Giăng 15:7 chép:
“Ví bằng các ngươi cứ ở trong Ta, và Lời Ta cứ ở trong các ngươi, hễ điều gì
các ngươi muốn, hãy xin, thì điều đó sẽ xảy ra cho các ngươi như dự định”.
Câu Kinh Thánh
này có thể được chia thành bốn điểm. Điểm một là “các ngươi cứ ở trong Ta”. Điểm
hai là “và Lời Ta cứ ở trong các ngươi”. Câu 4 và 5 nói về việc chúng ta cứ ở
trong Chúa và Ngài ở trong chúng ta. Nhưng trong câu 7, “Ta” được đổi thành “Lời
Ta”-“Các ngươi cứ ở trong Ta và Lời Ta cứ ở trong các ngươi”. “Ta” được đổi
thành “Lời Ta” nghĩa là Ta có điều gì muốn giải thích cho các ngươi. Điều này cỏ
thể được làm sáng tỏ bởi ví dụ sau: Nếu tôi muốn đến nhà anh em, trước hết đích
thân tôi sẽ đến đó; sau khi đã ở đó một lát, tôi muốn bày tỏ ý định của việc đến
thăm này. Vì vầy, khi nói rằng; “Lời Ta cứ ở trong các ngươi” cho thấy một bước
xa hơn. Điểm thứ ba là “hễ điều gì các ngươi muốn”. Vì Lời Chúa ở trong chúng
ta, nên chúng ta bắt đầu muốn điều gì đó, và ước muốn này là điều đến từ Lời
Chúa. Điểm thứ tư là “hãy xin, thì điều đó sẽ xảy ra cho các ngươi như dự định”.
Do đó, khi chúng ta cứ ở trong Chúa , và Lời Ngài cứ ở trong chúng ta sẽ có một
ước muốn ra từ Lời Ngài; cuối cùng, “ước muốn này” trở thành “lời cầu xin” Lời cầu xin này không phải là lời
câu nguyện bình thường. Đó là lời cầu nguyện đặc biệt. Hễ khi nào việc cầu xin
được đề cập trong Kinh Thánh thì đều luôn chỉ về lời cầu nguyện đặc biệt. Vì vậy,
lời cầu xin này sẽ được Đức Chúa Trời đáp lời.
Câu Kinh Thánh
này đề cập hai điều: một mặt, câu này nói rằng chúng ta cứ ở trong Chúa, mặt
khác, nói rằng Lời Chúa cứ ở trong chúng ta. Do đó, sự cầu nguyện bắt nguồn từ
Lời Chúa. Tất cả những lời cầu nguyện thắng thế, những lời cầu nguyện được kể
là có hiệu lực trước mặt Chúa, chắc chắn phải kết quả của việc chúng ta cứ ở
trong Chúa và để Lời Ngài cứ ở trong chúng ta.
1Giăng 1:5-7
chép : “Nầy là sứ mạng mà chúng tôi đã nghe nơi Ngài và truyền lại cho anh em rằng
Đức Chúa Trời là Sự Sáng, trong Ngài chẳng có sự tối tăm chút nào. Vì bằng
chúng ta nói mình được tương giao với Ngài, mà còn ăn ở trong sự tối tăm, thì
chúng ta nói dối, không làm theo lẽ thật. Nhưng nếu chúng ta bước đi trong sự
sáng, như Ngài ở trong sự sáng, thì chúng ta tương giao với nhau, và huyết của
Jesus Con Ngài làm sạch mọi tội chúng ta”.
Những câu này đề
cập đến ba điều; sự tương giao, sự sáng và huyết. Nếu có sự tương giao với Đức
Chúa Trời, chắc chắn chúng ta sẽ có sự sáng vì Đức Chúa Trời là Sự Sáng. Hễ có
sự tương giao thì có sự sáng. Khi sự sáng đến thì có nhu cầu về huyết.
1Giăng 2:27-28
chép: “Ơn xức dầu mà các con đã nhận được nơi Ngài vẫn cứ ở trong các con, chẳng
cần ai dạy các con; song ơn xức dầu của Ngài dạy các con mọi sự, mà ơn ấy là thật,
không phải dối, và theo như ơn ấy đã dạy các con thể nào, thì hãy cứ ở trong
Ngài thể ấy. Vậy, bây giờ, hỡi các con bé mọn Ta, hãy cứ ở trong Ngài, hầu cho
nếu Ngài hiển hiện thì chúng ta được dạn dĩ, không đến đỗi hổ thẹn ở trước Ngài
lúc Ngài hiện đến”.
