Thứ Tư, 26 tháng 3, 2014

Cá Nhân Và Tập Thể


Đọc Kinh Thánh: 2 Cor. 5:13, Rom. 9:3, 1 John 4:7, James 4:7, Eph. 5:22-24; 1 Cor. 12:25 Ê-phê-sô 5:21; Ô-sê 7:8

“Vả, hoặc chúng tôi cuồng, ấy là vì Đức Chúa Trời; hoặc chúng tôi tỉnh, ấy là vì anh em.”

 

“Bởi tôi nguyện nếu có thể vì anh em, bà con tôi theo xác thịt mà chính tôi phải bị rủa sả lìa khỏi Đấng Christ, thì tôi cũng cam”

 

“Hỡi kẻ yêu dấu, chúng ta hãy thương yêu lẫn nhau; vì sự thương yêu đến từ Đức Chúa Trời, hễ ai thương yêu thì sanh bởi Đức Chúa Trời và nhận biết Đức Chúa Trời.”

 

“Vậy, hãy thuận phục Đức Chúa Trời. Hãy chống cự ma quỉ, thì nó sẽ trốn khỏi anh em.”

 

“Hỡi kẻ làm vợ, hãy thuận phục chồng mình như là đối với Chúa. Vì chồng là đầu vợ, cũng như Đấng Christ là đầu Hội thánh, chính Ngài cũng là Cứu Chúa của thân thể.  Vậy nên, như Hội thánh thuận phục Đấng Christ, thì vợ cũng phải thuận phục chồng mình trong mọi sự.”

“hầu cho trong thân thể không có sự phân rẽ, trái lại, các chi thể phải đồng lo tưởng đến nhau”. 

 

“Và lấy lòng kính sợ Christ mà thuận phục lẫn nhau.”

“Ép-ra-im xen lộn với các dân khác; Ép-ra-im khác nào bánh chưa quay”.


Trong vài ngày qua, tôi đã chú ý đến một điều, đó là những gì một cơ đốc nhân làm một cái bánh được quay. Một cái bánh không quay là gì? Đó là một cái bánh bị đốt nóng ở một bên và không đốt ở phía bên kia. Để trở thành một chiếc bánh quay, phải được nướng ở cả hai bên. Đây là một nguyên tắc tuyệt vời trong Kinh Thánh. Trong nhiều vấn đề, cơ đốc nhân phải chú ý đến cả hai bên. Nếu anh ta chỉ chú ý một bên, anh ấy sẽ giống như một bánh không quay. Một bên sẽ được đốt cháy hoặc quá chín, và phía bên kia vẫn còn chảy nước và chưa nướng. Nếu các chị em có rau hoặc thịt bị đốt cháy ở một bên, và còn sống ở phía bên kia, có nghĩa là thực phẩm đã không được quay trộn đều. Hãy nhớ rằng điều quan trọng nhất phải được trộn, quay trở. Bất cứ điều gì mà không được quay thì bị đốt cháy ở một bên và còn sống ở bên kia. Ý nghĩa của việc xoay trở là phải chú ý đến cả hai bên. Một người nên chú y ca bên nay cũng như  bên kia. Anh nên tìm hiểu  ở phía nay cũng như từ phía khác.

Bài giảng chiều nay có thể không  là một nguyên tắc của đời sống thuộc linh, nhưng nó là một nguyên tắc của cuộc sống hàng ngày của tín đồ. Nguyên tắc này là sự cân bằng giữa cuộc sống tập thể và cuộc sống cá nhân. Về một mặt, chúng ta phải chú ý đến đời sống của tập thể. Mặt khác, chúng ta phải chú ý đến cuộc sống cá nhân. Một mặt, chúng ta là các chi thể. Nhưng mặt khác, chúng ta cũng là Thân Thể. Đây là lý do tại sao chúng ta phải chú ý đến cuộc sống của chúng ta là chi thể và cuộc sống của chúng ta trong Thân Thể. Chúng ta không sống một mình, nhưng với tất cả những người đã cấu tạo nên Thân thể.


