Mác 4: 37-38 “Bỗng có cơn bão gió lớn nổi lên,
sóng tạt vào thuyền, đến nỗi gần đầy nước. Còn chính Ngài đương ở sau đầu lái, dựa gối mà
ngủ; môn đồ đánh thức Ngài mà thưa rằng: “Thầy ôi, thầy không lo chúng ta chết
mất sao?”
"Còn chính Ngài đương ở sau đầu lái, dựa gối
mà ngủ”. Những lời này chạm vào chúng ta bao nhiêu lần rồi? Thật ấn tượng biết
bao khi những lời nầy cho chúng ta thấy rằng Chúa của chúng ta thực sự là con
người. Mệt mỏi sau một ngày phục vụ không mệt mỏi, người đầy tớ thật của Đức
Chúa Trời nằm ở phía sau con thuyền. Thất đáng biết ơn, Ngài, con người không
có chỗ gối đầu (Lu-ca 9.58). Có một thiết bị tiêu chuẩn nào đó trên một con
thuyền, hay có một trái tim yêu thương nào sẵn sàng dành cho Chúa không?
Đồng thời, trong giấc ngủ của Ngài, chúng ta
khám phá đức tin không thể lay chuyển của Ngài trong Đức Chúa Trời của Ngài (so
sánh Thi thiên 4: 9). Ngài đã biết một cơn bão lớn đang đến. Tuy nhiên, Ngài nằm
xuống và ngủ sâu, để các môn đồ sợ chết phải đánh thức Ngài. Phi-e-rơ, vẫn là một
trong những kiều dân nhỏ mọn, sau này đã bắt chước Thầy của mình, trong đêm trước
khi sẽ bị hành quyết, ông ngủ ngon, hoàn toàn bị xiềng xích giữa hai người lính
trong trại giam (Công-vụ 12). Đấng đã có thể ra lệnh cho gió và sóng cũng có thể
đối phó với binh sĩ, xiềng xích và những tù nhân bị nhốt.
Cuối cùng, giấc ngủ của Chúa cũng là một sự kiểm
tra đức tin của các môn đồ. Ngài cố tình để các môn đồ lâm vào tình huống này.
Và kết quả sự thử nghiệm này là gì? Ma-thê cũng có một câu nói tương tự, "Thưa
Chúa, nếu Chúa có đây, thì anh tôi không chết" (Giăng 11: 21). Chúng ta xét
đoán Ngài sai lầm biết bao! Ngài lo lắng cho chúng ta bao nhiêu, có thể chúng
ta không biết đến. Sau này, Phi-e-rơ không còn nghi ngờ gì nữa, nên ông nói, “Hãy
trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em” 1 Phi-e-rơ 5:
7).
Do đó, ngay cả qua việc Đấng Cứu Rỗi đang ngủ,
chúng ta cũng nhận những sự dạy dỗ quan trọng cho lòng chúng ta.