Hai câu Kinh
Thánh này cũng chỉ ra ba điều: một là “ơn xức dầu”;
Hai là “theo như
ơn ấy đã dạy các con thể nào, hãy cứ ở trong Chúa thể ấy; và ba là “hãy cứ ở
trong Chúa”. Việc cứ ở trong Chúa ở đây giống như việc cứ ở được nói đến trong
Giăng chương 15. Ơn xức dầu là một điều khác. Cuối cùng, việc cứ ở này lại được
nhấn mạnh qua lời này: “Hỡi các con bé mọn Ta, hãy cứ ở trong Ngài”.
Trong mười
chương vừa qua, phần lớn chúng ta đã nói về ý nghĩa của sự cầu nguyện và các cơ
quan được dùng trong sự cầu nguyện, hay tiến trình cầu nguyện. Bây giờ chúng ta
sẽ bắt đầu đề cập điều gì đó liên quan đến chính sự cầu nguyện bằng cách tìm ra
điều gì là bản chất của lời cầu nguyện thật của một người trước mặt Đức Chúa Trời.
Bất kể thực hiện
nhiệm vụ nào, một người phải là loài người được cấu tạo cho nhiệm vụ đó. Người
phục vụ như một thầy thuốc phải là một thầy thuốc có đủ trình độ chuyên môn.
Người phục vụ như một giáo viên phải là một giáo viên. Người phục vụ như một
người mẹ phải là một người mẹ. Cũng vậy, anh em cần phải là một người cầu nguyện
để anh em có thể thực hiện chức năng trong sự cầu nguyện để anh em có thể thực
hiện chức năng trong sự cầu nguyện. Nói chung, người cầu nguyện là người cứ ở
trong Chúa. Bây giờ chúng ta sẽ xem cứ ở trong Chúa Nghĩa là gì.
I.
Ý NGHĨA CỦA VIỆC CỨ Ở TRONG CHÚA
A.
Trong Chúa
Kinh nghiệm việc
cứ ở trong Chúa dựa trên sự kiện ở trong Chúa. Nếu anh em không ở trong Chúa
thì không cách gì để anh em cứ ở trong Chúa. Sự kiện chúng ta ở trong Chúa đã
hoàn tất cách đây khá lâu. Sự hoàn tất này có thể được chia làm hai giai đoạn.
Khi Chúa hoàn tất sự cứu chuộc trên thập tự giá, Ngài đã kết hiệp chúng ta với
chính Ngài, đặt chúng ta vào trong Ngài. Đây là giai đoạn đầu tiên. Sau đó khi
chúng ta được tái sinh, Thánh Linh bước vào trong chúng ta và kết hiệp chúng ta
với Đấng Christ một cách thực tiễn, đặt chúng ta vào trong Ngài. Đây là giai đoạn
hai.
La-mã 6:3 nói rằng
chúng ta đã được báp-têm vào trong Christ Jesus. Bởi điều này chúng ta có thể
thấy rằng được báp-têm là được đặt vào trong Đấng Christ. Cụm từ “tin Chúa”
theo nguyên văn Hi-lạp, nên được dịch cách đúng đắn là “tin vào Chúa.”Cụm từ
“vào” trong “tin vào Chúa” và “vào trong” trong “tin vào Chúa”và “vào trong” trong
“được báp-têm vào trong Đấng Christ” là cùng một từ ngữ. La-mã chương 6 chép
“được báp-têm vào trong”, còn Giăng 3;16 nói “tin vào trong”. Một là được
báp-têm vào trong, và một là tin vào trong. Trong báp-têm, anh em được báp-têm
vào trong Đấng Christ; còn trong việc tin, anh em tin vào trong Đấng Christ.
Khi chúng ta tin Chúa, Linh đặt chúng ta hoàn toàn vào trong Đấng Christ và làm
chúng ta có sự liên hiệp hữu cơ với Đấng Christ. Sau đó, trên thực tế, chúng ta
trở thành những người ở trong Christ. Vì vậy, 2 Cô-rin-tô 5:17 nói rằng nếu ai
khao khát cứ ở trong Đấng Christ cần thấy sự kiện ở trong Đấng Christ. Nếu người
nào không thấy sự kiện này thì việc khuyên người ấy cứ ở trong Đấng Christ là
điều vô ích. Thậm chí điều đó sẽ trở thành nỗi khổ cho người ấy vì dù cố gắng
khó nhọc để thực hiện được. Nhưng nếu có ánh sáng và sự khải thị rằng mình ở
trong Đấng Christ rồi, người ấy sẽ thấy rằng việc cứ ở là một điều dễ dàng. Người
ấy sẽ nhận thức rằng không cần thiết để tìm cách cứ ở vì người ấy đã ở trong Đấng
Christ rồi. Điều này đã được Đấng Christ hoàn tất rồi.