Trong Hội thánh công giáo ngày hôm nay, tất cả các quyền bính nằm trong tay của giáo hoàng, tất cả người công giáo nghe theo giáo hoàng. Không có những điều như giáo phái đối với họ. Tuy nhiên, đạo Tin lành đã có 500 năm hoặc nhiều hơn về lịch sử, một vài thập kỷ trước đây, đã có hơn 1500 giáo phái. Kể từ đó, có thể có nhiều hơn. Hội thánh công giáo không cần thống nhất, vì từ ngày đầu tiên cho đến bây giờ, tất cả mọi người đã làm theo lệnh của giáo hoàng. Người công giáo rất vâng lời giáo hoàng. Nhưng với người Tin Lành, có nhiều giáo phái, mỗi một người có niềm tin và ý tưởng riêng của mình. Người công giáo đã đi đến một cực đoan, lương tâm của cá nhân là không quan trọng và tất cả mọi người chỉ đơn giản theo giáo hoàng. Đạo Tin Lành, mặt khác, chỉ quan tâm đến lương tâm họ và bỏ qua các quan điểm của người khác. Một khi một vài người phát triển một quan điểm khác, họ đặt ra một danh hiệu và bắt đầu một nhóm khác. Kết quả là có nhiều hệ phái. Công giáo là một chiếc bánh không quay, và đạo Tin lành cũng là một bánh không quay.


Kinh Thánh ở giữa hai thái cực này. Nó nói về tự do cá nhân, Kinh thánh nói đến tiếng nói của lương tâm, và nó cũng nói về việc lắng nghe người khác và thuận phục lẫn nhau. Chúng ta là Thân Thể, nhưng cùng một lúc, chúng ta là các chi thể. Mỗi người chúng ta phải là một cá nhân độc lập trong thế giới này. Đồng thời, mỗi người chúng ta nên thuận phục các anh chị em khác. Chúng ta phải duy trì cuộc sống của chúng ta là chi thể và cũng duy trì sự sống Thân Thể. Chúng ta phải chú ý đến đời sống của tập thể và cũng chú ý đến cuộc sống cá nhân. Nếu chúng ta chỉ chú ý đến một khía cạnh duy nhất, chúng ta sẽ trở thành một chiếc bánh không quay. Nếu chúng ta chỉ chú ý người khác và không có bất kỳ ý tưởng riêng của chúng ta, chúng ta sẽ trở thành một chiếc bánh không quay. Trước mặt Đức Chúa Trời, chúng ta phải chú ý đến cá nhân cũng như Thân thể. Hôm nay chúng ta sẽ đề cập đến một số khác biệt giữa cuộc sống cá nhân và đời sống của tập thể, nhưng bạn phải tha thứ cho, vì tôi không thể đi vào chi tiết.

 

I. "Hoặc chúng ta không kiềm chế mình”,

II.  Đó là cho Đức Chúa Trời;

III. Hoặc cho dù chúng ta có tâm trí tỉnh táo,

IV. Đó là cho bạn "

V. (2 Cô-rinh-tô 5:13)

 

Không tự chế mình là điên, chúng ta làm điều này với Đức Chúa Trời. Nhưng chúng ta tỉnh táo đầu óc với những người khác. Một mặt, điều này là rất cá nhân, mặt khác, điều này rất tập thể. Tự mình là một vấn đề cá nhân. Có đầu óc tỉnh táo là một vấn đề của tập thể. Ví dụ, một người có thể nghiên cứu Kinh Thánh một mình vào buổi sáng. Ông có thể nhận được một số ánh sáng của Chúa, một cách vô thức đập bàn một vài lần. Không có gì sai với điều này. Trong khi tôi đang đứng ở đây ngày hôm nay, nếu tôi đập bàn khi tôi nghĩ về một câu, há bạn sẽ không nói rằng tôi không lành mạnh sao? Paul đã không tự chế mình trước mặt Đức Chúa Trời, nhưng có đầu óc tỉnh táo trước mặt người ta.


