Thứ Sáu, 28 tháng 3, 2014

HÁT VUI MỪNG TRONG BAN ĐÊM


Cuộc đời hoan hỉ, huy hoàng,
Vui tươi, cười nói, ca vang trong nhà,
Bóng mây đen bỗng hiện ra,
Bài ca đêm thẳm Chúa ta sẵn dành.

Chúa ban bài hát đêm thâu,
Lệ tuôn thức uống, buồn rầu thức ăn,
Được nghe linh khúc thiên đàng,
Làm im tiếng khóc, cằn nhằn tiêu tan.

Chúa ban bài hát đêm sầu,
Mặt trời không thấy, trăng sao mịt mờ,
Đêm đen hoang vắng, bơ vơ,
Từ xa tiếng Chúa như mơ vọng về.

Chúa ban âm nhạc lời ca,
Tiếng vui trần thế, đàn ca mất rồi,
Nhạc đời giai điệu tuyệt vời,
Sao bằng âm trưởng Chúa Trời ban cho.

Chúa ban bài hát cho ta,
Khi mà âm nhạc, tiếng ca không còn,
Tay run không thể đánh đờn,
Vĩ cầm và sáo mõi mòn im hơi.

“Bài Ca của Chúa ban ra,
Dạy con ca hát, Chúa là Nhạc Sư,
Không gì con phải ưu tư,
Khải hoàn ca sẽ muôn đời rền vang”.

Annie Johnson Flint
Minh Khải lược dịch 28-3-2014

“Ngài khiến cho người ta hát vui mừng trong ban đêm,--Chúa là nơi ẩn núp tôi; Chúa bảo hộ tôi khỏi sự gian truân; Chúa lấy bài hát giải cứu mà vây phủ tôi.--Lối nửa đêm Phao-lô và Si-la đang cầu nguyện, hát thi ca ngợi khen Đức Chúa Trời, những tù phạm đều lắng tai nghe.  Thình lình có cơn động đất lớn, đến nỗi nền ngục rúng động, các cửa liền mở ra, xiềng tù phạm thảy đều sổ cả” (Gióp 35:10; Thi thiền:7, Công vụ 16: 25-26)