Chúng ta hãy cho
một minh họa nhỏ. Giả sử anh em là một thành viên của gia đình Jones. Từ khi được
sinh ra, anh em đã ở trong gia đình Jones. Vì được sinh vào trong gia đình
Jones nên anh em sống với họ là điều hoàn toàn tự nhiên. Nhưng giả sử theo hiểu
biết của tôi, anh em là người ngoài nhưng có đòi sống trong nhà của Jones. Thật
chẳng dễ . Trước hết, phải thấy rằng anh em là người ở trong gia đình Jones rồi.
Đây là sự kiện đã hoàn tất dựa trên sự sinh ra của anh em. Do đó, anh em là một
thành viên của gia đình Jones, và tất cả những gì anh em cần làm là công nhận sự
kiên này. Bây giờ điều anh em cần là cứ ở đó bằng cách sống trong gia đình đó.
Cùng một nguyên tắc, nếu muốn cứ ở trong Chúa, anh em phải nhận thức sự kiện.
Có một điều gì đó đã xảy ra với anh em, và bây giờ anh em, và bây giờ anh em đã
ở trong Christ rồi. Trước khi được cứu, anh em được sinh ra trong A-đam. Nhưng
sau khi được cứu, Đức Chúa Trời đã dời anh em ra khỏi lĩnh vực của A-đam mà vào
trong lĩnh vực của Đấng Christ. Sự kiện ở trong Đấng Christ giờ đây đã hoàn tất.
“Trong” là một từ tuyệt diệu.
B. Cứ Ở Trong Chúa
Từ “cứ ở” có
nghĩa là lưu lại. Cứ ở trong Chúa cũng có thể được dịch là lưu lại trong Chúa.
Ê-phê-sô 3:17 nói rằng Đấng Christ ngụ trong tấm lòng chúng ta qua đức tin. Từ
“ngụ” có nghĩa là lập cư. Khi sống trong nhà có nghĩa là anh em ngụ ở đó. Khi
đi đến một nơi nào đó và ở lại đó mười ngày, điều đó có nghĩa là anh em lưu lại
đó. Từ “cứ ở” trong cụm từ “cứ ở trong Chúa” không có nghĩa là ngụ hay cư trú
mà có nghĩa là lưu lại, ở lại, định cư. Vì anh em là người được cứu và ở trong
Chúa rồi nên điều anh em cần bây giờ là đừng rời khỏi mà hãy lưu lại trong
Ngài.
Có một minh họa
là giả sử hôm qua anh em đã được báp-têm, và có cảm nhận rõ rằng anh em đã được
kết hiệp với Chúa và ở trong Ngài. Tuy nhiên, tối đó, có một người bạn đến và cố
nài anh em đi xem phim. Trong khi sắp đi với người ấy, anh em cảm nhận có điều
gì đó sai trật giữa anh em và Chúa. Trong khi đang suy xét điều gì sai trật thì
người ban cứ thuyết phục và anh em quyết định đi với người ấy. Lúc đó, anh em cảm
thấy sự tương giao của anh em với Chúa đã bị cắt đứt. Anh em cảm thấy như vậy
vì anh em không lưu lại trong Chúa. Có thể anh em là người đã được cứu và bởi
đó ở trong Chúa, nhưng trong kinh nghiệm, có thể anh em không luôn luôn lưu lại
trong Ngài. Trong king nghiệm, dường như có những lúc anh em ra khỏi Chúa và sự
tương giao của anh em với Chúa bị phá vỡ.
Một ví dụ khác,
anh em vừa mới được cứu và giờ đây có cảm nhận rõ rằng anh em được kết hiệp với
Chúa. Nhưng hôm nay một điều gì đó xảy ra làm cho anh em hết sức tức giận bên
trong. Tuy nhiên, anh em cứ nổi giận. vì nổi giận nên bên trong anh em cảm biết
sự tương giao với Chúa đã bị gián đoạn. Dường như thể anh em đã ra khỏi Chúa.
Điều này có nghĩa là anh em đã không lưu lại trong Ngài.
Lưu lại trong
Chúa là cứ ở trong Chúa. Khi lưu lại trong Chúa như vậy, anh em có sự tương
giao không dứt với Ngài. Ở trong Chúa là vấn đề liên hiệp. Cứ ở trong Chúa là vấn
đề tương giao. Sự tương giao có thể xảy ra bởi chúng ta được đặt vào trong sự
liên hiệp hữu cơ với Chúa. Có sự tương giao không dứt là cứ ở, và cứ ở là để
duy trì sự tương giao không dứt này.