Nếu bạn đang ở riêng một mình, bạn có thể đập bàn hoặc ghế và không tự chế mình với niềm vui trước mặt Đức Chúa Trời. Nhưng nếu bạn ở trước mặt người ta, bạn phải có đầu óc tỉnh táo. Nhiều người đang bị ràng buộc trước mặt Đức Chúa Trời, có vẻ như là họ không biết làm thế nào để cầu nguyện. Trên thực tế, trái tim của một người nên càng nóng càng tốt trước mặt Đức Chúa Trời. Khi chúng ta đến trước mặt Đức Chúa Trời bằng chính mình, chúng ta có thể rất tự do và nhảy lên và xuống trong một cách ngây ngất, hoặc hét lên "hallelujah" trong tất cả mọi thời gian. Nhưng nếu bạn đang ở trong một cuộc họp và có những người khác với bạn, hoặc một người nào đó có thể nghe bạn ở phòng bên cạnh, bạn không thể hét lên và kêu la theo như bạn muốn. Bạn phải có đầu óc tỉnh táo trước mặt người ta. Tôi có thể nói thật thẳng thắn, nhưng điều này là lời dạy của Kinh Thánh. Paul nói rằng chúng ta chỉ có thể không tự chế mình trước mặt Đức Chúa Trời, trong khi trước mặt người, chúng ta phải tỉnh táo đầu óc.


Một điều khó coi hôm nay là người ta phô diễn sự ngây ngất mà họ đã có trước mặt Đức Chúa Trời cho những người khác thấy. Kinh Thánh không bao giờ cho phép điều này. Bạn có thể cầu nguyện khi bạn đang ở trong phòng của bạn với quần áo không chỉnh tề của bạn và không mang vớ? Tất cả chúng ta đều có thể làm điều này. Nhưng nếu bạn đang ở trong một cuộc nhóm họp, bạn chắc chắn không thể cầu nguyện theo cách này. Những gì bạn có thể làm trước mặt Đức Chúa Trời có thể không nhất thiết được phép làm trước mặt người ta. Chúng ta vẫn có được đầu óc tỉnh táo trước mặt người ta vì lợi ích của họ.


Ý nghĩa của tỉnh táo đầu óc là gì? Có đầu óc tỉnh táo là cẩn thận và có sự tự kiềm chế. Có đầu óc tỉnh táo là lịch sự, không điên rồ, nhưng đúng dắn. Nếu bạn không bao giờ cầu nguyện một mình và chỉ cầu nguyện trước mặt người ta, và nếu bạn không bao giờ đọc Kinh Thánh trong phòng riêng của bạn và chỉ đọc trước mặt mọi người, bạn giống như một cửa hàng trưng bày tất cả các mặt hàng và hàng hóa của nó, không có gì còn lại trong kho. Đây Không phải là tự chế mình trước mặt Đức Chúa Trời, đó là sống một cuộc sống sa ngã, Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ ban phước cho. Có sự cần thiết cho sự tỉnh táo trước mặt người ta. Ngoài ra còn có sự cần thiết để khong tự chế mình trước mặt Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta làm cả hai, chúng ta là một chiếc bánh quay trở.


Nếu tôi sống ở một nơi thôn dã không có ai xung quanh tôi, thậm chí không mục đồng hoặc chủ trang trại nông thôn, tôi có thể hét lên và cầu nguyện lớn tiêng như tôi muốn. Nếu tôi làm điều này, không ai có thể chạm vào tôi. Nhưng tôi sống trong ngõ hẽm Wen-teh. Mặc dù tôi sống trong một căn phòng của bản thân mình, hàng xóm của tôi sẽ nghĩ rằng tôi đang bị bệnh hoặc một ai đó đã chết trong phòng của tôi nếu tôi đột nhiên hét lên vào lúc nửa đêm. Hãy nhớ rằng một người chỉ có thể không tự chế mình trước mặt Đức Chúa Trời, ông phải chăm sóc sự tỉnh táo trước mặt người ta. Bạn phải học tập tỉnh táo trước mặt  người ta và không tự chế mình trước mặt Đức Chúa Trời. Nhiều người tỉnh táo trước mặt Chúa và con người. Họ thiếu sự sống trước mặt người ta và Đức Chúa Trời. Paul đã không tự chế mình trước mặt Đức Chúa Trời, nhưng ông rất chân thật trước mặt người ta. Các thư ông viết nghiêm trọng trong giai điệu của chúng, nhưng khi ông gặp người mặt đối mặt, ông rất khiêm tốn. Ông rất bình thường. Chúng ta nên học không tự chế mình trước mặt Đức Chúa Trời và tỉnh táo trước mặt người ta.


