Thứ Hai, 14 tháng 8, 2023

Vương Minh Đạo đã rao giảng thế nào?

 



Mặc dù tiếng nói của Wang đã bị im lặng trong 25 năm, nhưng các bài viết của ông đã được truyền từ người này sang người khác, được trân trọng vì sự hiểu biết sâu sắc về Cơ đốc giáo của họ.

Wang sinh năm 1900, trong cuộc nổi dậy của Boxer (Quyển Phỉ)—một phản ứng trước ảnh hưởng của nước ngoài ở Trung Quốc khiến nhiều người phương Tây bị giết. Cha của Wang đang gặp nguy hiểm vì có liên hệ chặt chẽ với các nhà truyền giáo phương Tây. Thay vì đối mặt với các quyền phỉ, ông ta đã tự sát. Mẹ của Wang đặt tên cậu bé là Tie-Zi (Iron Son-- Con Trai Sắt). Sau cuộc nổi dậy, cô đã mua một ngôi nhà với tiền bồi thường từ chính phủ triều đình và cho thuê phòng để hỗ trợ gia đình. Wang thường xuyên đói và bị bỏ mặc. Khu phố này rất thô bạo và Wang chứng kiến cảnh nói dối, đánh nhau, hành hung, hành vi mại dâm và sử dụng ma túy. Mẹ anh gào lên những lời xúc phạm con cái.

Khi Wang mười bốn tuổi, anh ấy đã trở thành một Cơ đốc nhân. Những cuộc đấu tranh thuộc linh diễn ra cho đến khi ông chấp nhận rằng Đấng Christ đòi hỏi sự vâng lời hoàn toàn. Trong thời gian lâm trọng bệnh, ông đã hứa với Chúa rằng sẽ từ bỏ sự nghiệp chính trị đã định và tham gia thánh chức đạo Đấng Christ nếu Chúa cho phép ông sống. Ngay sau đó, anh đổi tên từ Tie-Zi (Con Sắt) thành Mingdao có nghĩa là “hiểu đạo (lời)”.

Trong khi giảng dạy tại một trường Cơ đốc giáo, Mingdao tin chắc rằng mình nên làm báp têm khi trưởng thành. Trường truyền giáo đã dạy và thực hành phép báp têm cho trẻ sơ sinh. Khi anh và năm người bạn phá băng tại một con lạch vào tháng Giêng và ngâm mình trong làn nước lạnh giá, ban giám hiệu nhà trường đã sa thải Wang. Mẹ và em gái anh, những người trông chờ vào thu nhập của anh, đã trút những lời giận dữ lên anh và ngược đãi vợ anh. Mingdao sau đó bắt đầu học Kinh Thánh trong nhà kính, nhấn mạnh đến đời sống thánh thiện. Ông không làm phép báp-têm cho ai trừ khi họ chứng minh được bằng chứng về sự tái sinh. Khi nhóm của anh ấy lớn hơn nhà kính, họ đã gây quỹ để xây dựng một đền tạm.

Trong thời kỳ Nhật Bản chiếm đóng Trung Quốc, Vương đã từ chối tham gia một liên đoàn tôn giáo sẽ ràng buộc nhà thờ của ông với Cơ đốc giáo tầm thường và trao cho người Nhật nhiều sự giám sát và kiểm soát hơn đối với các hoạt động của tổ chức này. Người Nhật thường xuyên đe dọa anh ta đến mức anh ta đặt một chiếc quan tài, hy vọng sẽ bị hành quyết. Đồng thời, ông làm chứng: “Tôi là tôi tớ của Đức Chúa Trời tối cao. Trừ khi Chúa cho phép, không ai có thể làm hại tôi.”

Sau khi có chính quyền cách mạng mới thành công, Mingdao thực sự đã bị kết án mười lăm năm tù ... và  đã trả tự do cho Liu Jingwen, vợ ông  vào năm 1973 nhưng đã giữ Mingdao cho đến năm 1980 khi áp lực quốc tế gia tăng đòi trả tự do cho ông. Ông mất năm 1991.

—Đan Graves