Chủ đề của Thư
Tín 1 Giăng là sự tương giao. Chương của sách này cho biết rằng chúng ta, những
người có Đấng Christ làm sự sống thì có sự tương giao với Đức Chúa Trời. Sự sống
mà chúng ta nhận được bên trong làm chúng ta có sự tương giao với Ngài. Phúc Âm
Giăng nói về sự sống, còn Thư 1 Giăng nói về sự tương giao. Phúc Âm Giăng liên
tục cho thấy cách Chúa đến và bước vào trong con người để làm sự sống của họ và
cứu họ là thể nào. Thư 1 Giăng tiếp tục nói về sự tương giao. Vì anh em đã được
cứu và có Đấng Christ làm sự sống, và sự sống này sẽ làm anh em có sự tương
giao với Đức Chúa Trời. 1 Giăng chương 1 nói về sự tương giao, còn chương 2 nói
về việc cứ ở trong Chúa. Việc cứ ở trong Chúa được nói đến trong chương 2 là sự
tương giao đã được nói đến trong chương 1. Cứ ở trong Chúa nghĩa là gì? Nghĩa
là có sự tương giao không gián đoạn với Chúa, không ra khỏi sự tương giao và mở
rộng sự liên hiệp với Chúa.
II. DUY TRÌ
VIỆC CỨ Ở TRONG CHÚA
Cứ ở trong Chúa
là cách để duy trì và tiếp tục trong kinh nghiệm việc ở trong Chúa. Ngay khi
chúng ta được cứu, Đức Chúa Trời đặt chúng ta vào trong Đấng Christ. Nhưng làm
thế nào chúng ta có thể duy trì mối tương giao không dứt với Chúa? Thư 1 Giăng
chỉ ra hai phương diện: huyết và sự xức dầu.
A. Sự Tẩy Sạch Của Huyết
1 Giăng chương 1
cho chúng ta thấy cách trực tiếp và rõ ràng rằng chúng ta cần duy tì sự tương
giao qua huyết. Đức Chúa Trời là Sự Sáng. Một khi có sự tương giao với Đức Chúa
Trời và chạm được Ngài thì anh em không thể không ở trong sự sáng. Sự tương
giao đặt anh em trước mặt Đức Chúa Trời và cũng đặt anh em trong sự sáng. Một
khi ở trong sự sáng, chắc chắn anh em sẽ thấy các tội phạm của mình. Chẳng hạn,
nhìn thoáng qua không khí chung quanh chúng ta dường như rất trong lành. Tuy
nhiên, nếu quan sát cũng không khí đó dưới ánh sáng mặt trời cực mạnh, lập tức
chúng ta sẽ thấy có vô số hạt bụi bẩn bay lơ lửng trong không khí đó. Không có
sự phơi bày của ánh sáng mặt trời, chúng ta không thể nào thấy chúng. Cũng vậy,
nếu thiếu sự tương giao với Đức Chúa Trời và bởi đó không ở trong sự sáng,
chúng ta không bao giờ có thể ý thức về những lỗi lầm của chính mình. Nhưng một
khi bước vào trong sự tương giao với Đức Chúa Trời và được đặt trong sự sáng,
chúng ta phát hiện thấy mình đầy dẫy những điều bất khiết. Có những điều bất
khiết trong tâm trí, tình cảm, ý định, động cơ của chúng ta, thậm chí trong nhận
thức của linh chúng ta. Một khi ở trong sự sáng, chắc chắn tình trạng của chúng
ta trở nên rõ ràng. Và một khi tình trạng đó trở nên rõ ràng, lương tâm sẽ lên
án chúng ta. Nếu không có sự tẩy sạch của huyết, chắc chắn những vi phạm sẽ hiện
diện trong lương tâm chúng ta. Một khi có những vi phạm sẽ hiện diện trong
lương tâm, sự tương giao giữa Đức Chúa Trời và chúng ta bị gián đoạn, và bởi
đó, chúng ta ra khỏi hiện diện của Chúa.
Hơn nữa, trong nếp
sống hằng ngày của chúng ta vẫn có nhiều tội phạm hiện tại làm tổn thương lương
tâm chúng ta. Những điều chúng ta đã đề cập trước đó như đi xem phim và nổi giận.
Không cần ai khác dạy dỗ mà chính anh em biết quá rõ rằng những điều này là
sai. Là người được cứu, ở trong sự sáng, tự động anh em có cảm nhận này. Tuy
nhiên, vì yếu đuối nên anh em đã làm những điều như thế. Vì đã làm những điều
đó nên trong lương tâm có những vi phạm, và anh em cảm thấy mình đã ra khỏi sự
hiện diện của Chúa.
Chính lúc đó anh
em cần được tẩy sạch bởi huyết của Chúa Jesus. Nếu chúng ta ở trong sự sáng,
như Đức Chúa Trời ở trong sự sáng, thì chúng ta tương giao với nhau (1Gi. 1:7).