Một vài năm trước, khi tôi bị bệnh, tôi đã đi đến chỗ ở của một anh em kia để an nghỉ, người nầy rất tốt trong sự cầu nguyện. Phòng của ông bên cạnh phòng của tôi, nhưng tôi thường không thể ngủ vào ban đêm vì lên cơn sốt và suy nhược thân thể. Tôi nhận thấy ánh sáng vào trong phòng của mình. Khi tôi gõ cửa và hỏi lý do tại sao ông không nằm trên giường, ông nói với tôi rằng ông sắp đi ngủ. Sau một thời gian, tôi đã đi qua để xem anh ta một lần nữa, và ông vẫn không nằm trên giường. Cuối cùng anh cũng đã đi ngủ khoảng 2 giờ vào buổi sáng.


Tôi không chống lại việc cầu nguyện suốt đêm, nhưng bạn nên nhớ rằng bạn chỉ có thể không tự chế mình trước mặt Đức Chúa Trời. Nếu bạn  không tự chế mình trước người ta, những người khác sẽ không thể chịu nỗi bạn. Bạn có thể không cần phải ngủ, nhưng những người khác cần. Bạn có thể muốn ngủ muộn hơn, nhưng người khác thì không. Khi tôi nhìn thấy anh ngày hôm sau, tôi nói, "Anh ơi, tôi không nói điều này vì tôi đã không ngủ ngon đêm qua, nhưng nếu bạn tiếp tục làm những gì bạn đang làm, nó sẽ không được tốt cho bạn và cho những người khác". Ông không tin lời của tôi. Sau đó, ông bắt đầu ói ra máu. Trước mặt Đức Chúa Trời, chúng ta có thể không tự chế mình. Nhưng nếu chúng ta không tự chế mình trước mặt người ta, chúng ta là một chiếc bánh không quay.


Anh em ơi, xin vui lòng đừng xúc phạm bởi những lời thẳng thắn của tôi. Tôi hy vọng rằng bạn sẽ chăm sóc cả hai bên. Một mặt, chúng ta nên sống động trước mặt Đức Chúa Trời. Mặt khác, chúng ta nên rất bình thường trước mặt người khác. Nếu bạn muốn làm một cơ đốc nhân đặc biệt, chỉ làm như vậy trước mặt Đức Chúa Trời. Không trưng bày tất cả các kho báu của bạn trước mặt người ta. Đừng nói chuyện với một giai điệu đặc biệt của giọng nói hoặc bước đi theo một loại dáng đi đặc biệt. Chúng ta nên hành động rất bình thường trước mặt loài người. Chúng ta nên mặc những gì người khác ăn mặc và ăn những gì người khác ăn. Chúng ta phải là một chiếc bánh quay. Nếu chúng ta không tự chế mình trước mặt Đức Chúa Trời và con người, chúng ta là một chiếc bánh không quay. Chúng ta phải nhận ra rằng cả hai khía cạnh đều quý giá. Đức Chúa Trời rất hài lòng với cả hai. Chúng ta phải sốt sắng trước mặt Đức Chúa Trời và bình thường trước mặt người ta.


Người anh em mà tôi vừa nói trước đó, đã kết hôn. Tôi đã hỏi những người khác về anh này. Tôi được cho biết rằng vợ anh muốn ấn định giờ một bữa ăn và anh lại không đến bàn ăn. Anh ta không ăn bữa trưa của mình vào buổi trưa và đôi khi thậm chí đến 2 giờ chiều. Vào năm hoặc sáu giờ chiều, một người nào đó vẫn phải nhắc nhở anh ta dùng bữa ăn trưa của mình. Ông không tự chế mình trước mặt Đức Chúa Trời, nhưng ông không thật tỉnh táo trước mặt người ta. Đây không phải là thái độ đúng đắn cho một cơ đốc nhân. Đừng nghĩ rằng chỉ vì bạn có rất nhiều tâm huyết, bạn có thể ăn trưa vào lúc 6 giờ buổi chiều. Nếu bạn chỉ sống một mình, bạn có thể ăn trưa vào lúc nửa đêm, nhưng nếu người vợ và những người khác của bạn đang chờ đợi, bạn nên giữ thời gian. Bạn không thể loại bỏ cách cư xử trước mặt người khác. Một mặt, chúng ta có thể nên nhiệt tình nhất trước mặt Đức Chúa Trời, nhưng mặt khác, chúng ta nên làm điều tốt nhất của chúng ta để chăm sóc các anh chị em khác khi chúng ta đang ở giữa loài người.


