Giô-suê 6:26; 2 Vua 2: 19-21; Lu-ca 10: 30-42; Lu-ca 18: 35-43; Lu-ca 19:
1-10
Giê-ri-cô là một thành lũy lớn mà dân Israel đã phải đối đầu ngay sau khi
vượt qua sông Giô-đanh. Thành
phố này thể hiện sức mạnh của kẻ thù. Giô-suê đã nguyền rủa Giê-ri-cô sau khi
thành phố bị phá hủy (Giô-suê 6:26). Nhưng Đức Chúa Trời mang phước lành đến nơi
bị rủa sả nầy, như năm phân đoạn Kinh thánh sau đây cho thấy:
--Khi Giê-ri-cô được chinh phục, chúng ta đã thấy
ân điển của Đức Chúa Trời: Ra-háp và cả gia đình của bà đều được dung tha trước
sự phán xét. Họ kinh nghiệm phước lành của sự cứu rỗi trước sự phán xét tận diệt
Giê-ri-cô của Chúa (Giô-suê 2 và 6).
--Khi Ê-li-sê đến Giê-ri-cô, ông gặp phải nguồn
nước sinh hoạt đắng và đất cằn cỗi. Nhưng Vị Tiên Tri của lòng thương xót đã chữa
lành cho nguồn nước. Dân chúng kinh nghiệm phước lành khi được ban cho "sự
sống" (2 Các Vua 2: 19-21).
--Một người đàn ông nào đó đã từ Giê-ru-sa-lem đi
xuống Giê-ri-cô và sa vào tay bọn cướp. Nhưng tại cổng thành của Giê-ri-cô nầy,
ông đã trải nghiệm sự ban phước của lòng thương xót qua bàn tay "người Sa-ma-ri
nhơn lành" ( tượng trưng Chúa Jesus) (Lu-ca 10: 30-42).
--Tại lối vào Giê-ri-cô, Chúa Giê-xu gặp một kẻ
mù ăn xin, người đang cầu xin lòng thương xót của Chúa. Chúa Jêsus đã chữa lành
cho anh ta. Người này kinh nghiệm phước lành sự chữa lành và được sáng mắt (Lu-ca
18: 35-43).
--Khi Đấng Christ đi qua Giê-ri-cô, Ngài đã gặp
một người đàn ông lùn thấp và có tên là Xa-chê. Ông ấy được phép trải nghiệm
phước lành khi được nhìn thấy và dự phần phước lành của Đấng Cứu Rỗi (Lu-ca 19:
1-10).
Giống như cổ thành Giê-ri-cô, trái đất này là một
nơi bị nguyền rủa. Vì sự sa ngã của A-đam, trái đất đã bị nguyền rủa, và những
người không ăn năn tội lỗi của mình sẽ được gọi là "những kẻ bị nguyền rủa"
vào ngày phán xét (Ma-thi-ơ 25:41). Nhưng Đức Chúa Trời làm việc trong ân điển
của Ngài mỗi ngày và Ngài muốn ban phước lành dồi dào. Bạn có muốn chấp nhận
phước lành này hay không?. Hay bạn cứ đứng trong vị trí bị rủa sả??