Dưới ánh sáng của sự tương giao như thế, chúng ta thấy các tội phạm của mình và
tự động xưng phận chúng trước mặt Chúa. Huyết của Jesus Con Ngài khi đó sẽ tẩy
sạch chúng ta và tất những vi phạm đó khỏi lương tâm chúng ta (1Gi. 1:9). Khi
đó chúng ta có cảm nhận rằng chúng ta lại được ở trong sự tương giao với Chúa.
Huyết có thể phục hồi và khôi phục sự tương giao với Chúa. Huyết có thể phục hồi
và khôi phục sự tương giao của chúng ta. Sự khôi phục này là sự duy trì.
Trong Cựu Ước,
vào ngày lễ chuộc tội, thầy tế lễ thượng phẩm đem huyết vào trong Nơi Thánh và
bôi huyết trên Bàn Thờ Xông Hương. Sau đó, ông đem huyết vào trong Nơi Chí
Thánh và rảy huyết trên ngai thương xót, tức là rẩy huyết trước mặt Đức Chúa Trời.
Hê –bơ –rơ chương 9 cho biết rằng Chúa Jesus cũng đem huyết mà Ngài đã đổ trên
thập tự giá, vào trong hiện diện của Đức Chúa Trời và rảy trước mặt Đức Chúa Trời.
Cho đến ngày nay, huyết của Chúa Jesus vẫn đang nói tốt về chúng ta trước mặt Đức
Chúa Trời. Huyết nói thay chúng ta và huyết là nền tảng của sự chuộc tội. Chính
dựa trên huyết này mà chúng ta xưng nhận các vi phạm của mình trước mặt Đức
Chúa Trời. Vì vậy, khi chúng ta xưng nhận, Linh áp dụng hiệu năng của sự tẩy sạch
bởi huyết trên lương tâm chúng ta. Lương tâm chúng ta được thanh tẩy khỏi mọi
vi phạm, hầu cho không có rào cản nào giữa Đức Chúa Trời và chúng ta, và sự
tương giao được phục hồi. Do đó, việc chúng ta cứ ở trong Chúa trước hết được
duy trì bởi huyết.
B. Sự Xức Dầu
Sự xức dầu là ơn
xức dầu được nói đến trong 1 Giăng chương 2. Trong thời Tân Ước, Đức Chúa Trời
đến với con người như là Thánh Linh. Thánh Linh không chỉ là dầu mà còn là sự xức
dầu. Đức Chúa Trời đến với con người để làm dầu xức chuyển động bên trong con
người. Sự chuyển động này là sự xức dầu. 1 Giăng 2:27 không chỉ nói về Linh là
dầu xức trong chúng ta, mà hơn thế nữa, Ngài còn là dầu xức đang xức trong
chúng ta. Vì vậy, sự xức dầu không nói về chính dầu xức. Đúng ra, điều này nói
về hành động xức của dầu xức, tức chuyển động của Thánh Linh trong chúng ta. Sự
chuyển động liên tục của Linh trong chúng ta giữ chúng ta lưu lại trong mối
tương giao của Đức Chúa Trời, và bởi đó , cứ ở trong Chúa. Vì vậy, sự xức dầu
cũng duy trì việc chúng ta ở trong Chúa cách thực tiễn.
Như vậy, phương
tiện thứ nhất mà nhờ đó sự tương giao được duy trì là sự tẩy sạch của huyết, và
thứ hai là sự xức dầu. Điều này chính xác tương ứng với các hình bóng trong Cựu
Ước. Các hình bóng trong Cựu Ước cho thấy rằng khi người nào muốn tiếp xúc Đức
Chúa Trời và tương giao với Ngài, trước hết người ấy phải rảy huyết và sau đó
áp dụng dầu xức. khi nói về việc duy trì sự tương giao, Tân Ước lưu ý đến vấn đề
rảy huyết về việc áp dụng dầu xức. Việc rảy huyết là để tẩy sạch mọi điều không
nên có ở đó. Sự xức dầu là để xức chúng
ta bằng những yếu tố của Đức Chúa Trời, thậm chí xức bằng chính Đức Chúa Trời.
Điều này giống như hành động sơn phết vật dụng trong nhà. Kết quả của hành động
sơn là nước sơn được áp dụng cho vật dụng đó. Linh đến với con người là Đức
Chúa Trời đến với con người. và bởi Linh chuyển động và xức dầu trong con người
mà Đức Chúa Trời đem vào trong con người.