II. Khuất phục Đức Chúa Trời và khuất phục lẫn nhau:

(JAMES 4: 7 và Ê-phê-sô 5:21)


James 4: 7 cho chúng ta biết phãi khuất phục Đức Chúa Trời, và Ê-phê-sô 5:21 bảo chúng ta phải chịu khuất phục các anh em khác. Anh em ơi, bạn có thấy điều này không? Dưới đây có hai bên một lần nữa. Một mặt, chúng ta phải khuất phục Đức Chúa Trời, và mặt khác, chúng ta phải khuất phục lẫn nhau. Khuất phục Đức Chúa Trời là một vấn đề cá nhân, nhưng khuất phục với nhau là một cái gì đó mà chúng ta nên thực hành giữa vòng các anh em. Trong Hội thánh ngày nay, một số người là bánh không quay. Miễn là các anh chị em đồng ý về một cái gì đó, họ theo điều đó ngay, cả khi nó là một lời dạy dỗ bè phái hay giáo lí dị giáo. Miễn là đa số người dân đồng ý, họ làm theo. Kết quả là, họ đặt sang một bên ngay cả mệnh lệnh của Đức Chúa Trời và các giáo lý Kinh Thánh. Điều này cũng là một chiếc bánh không quay. Họ đã chăm sóc bên của con người nhưng bỏ qua phía của Đức Chúa Trời, do đó, họ đã trở thành bánh không quay. Nhưng có một nhóm người không muốn quan tâm những gì anh chị em khác cảm thấy hay suy nghĩ. Họ chỉ làm những gì Đức Chúa Trời nói. Họ giống như anh em mà tôi đã nói, những người nghĩ rằng tất cả những gì một người cần là lòng nhiệt thành và người không quan tâm đến vợ mình gì cả. Đây cũng là một chiếc bánh không quay.


Có rất nhiều điều là ý muốn của Đức Chúa Trời, nhưng thường chúng bị bàn tay của con người giới hạn, do đó, cần phải kiên nhẫn và chờ đợi. Đúng ra, biết ý muốn của Đức Chúa Trời là đủ, nhưng điều tốt là có lời chứng của hai hoặc ba anh em. Nếu một ngón tay di chuyển, chỉ có một ngón tay di chuyển và toàn bộ Thân Thể không chuyển động sao? Há không đúng sự thật khi một chi thể di chuyển, tất cả các chi thể khác cũng chuyển động sao? Một chi thể không thể tự nó di chuyển bởi vì, mặc dù có rất nhiều chi thể, Thân Thể là một.


Tôi sẽ nói một vài lời cách đặc biệt cho những người đồng công. Ở Trung Quốc, chúng ta đang làm một sự khởi đầu trong nhiều lĩnh vực. Rõ ràng, có rất nhiều mối nguy hiểm mà chúng ta phải tránh. Chúng ta không chỉ phải học vâng phục trong hành vi của chúng ta, nhưng chúng ta phải học vâng phục ngay cả trong các vấn đề của giáo lí. Nếu không, sự chia rẽ và chủ nghĩa bè phái sẽ phát sinh giữa chúng ta. Giả sử bạn nhận được một số ánh sáng. Vì nó là từ Đức Chúa Trời, bạn có thể bỏ qua tất cả mọi thứ khác và bắt đầu rao giảng về ánh sáng. Tuy nhiên, các anh em ở với bạn có thể không thấy rõ ràng như bạn. Trong trường hợp này, bạn nên chờ đợi sự đồng ý của họ trước khi bạn rao giảng. Nếu bạn không làm điều này, sự chia rẽ xảy ra.


