(1866-1930)
Sau khi Chị Barber đã ra đi ở với Chúa, nhiều lời tưởng nhớ được thể hiện cách đặc biệt bởi những người quen thân chị cách cá nhân. Hai trong số lời lưu niệm nầy là của lời của D.M. Panton và Watchman Nee.
Sau khi Chị Barber đã ra đi ở với Chúa, nhiều lời tưởng nhớ được thể hiện cách đặc biệt bởi những người quen thân chị cách cá nhân. Hai trong số lời lưu niệm nầy là của lời của D.M. Panton và Watchman Nee.
D.M. Panton
Cô Margaret E. Barber, cư ngụ tại Phúc Kiến, là người thường đóng góp
bài cho tạp chí The Dawn (Bình Minh), là một con người kiên quyết tuyệt vời cho
Đấng Christ, đã ra đi vào nơi an nghỉ của cô. Những gì cô để lại cho chúng ta là
một nguồn cảm thúc bất diệt. Trong lá thư cuối cùng của cô Barber gởi đến Ban
biên tập, dù vô thức về sự kêu gọi của mình, cô đính kèm theo một câu duy nhất
từ chính bài thơ cảa cô.
“Anh yêu quí, chỉ thêm chừng vài dặm,
Bàn chân nhức rồi sẽ nghỉ yên.
Tiêu gian ác, đau thương hồi đời tạm,
Kìa, Jêsus đã đi đầu tiên.
Tôi được nghe Chúa nói ngọt ngào thay,
“Hãy tiến lên, đừng nản sợ hoài,
Con theo bước chân ta bao tháng ngày,
Giờ chung kết trước đêm ngày mai”.
-The
Dawn , Vol. VII, 1930-1931, số 373.
Watchman Nee
Chúng tôi cảm thấy rất buồn liên quan đến
những tin tức về sự ra đi của cô Barber ở Lo- Hsing Pagoda, Phúc Kiến. Cô là
một người rất sâu nhiệm trong Chúa, và theo quan điểm của tôi, loại tương giao
mà cô đã có với Chúa và sự trung thành cô bày tỏ với Chúa hiếm khi được tìm
thấy trên trái đất này. Khi đọc bài thánh ca được công bố trên trang bìa của tờ
tạp chí The Daw nầy, người ta có thể
tưởng tượng ra Cô là loại người như thế nào.
Sưu tầm