1 Sử kí 4:9.10 “Gia-bê được tôn trọng hơn anh
em mình; mẹ ông đặt tên là Gia-bê, vì nói rằng: “Ta sinh nó trong sự đau đớn.” Gia-bê
khấn nguyện với Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên rằng:“Ôi, xin Chúa ban phước dồi
dào cho con, mở rộng bờ cõi con. Nguyện tay Chúa phù hộ con, giữ con khỏi mọi
điều ác, để con thoát cơn khốn khổ!” Đức Chúa Trời ban cho đúng như điều ông cầu
xin”.
Giữa một danh sách dài tên họ nhiều người trong
sách 1 Sử kí, tên Gia-bê xuất hiện.
Nhưng không chỉ tên của ông được đề cập, nhưng ông cũng nói với chúng ta đồi lời
về anh em và mẹ của mình, sự ra đời của mình và về tất cả các lời cầu nguyện ngắn
của mình mà Đức Chúa Trời đã trả lời. Vài dòng về Gia-bê trong cuốn 1 Sử kí cung cấp cho chúng ta rất
nhiều thức ăn để suy nghĩ!
Gia-bê được tôn trọng hơn anh em của mình.
Nhưng sự ra đời của ông trông không có vẻ sáng sủa. Mẹ ông rất đau đớn, nên đặt
cho con trai mình cái tên Gia-bê (đau đớn). Sự đau đớn có là chương trình cho
cuộc sống của ông không? Không, không phải đau đớn, nhưng phước lành!
Phước lành đến qua lời cầu nguyện. Gia-bê kêu cầu
Đức Chúa Trời, Đấng đã chứng tỏ chính mình là có quyền năng cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài, và là Đấng sẵn sàng nghe Gia-bê cầu xin. Yêu cầu của Gia-bê nhiều gấp 4 lần:
-Các phước lành dồi dào
-Mở rộng biên giới
-Bàn tay giúp đỡ của Đức Chúa Trời
-Bảo tồn khỏi điều ác và sự đau đớn
Gia-bê cầu nguyện cho các phước lành phong phú.
Là một người Y-sơ-ra-ên, dân thuộc đất, ông chỉ nghĩ về những vụ thu hoạch
phong phú và sự gia tăng quyền sở hữu đất đai của mình. Ngược lại, các Cơ Đốc
nhân, là dân thuộc thiên, được ban cho mọi phước lành thuộc linh ở những nơi
trên trời (Ê-phê-sô 1: 3). Chúng ta nên cầu nguyện hầu chúng ta hiểu và tận hưởng
nhiều phước lành thuộc thiên này.
Gia-bê cầu nguyện hầu tay của Đức Chúa Trời ở với
ông. Là một yêu cầu tốt cho các Cơ Đốc nhân bắt chước. Là những người yếu đuối,
chúng ta cần bàn tay mạnh mẽ này để giúp chúng ta. Nếu chúng ta không nhận được
sự giúp đỡ của Ngài, làm thế nào chúng ta có thể hưởng các phước lành của mình?
Chúng ta có thể làm gì với vinh quang của Đức Chúa Trời?
Gia-bê không cầu nguyện cho đến khi ông ta bị những
điều tiêu cực ràng buộc. Ông muốn được cứu khỏi điều ác và bất hạnh và do đó sẽ
thoát khỏi đau đớn. Chúng ta cũng cầu nguyện cho sự bảo vệ. Đặc biệt là để bảo
vệ khỏi bất cứ điều gì có thể gây tổn hại cho chúng ta về mặt tâm linh, chẳng hạn
như những mũi tên lửa của ác linh hoặc những việc xấu xa của những người không
tin đem đến (Eph 6:16, 2 Tim 4:18).
Gia-bê đã không bắt đầu lời cầu nguyện của mình
với chữ "nếu," như Gia-cốp đã làm: "Nếu Đức Chúa Trời ở cùng
tôi, gìn giữ tôi trong lúc đi đường, cho bánh ăn, áo mặc, và nếu tôi trở về
bình an đến nhà cha tôi, thì Đức Giê-hô-va sẽ là Đức Chúa Trời tôi…và tôi sẽ nộp
lại cho Ngài một phần mười mọi của cải mà Ngài sẽ cho tôi" (Sáng 28:
20-22). Gia-bê không nói những lời như vậy.
Bất cứ ai nhìn thấy Đức Chúa Trời là Đấng Ban
Cho đầy lòng thương xót đều phải từ chối mọi ý tưởng về một cuộc mua bán mặc cả
với Ngài. Cuối cùng, Gia-bê kinh nghiệm Đức Chúa Trời trả lời cầu nguyện của
mình. Đức Chúa Trời ban phước cho ông một cách rõ ràng, và Gia-bê được danh dự là
điều mà chắc chắn ông đã không tìm kiếm. Hãy xem 1 Các vua 3:13 về sự cầu nguyện
của vua Sa-lô-môn.
Chúng ta phải tin tưởng cầu xin các phước lành dồi
dào, sự giúp đỡ và bảo tồn, dựa vào ân sủng của Đức Chúa Trời. Chúng ta hãy mở
rộng miệng mình để Đức Chúa Trời đổ đầy (Thi. 81:11)! Đôi mắt của chúng ta
không nên nhìn lại nỗi đau của quá khứ, nhưng nhìn lên Đấng có thể làm dư dật
vượt quá mọi sự chúng ta cầu xin và suy tưởng (Ê-phê-sô 3:20)