Bạn có thể nói rằng Đức Chúa Trời đã mặc khải điều ấy cho bạn, nhưng một anh em có thể nói rằng họ đã không nhìn thấy nó đủ rõ ràng và lo ngại rằng nó có thể là một dị giáo. Trong trường hợp này, bạn nên chờ đợi. Kinh Thánh nói rằng chúng ta phải khuất phục Đức Chúa Trời, nhưng Kinh Thánh cũng nói rằng chúng ta nên khuất phục với nhau. Khi anh em có các quan điểm khác nhau, họ không nên tranh luận hoặc   chia rẽ. Họ có thể chờ đợi và cầu nguyện, và họ có thể dần dần tìm hiểu và xem. Hãy để tôi nói một lời trung thực: không có gì giúp cho sự tiến bộ thuộc linh của một người nhiều hơn là chờ đợi. Nếu một cái gì đó là có thật, nó vẫn sẽ là chân thật sau khi một người chờ đợi trong một thời gian. Nếu có điều gì là sai, thậm chí còn có nhiều hơn một lý do để chờ đợi. Thật may mắn khi một người chờ đợi, khi anh chờ đợi, những sai lầm tránh được. Tuy nhiên, trừ khi chúng ta thật sự tự chối bỏ chính mình và vác thập giá, chúng ta không thể chờ đợi. Để chờ đợi một cách khiêm nhường cần ân điển của Đức Chúa Trời. Chúng ta nên học bài học này. Chúng ta nên tuân theo lời Chúa, ý muốn, và mệnh lệnh Ngài bằng mọi giá. Giữa vòng các anh chị em, bất kỳ nan đề nào mà có thể chờ đợi một giải pháp thì nên chờ đợi cho một giải pháp. Tất nhiên, nếu chúng ta chỉ quan tâm chờ đợi và bỏ qua sự vâng phục Đức Chúa Trời, chúng ta cũng trở thành một chiếc bánh không quay. Nhiều người không tuân theo chỉ vì những mục đích khác. Điều này phải là một chiếc bánh không quay. Nếu vấn đề về mặt giáo lí và theo giáo huấn của Kinh Thánh là rõ ràng, ngay cả khi có sự thất vọng từ xác thịt, chúng ta không nên chờ đợi sự đồng ý của những người khác trước khi chúng ta tuân theo. Có một giới hạn cho việc chúng ta khuất phục với nhau. Khi bạn có ý định khuất phục Đức Chúa Trời và tôi dự định thuận phục Đức Chúa Trời, có sự cần thiết để chúng ta chờ nhau. Nếu anh em không rõ ràng về một vấn đề nhất định, và anh yêu cầu tôi chờ một thời gian, tôi sẽ sẵn sàng. Tôi nên sẵn sàng bởi vì tôi biết rằng anh này là một trong những người thuận phục Đức Chúa Trời và tìm cách để làm vui lòng Đức Chúa Trời. Khuất phục với nhau là điều cần thiết giữa vòng những người sẵn sàng tuân theo. Nếu một người không bao giờ vâng lời Đức Chúa Trời, bạn sẽ không nhận được sự đồng ý của anh ta ngay cả khi bạn chờ đợi cả một đời. Trong trường hợp này, bạn không thể chờ đợi anh ta. Nếu không, bạn sẽ trở thành một chiếc bánh không quay và bị anh ta kéo xuống.


Anh em ơi, trước mặt Chúa, chúng ta phải làm điều tốt nhất của chúng ta để trả giá vâng lời Ngài. Tuy nhiên, đối với anh chị em, chúng ta nên chờ đợi khi có một nhu cần phải chờ đợi. Các thành đạt cá nhân và những nỗ lực cô đơn không bao giờ theo đúng thái độ của Đức Chúa Trời trong hội thánh. Công 13:1-3 nói: "Vả, Hội thánh tại An-ti-ốt có mấy tiên tri và giáo sư,.... Đang khi họ phụng sự Chúa và kiêng ăn, thì Thánh Linh phán rằng: “Hãy biệt riêng Ba-na-ba và Sau-lơ cho Ta để làm công việc Ta đã gọi họ làm. Vậy, khi đã kiêng ăn và cầu nguyện xong, họ bèn đặt tay trên hai người, rồi sai đi." Các giáo phái gọi đây là sự phong chức và thành lập hàng giáo phẩm. Tuy nhiên, làm sao giáo sư có thể phong chức cho sứ đồ? Không thể có một điều như vậy. Việc đặt tay ở đây có nghĩa là người đó có phần trong công việc của người khác.


