở nên Jared nghĩa là đối
với người yếu đuối, chúng ta trở nên yếu đuối. Đối với người không thuộc linh,
chúng ta không cư xử cách thuộc linh, mặc dù bên trong chúng ta vẫn thuộc linh.
Khi một người mới đến buổi nhóm, chúng ta không nói: “Ngợi khen Chúa!” vì họ
thậm chí không biết Chúa là ai. Chúng ta phải biết cách cư xử và phát ngôn cách
bình thường khi ở gần một người mới. Nếu không biết cách hạ xuống, chúng ta sẽ
không kết trái trong nếp sống Cơ Đốc của mình. Chúng ta sẽ không biết cách giúp
đỡ ai cả. Chúng ta phải học cách ở với mọi loại người khác nhau. Chúng ta phải
biết cách làm Jared. Chúng ta phải biết cách hạ xuống.
Hạ xuống không có nghĩa là chúng ta đánh mất chỗ đứng đúng đắn của
mình. Kinh nghiệm Jared không có nghĩa là chúng ta xem phim với ai đó. Chúng ta
không nên hạ thẳng xuống rạp chiếu phim. Đó không phải là kinh nghiệm Jared; đó
là đi đến thế giới. Chúng ta vẫn phải duy trì tình trạng thuộc linh lành mạnh.
Nhưng khi chúng ta ở với những người chưa được cứu, những người yếu đuối hơn
hoặc những anh chị em trẻ hơn, chúng ta phải học tập sống rất con người và không ở quá cao. Chúng
ta cần trở nên dễ gần vì cớ họ. Sau khi chúng ta trở nên Mahalaleel, một người
ngợi khen Đức Chúa Trời, chúng ta phải học tập làm Jared và hạ xuống.