Do đó, về mặt
tiêu cực, huyết tẩy sạch mọi điều mà chúng ta không nên có. Về mặt tích cực, dầu
xức xức cho chúng ta những gì chúng ta nên có. Điều chúng ta không nên có là tội
lỗi, và điều chúng ta nên có là chính Đức Chúa Trời. Bởi sự tẩy sạch của huyết
và sự xức dầu không dứt mà chúng ta duy
trì sự liên hiệp với Chúa luôn luôn.
Chiên Con và Bồ
Câu trong Giăng chương 1 tương đương với huyết và dầu xức. Huyết là Chiên Con,
và dầu xức là Bồ Câu. Chiên Con biểu thị Chúa đổ huyết Ngài vì chúng ta trên thập
tự giá để cất bỏ các tội phạm của chúng ta. Bồ Câu biểu thị Linh đến với con
người để thêm yếu tố của Đức Chúa Trời vào trong con người. Vì vậy, chúng ta phải
học tập luôn nhận lấy huyết để tẩy sạch các tội phạm của mình và để chuyển động
theo sự xức dầu bên trong. Một mặt, ngay khi cảm nhận mình sai trật, chúng ta
nên lập tức xưng nhận sai lầm của mình và tiếp nhận sự tẩy sạch của huyết. Mặt
khác, mỗi khi Linh chuyển động bên trong chúng ta, chúng ta nên lập tức chuyển
động theo cảm nhận về xức dầu đó. Bởi đó, chúng ta cứ ở trong Chúa và lưu lại
trong Ngài. Điều này nên là sự thực hành liên tục và không gián đoạn của chúng
ta
III. MỘT ĐỜI SỐNG CỨ Ở TRONG CHÚA
Đời sống Cơ-đốc
là đời sống cứ ở trong Chúa. Nếu cứ ở trong Chúa liên tục, chắc chắn đời sống
anh em sẽ thánh khiết, chiến thắng và thuộc linh. Mọi phương diện của đời sống
Cơ-đốc chúng ta được bao gồm trong đời sống cứ ở trong Chúa. Có nhiều điểm
trong nếp sống này mà chúng ta cần học tập cách đúng đắn
A. Bước Đi Theo Linh
Bước đi theo
Linh là bước theo sự xức dầu. Chúng ta đã nói rằng Đức Chúa Trời đến với chúng
ta như dầu xức bên trong chúng ta, luôn luôn xức chúng ta và ban cho chúng ta cảm
nhận. Nếu bước theo cảm nhận này, chúng ta đang bước đi theo Linh. Chẳng hạn,
khi anh em đang nói, nếu cảm nhận bên trong anh em ngăn anh em nói tiếp thì anh
em phải dừng lại. Nếu cảm nhận bên trong anh em thúc giục anh em hành động thì
anh em nên vâng theo và hành động cụ thể. Có thể anh em sắp biểu lộ một thái độ
nào đó. Nếu bên trong dường như có cảm nhận ngăn cản anh em, thì anh em nên
nhanh chóng dừng lại và đừng biểu lộ nó. Dù điều lớn hay điều nhỏ, hãy học tập
bước theo cảm nhận bên trong. Vâng phục cảm nhận bên trong là bước đi theo
Linh. Và bước đi theo Linh và vâng phục sự xức dầu. Đây là việc cứ ở trong Chúa
theo sự xức dầu
Ngay nay sự cứu
rỗi, chúng ta có Linh là dầu xức chúng ta và chuyển động trong chúng ta. Vì vậy,
chắc chắn là chúng ta có cảm nhận về sự xức dầu. Trách nhiệm của chúng ta là
nghiêm túc chú ý đến cảm nhận trong các chiều sâu của bản thể mình. Đừng dùng
tâm trí để suy nghĩ hay lập luận. Một khi suy nghĩ, cân nhắc tranh luận hay
phân tích, chắc chắn anh em sẽ ra khỏi linh mình và không còn trong tình trạng
cứ ở nữa. Những ý tưởng, sự lập luận và sự sáng suốt thiên nhiên của anh em thường
gián đoạn sự tương giao của anh em với Chúa. Vì thế, đừng chú ý đến chúng, mà
hãy quan tâm đến cảm nhận trong các chiều sâu của bản thể anh em. Càng bước
theo cảm nhận này, anh em sẽ càng khám phá thấy mình cứ ở trong Chúa cách sâu
hơn. Đồng thời và tự phát, đời sống anh em sẽ là đời sống cứ ở trong Chúa
B.