Trong Cựu Ước, khi một người đặt tay trên đầu của một con vật hy sinh, nó có nghĩa rằng việc ra đi của con sinh, là việc ra đi của ông. Việc đặt tay ở đây có nghĩa là những người này bày tỏ sự dự phần của họ với Ba-na-ba và Phao-lô. Paul và những người khác đi trong điều kiện của sự đồng lòng hiệp ý giữa vòng các tiên tri và các giáo sư ở Antioch. Điều này là lý do tại sao họ có thể quay trở lại An-ti-ốt sau đó và có thể tường thuật với những người khác về ân sủng mà Đức Chúa Trời đã giao phó cho họ và các hoạt động mà họ đã làm. Đây là một nguyên tắc quan trọng. Một người phãi khuất phục Đức Chúa Trời, và anh cũng khuất phục các anh em. Anh ta nên xem xét không chỉ những gì Đức Chúa Trời nói, nhưng cũng là những gì anh em đã có thể nói. Điều này là đúng, không chỉ trong công việc mà còn trong các cuộc nhóm họp. Nguyên tắc thuận phục người khác có thể đưa chúng ta đi trên con đường lâu dài. Chúng ta phải khuất phục Đức Chúa Trời, và chúng ta cũng phải tiếp nhận được sự đồng ý của các anh chị em.


Khi tôi muốn đi đến một miền để rao giảng phúc âm. Ngôi làng đặc biệt mà tôi muốn đi lại có một số trường hợp cướp bóc tài sản và giết người. Trước khi tôi đi, hai chị em lớn tuổi khuyên tôi không nên đi. Vì vậy, tôi đã hủy bỏ vé thuyền của tôi và ngôi nhà mà tôi đã thuê ở đó. Về cá nhân, tôi biết Đức Chúa Trời muốn tôi đi, nhưng tôi cũng biết rằng Đức Chúa Trời muốn tôi khuất phục họ. Xác thịt thì luôn luôn vội vàng. Tuy nhiên, tôi cũng nhận thức được rằng tôi nên vâng lời Chúa. Sau đó, một số anh em khác đi và nhiều người đã được cứu. Mặc dù tôi đã không có một phần trong đó, tôi  được thỏa mãn. Chúng ta phải vâng lời Chúa. Nhưng nếu chúng ta không khuất phục các anh em, chúng ta sẽ trở thành một chiếc bánh không quay. Chúng ta có thể xoay theo cách này và cách đó. Nếu chúng ta không, sau đó chúng ta sẽ trở thành một chiếc bánh không quay.


III. "Hầu sẽ không có sự chia rẽ trong Thân Thể "(1 Cor 12:25)


Trong khi nghiên cứu sách 1 Cô-rinh-tô trong quá khứ, chúng ta đã thấy Thân Thể Đấng Christ. Chúng ta có thể tiến bộ cách cá nhân, nhưng không có sự tăng trưởng độc lập với Thân Thể. Ví dụ, miệng tôi ăn, nhưng toàn thân của tôi cũng ăn. Tôi có thể nói rằng miệng tôi ăn nhưng toàn thể người của tôi không ăn được chăng? Khi bàn tay của tôi làm việc, toàn bộ người tôi đang làm việc. Khi bàn chân của tôi đi bộ, trọn người của tôi đi bộ. Động thái của một chi thể là sự chuyển động của toàn bộ Thân Thể. Tôi đã sử dụng ví dụ này trước đây rồi: khi tôi trao ngân phiếu mình cho ngân hàng để lấy tiền mặt, thủ quỹ trao tiền cho tôi. Có phải chỉ có bàn tay của tôi nhận được tiền sao? Thủ quỹ sẽ nói, "Tôi cho bàn tay của bạn tiền, tôi không cho bạn tiền nầy được không"? Có thủ quỹ nào nói điều này không? Mọi người đều thừa nhận rằng khi bàn tay của tôi nhận được tiền, là chính tôi nhận được tiền.


