Xa-cha-ri 11: 12-13; Công vụ 1:18; Ma thi ơ 27: 5-7.
Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đã nộp Chúa cho các nhà lãnh đạo tôn giáo ở Israel để lấy
ba mươi miếng bạc. Khi bị lương tâm của mình đánh đập, anh ta mang trả lại tiền
công bất nghĩa của kẻ phản bội cho các thầy tế lễ cao cấp và những trưởng lão.
Từ số tiền máu này, các nhà lãnh đạo tôn giáo đã mua cánh đồng của một người thợ
gốm, và đã được sử dụng miếng ruộng như
một nơi chôn cất cho người nước ngoài.
Ai sở hữu số tiền này? Đáng chú ý là kinh thánh
đưa ra ba câu trả lời khác nhau. Chúng ta hãy xem xét kỹ hơn.
--Jesus Christ
Trong sách Xa-cha-ri 11:12,13 có chép, “Ta nói
cùng chúng nó rằng: Nếu các ngươi lấy làm tốt, thì hãy cho tiền công ta; bằng
không thì đừng cho. Chúng nó bèn cân tiền công cho ta, là ba chục miếng bạc. Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Hãy lấy giá tốt
mà chúng nó định giá cho ta đó, đem quăng cho thợ gốm! Ta bèn lấy ba chục miếng
bạc mà quăng cho thợ gốm tại trong nhà Đức Giê-hô-va”.
Trong sách Xa-cha-ri 11, tiên tri Xa-cha-ri đảm
nhận vai trò của một mục tử. Trong đó, ông là người báo hiệu, là một hình ảnh đến
trước của Chúa Jêsus. Khi Ngài ở trên trái đất, Chúa Jêsus, đã lướt qua dân
trên đất của Ngài. Nhưng dân này, được những mục tử vô ích kiểm soát, nên họ không
muốn chức vụ của Ngài. Cuối cùng, Chúa yêu cầu phần thưởng vì sự phục vụ bằng tình
yêu cách trung tín của Ngài. "Ta
nói cùng chúng nó rằng: Nếu các ngươi lấy làm tốt, thì hãy cho tiền công ta; bằng
không thì đừng cho. Chúng nó bèn cân tiền công cho ta, là ba chục miếng bạc”. Trớ
trêu thay, Chúa bảo Xa-cha-ri lấy "giá vinh quang" nầy, và ném nó vào
nhà của Chúa, cho người thợ gốm. Sau đó, Y-sơ-ra-ên sẽ bị phán xét (Xa-cha-ri
11: 14-17). Cây gươm phán xét của Chúa sẽ đánh những kẻ chăn vô dụng , Xa cha
ri 11:8, 17. Sau đó thành thánh bị san bằng, dân Israel bị lưu dày, năm 70 S.C.
Vì vậy, số tiền ba mươi miếng bạc thuộc về mục
tử, là Chúa Jêsus. Đó là cái giá mà họ trả cho Ngài. Ba mươi miếng bạc do
Giu-đa Ích -ca-ri-ốt ném vào đền thờ trong tuyệt vọng sâu sắc là tiền công của
Chúa Jêsus.
-Giu-đa Ích-ca-ri-ốt-
"Tên đó (Giu- đa) lấy tiền công bất nghĩa
mà mua một đám ruộng, rồi nhào xuống, nổ bụng, đổ ruột ra hết" (Công vụ
1:18). Giu-đa đã mua được một cánh đồng, vì đó là tiền công của anh ta và đã được sử dụng cho việc đó. Anh ta kiếm được
số tiền này một cách bất hợp pháp, nhưng anh ta là người sở hữu ba mươi miếng bạc.
Tất nhiên, anh ta không đích thân chiếm hữu miếng ruộng này, dù anh ta có lẽ đã
được chôn tại nghĩa địa nầy
--Các nhà lãnh đạo tôn giáo Do -thái
"Khi ấy Giu-đa, là kẻ phản Ngài, thấy Ngài
bị định tội, thì hối hận, bèn đem ba chục bạc trả cho các thầy tế lễ cả và các
trưởng lão, mà nói rằng: "Tôi đã phạm tội mà nộp huyết vô tội." Song
họ đáp rằng: "Sự đó can chi đến chúng ta? Ngươi chịu lấy." Người bèn
ném bạc vào đền thờ, rồi trở ra, đi thắt cổ. Các thầy tế lễ cả bèn lượm bạc ấy
mà nói rằng: "Không có phép để bạc nầy vào kho thánh, vì là giá của huyết."
Rồi họ bàn, dùng bạc đó mua ruộng của thợ gốm để làm nghĩa địa cho khách lạ”.(Mathio
27: 5-7).
Các thầy tế lễ cao cấp có quyền trên số tiền nầy
và họ đã điều hành việc mua ruộng làm nghĩa địa. Họ không muốn ném tiền vào
co-ban (điểm thu tiền thuế đền thờ). Họ không ngại việc đóng đinh Con Đức Chúa
Trời, nhưng không muốn sử dụng số tiền của kẻ phản bội cho các mục đích thánh
thiện! Thật là nực cười!
Tôi xin hỏi các bạn: ai trả tiền mua ruộng của
thợ gốm để làm nghĩa địa ? Đấy là một vấn đề khó giải thích.