Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Hiểu Biết Chính Mình-



Gióp 42: 5,6: “Trước lỗ tai tôi có nghe đồn về Chúa, Nhưng bây giờ, mắt tôi đã thấy Ngài:  Vì vậy, tôi lấy làm gớm ghê tôi, Và ăn năn trong tro bụi”.
Khi có được kiến ​​thức về Đức Chúa Trời, ông Gióp cũng có được cách thực tế thu được kiến ​​thức về bản thân mình, và ông nói thêm, "vì vậy, tôi lấy làm gớm ghê tôi, Và ăn năn trong tro bụi". Đó là cách luôn luôn có như vậy. Càng biết nhiều về Đức Chúa Trời thì càng có nhiều ý nghĩa ngược lại, chúng ta cũng biết lẫn nhau đối với Ngài. Tự biết mình theo cách này - như trong trường hợp Gióp- rất đau đớn, nhưng cũng có tính chữa lành, bởi vì nó dẫn đến sự giải phóng khỏi cái tôi (bản ngã), là điều quan trọng nhất.

Đã có một thời gian trong lịch sử của mình, khi các mối quan hệ của ông Gióp rất khác nhau trong mọi cách. Ông mô tả điều này trong chương 29 và những từ ngữ "tôi", và "của tôi" rất phổ biến ở đây. Ông thịnh vượng và vô cùng hạnh phúc với các công việc thành công của mình. Câu 11 của chương 29 này hoàn toàn trái ngược với câu 5 và 6 của chương 42 —Vào thời điểm đó, ông nói: “Khi tai ai nghe tôi, bèn xưng tôi có phước, Mắt ai thấy tôi, bèn làm chứng cho tôi”.  Mặt khác, bây giờ ông nói: "Trước lỗ tai tôi có nghe đồn về Chúa, Nhưng bây giờ, mắt tôi đã thấy Ngài:  Vì vậy, tôi lấy làm gớm ghê tôi, Và ăn năn trong tro bụi".
 Khi con người Gióp chiếm trọn tầm mắt miìh, là một câu chuyện khác, nhưng sau khi Đức Giê-hô-va chiếm trọn tầm mắt của ông và Gióp đã nhận ra mình trong ánh sáng sự hiện diện của Chúa, câu chuyện rất khác. Sự hiểu biết chính mình nầy chỉ có thể đạt được trên con đường kinh nghiệm. Tình trạng không ra gì của bản chất chúng ta được trình bày cho chúng ta thấy bằng sự kiên nhẫn tuyệt vời trong Kinh Thánh, và chúng ta làm tốt để tin những lời chứng thực nghiêm túc của kinh thánh, và khiêm nhường thuận phục  lời của Đức Chúa Trời như thể mình bị kết tội.
 Nhưng có một điều giúp đỡ chúng ta tin vào sự vô dụng của xác thịt minh, là kinh nghiệm biết hạ mình. Trong Rô-ma 7:18, Phao-lô không nói, “tôi tin,” nhưng nói “Vả, tôi biết rằng trong tôi, tức là ở trong xác thịt tôi, chẳng có điều gì lương thiện, vì lòng muốn thì ở nơi tôi, nhưng quyền lực làm điều thiện thì lại không có”, và chương đó mô tả những kinh nghiệm tà ác mà nhờ đó ông đã chiếm được được tri thức đó—hiểu biết chính mình-
Bạn đã thấy mình là gì chưa? Bạn có hiểu biết tình trạng không ra gì của bản thân mình chưa?