Xử Lý Các Tội Phạm
Bên
trong chúng ta có bản chất tội lỗi cố hữu, còn bên ngoài chúng ta sống trong một
xã hội đầy những điều ô uế tội lỗi. Một cách vô thức, hằng ngày chúng ta đang bị
ô nhiễm bởi tội. Do đó, nếu thực sự bước đi theo Linh và liên tục sống trong
Chúa, chắc chắn chúng ta sẽ có cảm nhận về tội. Khi đó, chúng ta nên xưng nhận
các tội phạm của mình trước mặt Đức Chúa Trời và lìa khỏi chúng bởi sự dẫn dắt
của Ngài. Do môi trường tội lỗi bên ngoài và bản chất tội bên trong chúng ta,
nên hằng ngày sống mà không bị ô uế bởi tội tội là một điều rất khó. Rất thường,
tội sẽ đến một cách vô thức để quấy rối tâm trí chúng ta, làm tổn hại tình cảm,
làm ô uế linh, và làm cho hành động của chúng ta đầy sai phạm. Vì vậy, chỉ bởi
huyết, khi xưng nhận tội phạm mình hết lần này đến lần khác, chúng ta mới có thể
liên tục cứ ở trong Chúa
Hiếm
có người nào thực sự biết cách cầu nguyện lại có thể cầu nguyện mà trước hết
không xưng nhận các tội phạm của mình. Một người càng bước đi theo linh sẽ càng
bước đi theo linh càng thấy mình có vô số tội phạm bên trong và bên ngoài. Càng
bước đi theo linh, người ấy sẽ càng Nhạy cảm với tội. Nếu phạm một lỗi nhỏ, người
ấy cảm nhận ngay và xử lý nó. Càng có nhiều sự xử lý, người ấy càng được chiếu
sáng bên trong và càng trở nên nhạy bén. Càng có nhiều sự xử lý, người ấy càng
trở nên trong suốt, thanh thản, tươi mới bên trong, và cuối cùng, người ấy càng
sáng suốt trong Chúa. Đây là đời sống cứ ở trong Chúa.
C.
Tuyệt Đối Không Có Rào Cản Nào Giữa Anh Em Và Chúa
Nói
theo đạo đức, có thể một số điều không được xem là tội, nhưng nếu làm một trong
những điều này sẽ tạo ra một rào cản giữa
anh em và Chúa, là điều cần bị xử lý. Đời sống cứ ở trong Chúa không những
không cho phép có tội mà cũng không cho phép có những rào cản. Chẳng hạn, có thể
anh em có cuộc trò chuyện ngắn với một anh em nào đó. Lời nói có thể đúng đắn,
và điều anh em nói đến có thể không có tội. Nhưng nếu sau cuộc trò chuyện đó có
một rào cản giữa anh em và Chúa thì điều đó vẫn là tội. Vì anh em đã nói điều
gì đó trái với cảm nhận bên trong nên đó là tội không vâng phục. Đức Chúa Trời
phán với Sau-lơ: “Sự vâng lời tốt hơn của tế lễ; sự nghe theo tốt hơn mỡ chiên
đực; sự bội nghịch cũng đáng tội bằng sự tà thuật; sự cố chấp giống như tội trọng
cúng lạy hình tượng” (1Sa.15:22-23). Khi một người không vâng lời Đức Chúa Trời,
sự không vâng lời ấy trở thành một tội tạo ra một rào cản giữa người đó và Chúa
Vì
vậy, đời sống cứ ở trong chúa đòi hỏi chúng ta không những phải liên tục bước theo Linh, xử lý tội phạm
và lìa bỏ nó mà lúc nào cũng phải không có rào cản giữa chúng ta và Chúa. Bất kể
điều nào đó tốt đến đâu, nếu làm điều đó mà tạo ra một rào cản giữa chúng ta và
Chúa thì chúng ta không nên làm. Đừng xét theo tiêu chuẩn đạo đức, nhưng hãy nhận
chính Chúa làm tiêu chuẩn. Đôi khi anh em có thể cho tiền hay giúp đỡ người
khác. Những điều này tự nó thực sự là tốt, nhưng đôi khi Chúa cấm chúng ta làm.
Nếu anh em muốn làm điều đó mặc dù Chúa cấm, thì ngay cả việc cho tiền hay giúp
ai đó sẽ làm gián đoạn mối tương giao của anh em với Chúa và tạo ra một rào cản.
Hãy cố gắng đừng làm bất cứ điều gì khiến anh em tách rời Chúa. Để duy trì đời
sống cứ ở trong Chúa, không chỉ các tội phạm cần được xử lý mà bất cứ rào cản
nào cũng cần phải bị cất bỏ
IV.KẾT
QUẢ VIỆC CỨ Ở TRONG CHÚA
Hiểu
Khát Vọng Của Đức Chúa Trời
Một
khi cứ ở trong Chúa, tự phát một người sẽ chạm được cảm xúc của Đức Chúa Trời và hiểu khát vọng của Đức
Chúa Trời là gì. Trong Cựu Ước, Áp-ra-ham là gương mẫu về điều này. Vì ông liên
tục ở trước mặt Đức Chúa Trời nên Đức Chúa Trời không thể không nói với
Áp-ra-ham ý định của Ngài. Thi Thiên 32:8 nói rằng Đức Chúa Trời lấy mắt Ngài
hướng dẫn chúng ta. Điều này giống người Hoa nói rằng người ta hành động bởi
cái nháy mắt hay gợi ý bằng mắt. Nếu sống trong sự tương giao, anh em sẽ
hiểu điều Kinh Thánh nói rằng Đức Chúa Trời lấy mắt Ngài hướng dẫn chúng ta.
