Thứ Năm, 27 tháng 9, 2018

Mù Mắt-



Ma-thi-ơ 20:30-34, “Kìa, có hai người mù ngồi bên đường, nghe nói Jêsus đi qua đó, thì kêu lên rằng: 'Ôi Chúa, Con Đa-vít ơi, xin thương xót chúng tôi với!"  Quần chúng rầy họ, biểu nín đi; song họ càng kêu lớn hơn nữa rằng: "Ôi Chúa, Con Đa-vít ơi, xin thương xót chúng tôi với!"  Jêsus dừng lại, gọi họ mà hỏi rằng: "Các ngươi muốn ta làm chi cho các ngươi?"  Họ đáp rằng: "Thưa Chúa, muốn mắt chúng tôi được mở ra."  Jêsus động lòng thương xót, bèn rờ mắt họ, tức thì họ thấy được và đi theo Ngài ».
Đôi mắt được gọi cách đúng đắn là cơ quan cảm giác quan trọng nhất. Thiếu thị lực dẫn đến những hạn chế lớn trong cuộc sống mà một người sáng mắt khó có thể tưởng tượng.
Chúa Jêsus thường thương xót những người không thể nhìn thấy trong đời của họ. Tù khám tù, Giăng Báp-tít sai môn đệ hỏi Chúa coi Chúa có phải là Đấng phải đến chăng. Ngài trích dẫn việc Ngài chữa lành người mù làm bằng chứng đầu tiên (Ma-thi-ơ 11: 5). Do đó, sự chữa lành của Chúa là một trong những đặc điểm nhận dạng Ngài là Đấng Mê-si-a.

Các sách tin mừng mô tả tổng cộng bảy sự chữa lành cho người mù. Mặt khác, trong cựu ước, chúng ta không bao giờ một lần đọc rằng ai đó đã được làm điều này. Tuy nhiên, có lời chép rằng người mù sẽ nhờ Đấng Christ được sáng mắt-  Ê-sai 42:7 chép “để mở mắt kẻ mù, làm cho kẻ tù ra khỏi khám, kẻ ngồi trong tối tăm ra khỏi ngục”. Nên hai người mù trên đây dựa vào lời hứa này, nài xin Chúa, là Con Đa-vít thương xót. Vì cảm động trong lòng, Ngài bày tỏ quyền năng mình cho họ - họ đã lập tức nhìn thấy ngay.
Nhưng chúng ta đừng quên rằng có một sự mù quáng thuộc linh nặng hơn nữa. Người tín đồ thiên nhiên bị mù vì anh ta không thể biết chính mình và Đức Chúa Trời. Anh ta đang ở trong bóng tối. Chúng ta, các Cơ Đốc nhân sáng mắt có nhiệm vụ lớn lao là mang sự thật đến cho mọi người, để mắt họ có thể mở ra và họ có thể chuyển đổi từ bóng tối qua ánh sáng (xem Công-vụ 26:17, 18).
Những tín đồ giỏi kinh thánh, vổ ngực vì mình có lẽ thật đỉnh cao của thời đại cần nghe lời nầy của Chúa: “Ngươi nói: Ta giàu rồi, ta đã được giàu có rồi, không cần chi nữa, song ngươi không biết rằng mình là kẻ khốn khổ, đáng thương, nghèo ngặt, đui mù, loã lồ.  Ta khuyên ngươi hãy mua … thuốc mắt để thoa mắt ngươi, hầu cho ngươi thấy được”.
Rất nhiều Cơ Đốc nhân trước kia là người mù trong nước sa-tan, được sáng mắt rồi, nhưng hôm nay lại kiêu ngạo nên bị đui mù thuộc linh gấp hai—vì có chép lời Chúa chẩn bệnh như sau, “Vậy, nếu sự sáng trong ngươi là tối tăm, thì sự tối tăm ấy lớn biết bao!” (Mathio 6:23).
Vì mù nên họ làm theo lời của giáo chủ mà bỏ qua lời Kinh thánh. Đáng thương lắm thay!