Có một lẽ thật quan trọng trong Kinh Thánh: sự phát triển của một chi thể là sự phát triển của toàn bộ Thân Thể. Khi cặp mắt thấy, toàn bộ Thân Thể nhìn thấy. Khi tai nghe, toàn bộ Thân Thể nghe. Khi miệng nói, toàn bộ Thân Thể đang nói. Khi tay làm công việc của tay, toàn bộ Thân Thể hoạt động. Khi một chi thể chuyển động, toàn bộ Thân Thể nhận được lợi ích. Vì vậy, một người không thể sống một cuộc sống cá nhân. Tất cả công việc và hành vi của một chi thể đều có liên quan đến toàn bộ Thân Thể.


Đây là lý do tại sao có một nhu cầu cho việc chăm sóc cho nhau. Bạn không thể sống độc lập và giả định rằng bạn không có gì để làm với các chi thể khác. Bạn không nên gây cho toàn bộ Thân Thể thất bại bởi thất bại của riêng bạn. Khi mắt bị mù, toàn bộ Thân Thể mù quáng. Chúa nói rằng bạn nên làm chứng. Tuy nhiên, bạn không mở miệng. Khi bạn quay lui, toàn bộ Thân Thể thối lui. Miệng ăn, nhưng toàn bộ Thân Thể nhận được chất dinh dưỡng. Mũi ngửi, nhưng toàn bộ Thân Thể cảm giác mùi thơm. Tai nghe âm nhạc, nhưng toàn bộ con người vui hưởng âm nhạc. Thân Thể (có nghĩa là, Thân Thể Đấng Christ) có một khía cạnh phổ quát và một khía cạnh địa phương. Khi một người gặp đau khổ, hội thánh bị đau khổ như một toàn thể. Bất cứ điều gì một người ăn, ngửi, và nghe đều ảnh hưởng đến toàn bộ thân thể của mình, tương tự như vậy, sự tốt lành, điều ác, tiến bộ, và sự sa ngã của một cơ đốc nhân cá thể ảnh hưởng đến toàn bộ hội thánh.


Chúng ta cần phải sẵn sàng tuân theo Chúa một mình. Nhưng chúng ta nên chăm sóc tốc độ của các anh chị em. Một số người sống quá mức cá nhân. Họ quen với việc tự chiến đấu và làm việc của mình. Họ không quan tâm anh chị em khác. Họ đã quên rằng họ chỉ là chi thể. Hãy để tôi nói một lời trung thực: chúng ta nên bay cao như một con chim ưng trên bầu trời, có sự tiến bộ thuộc linh, và vâng lời Chúa cách cá nhân. Nhưng chúng ta cũng nên khiêm tốn chờ đợi anh em, chị em khác cùng tiến lên và vâng lời Chúa cách tập thể.


Anh em ơi, bạn có thấy mối quan hệ giữa chi thể và Thân Thể không? Tôi đã đề cập đến ba điểm để cho chúng ta thấy cuộc sống tập thể và cá nhân. Chúng ta nên duy trì một phần cá nhân của cuộc sống chúng ta. Đồng thời, chúng ta nên chú ý đến phần tập thể của cuộc sống chúng ta. Một mặt, chúng ta nên trả bất cứ giá nào để cho phép Đức Chúa Trời chiếm được một cái gì đó. Nhưng mặt khác, chúng ta cũng nên trả bất cứ giá nào để có được sự hiệp một của các anh chị em. Đừng nghĩ rằng bạn có thể độc diễn tất cả mọi thứ. Toàn bộ Thân Thể không phải là mắt, và toàn bộ Thân Thể không phải là tai. Chúng ta không nên bỏ qua phương diện của Đức Chúa Trời, và chúng ta cũng không nên bỏ qua phương diện của con người. Nguyện Đức Chúa Trời ban phước cho chúng ta để chúng ta biết sự quý báu của cuộc sống cá nhân cũng như của đời sống tập thể. Ước ao chúng ta không bải bỏ cuộc sống tập thể bởi cuộc sống cá nhân của chúng ta, và có thể chúng ta không bãi bỏ cuộc sống cá nhân bằng cuộc sống tập thể của chúng ta. Chúng ta hãy làm một chiếc bánh quay. Nếu chúng ta chỉ được nướng chín ở một bên và không được quay trở, Đức Chúa Trời sẽ không hài lòng với chúng ta.


Watchman Nee