Chúng ta không phải là con ngựa hay con la không hiểu biết, đến nỗi Đức Chúa Trời
phải dùng dây cương, hàm thiếc để hãm ép chúng ta hầu chúng ta có thể hiểu khát
vọng của Ngài. Chúng ta chỉ cần sống trong sự tương giao, cứ ở trong hiện diện
Ngài và đến gần Ngài. Khi ấy tự phát chúng ta sẽ có thể hiểu bản chất của Ngài
và những nguyên tắc làm việc của Ngài. Điều đó như thể trong linh chúng ta đã bắt
gặp cái nhìn thoáng qua của mắt Chúa và tự nhiên chạm được cảm xúc của Ngài và
hiểu được khát vọng của Ngài.
B.
Có Khát Vọng Của Đức Chúa Trời
Sau
khi chạm được cảm xúc của Đức Chúa Trời và hiểu được ý định của Ngài, tự phát
chúng ta sẽ có khát vọng của Ngài bên trong. Khi đó, khát vọng của Ngài trở nên
khát vọng của chúng ta, và điều Ngài mong muốn chính xác là điều chúng ta mong
muốn.
V.
CẦU NGUYỆN LÀ KẾT QUẢ CỦA VIỆC CỨ Ở TRONG CHÚA
Sau khi chạm được cảm xúc của Đức Chúa Trời, hiểu
ý định của Ngài, và cũng khao khát điều Ngài khao khát thì chúng ta cầu nguyện.
Đây chính là những gì được nói đến trong Giăng 15:7: “Ví bằng các ngươi cứ ở
trong Ta và Lời Ta cứ ở trong các ngươi, hễ điều gì các ngươi muốn, hãy xin,
thì Ta sẽ làm điều đó cho các ngươi”. Ước muốn này không ra từ người cầu nguyện.
Đúng ra, ước muốn này ra từ những gì Đức Chúa Trời đã xức vào trong chúng ta.
Vì ước muốn này là ước muốn của Đức Chúa Trời nên khi người ấy cầu nguyện, thì
Đức Chúa Trời đáp lời
Không lâu sau khi được cứu, một số người đọc
câu này trong Giăng chương 15 thì nói: “Lời hứa của Chúa thật kỳ diệu. Tôi có
thể xin bất cứ điều gì tôi muốn và Ngài sẽ làm điều đó cho tôi”. Vì vậy, họ bắt
đầu xin bất cứ điều gì họ muốn, cuối cùng, họ thấy rằng điều họ xin thì không
được ban cho. Điều này không phải vì lời hứa của Chúa không trở thành hiện thực.
Đó là vì họ lấy lời hứa của Chúa ra khỏi văn mạch. Họ cầu nguyện mà trước hết
không thực hiện những đòi hỏi cần thiết. Họ hiểu sai nghĩa của câu này. Giăng
15:7 đề cập tất cả 4 điểm. Thứ nhất, “các ngươi cứ ở trong Ta”. Thứ hai, “Lời Ta
cứ ở trong các ngươi”. Thứ ba, vì Lời Ta nói lên ý định của Ta nên lời này trở
thành ước muốn trong ngươi để bất cứ điều gì ngươi muốn cũng là điều Ta muốn.
Thứ tư, kết quả là, lời cầu nguyện như thế chắc chắn được Đức Chúa Trời đáp lời.
Bây giờ chúng ta hiểu rằng ước muốn trong lời cầu nguyện của chúng ta không bắt
nguồn từ con người, mà đó là điều Đức Chúa Trời mong muốn. Trước hết, một người
liên tục cứ ở trong Chúa. Khi đó, Đức Chúa Trời trở nên lời trong con người để
con người có thể hiểu ý định của Đức Chúa Trời. Điều này sản sinh một ước muốn
trong con người cũng là ước muốn của Đức Chúa Trời. Khi con người cầu nguyện
theo ước muốn này, Đức Chúa Trời không có chọn lựa nào khác ngoài việc đáp lời
cầu nguyện đó. Như thế, đó là “hãy xin thì các ngươi sẽ nhận được”. Lời cầu
nguyện này là kết quả của việc cứ ở trong Chúa