Các Quan xét 3: 15-22, “Dân Y-sơ-ra-ên bị phục
dịch Éc-lôn, vua Mô-áp, trong mười tám năm. Đức Giê-hô-va dấy lên cho chúng một đấng giải
cứu, là Ê-hút, con trai Ghê-ra, thuộc về chi phái Bên-gia-min, là người có tật
thuận tay tả. Ê-hút tự làm lấy một cây
gươm hai lưỡi, dài một thước, và đeo theo trong áo mình nơi háng hữu. Vua
Mô-áp, là một người rất mập. Bấy giờ, vua đương ngồi một mình nơi lầu mát;
Ê-hút đến gần mà nói rằng: Tôi có một lời của Đức Chúa Trời tâu lại với vua.
Éc-lôn vừa đứng dậy khỏi ngai; Ê-hút bèn giơ tay tả ra rút gươm đeo ở phía hữu,
mà đâm người nơi bụng. Cán gươm cũng
lút theo lưỡi, mỡ líp lại xung quanh lưỡi
gươm; vì người không rút gươm ra khỏi bụng, nó thấu ra sau lưng”.
Rô 16:18,“Vì những kẻ đó chẳng hầu việc Đấng
Christ, Chúa chúng ta, song hầu việc cái bụng họ” .
Phi-líp 3;19, “họ lấy bụng mình làm chúa mình”
Tít 1:12, “Người Cơ-rết hay nói dối, là thú dữ,
ham ăn mà làm biếng”
Khi dân của Đức Chúa Trời bị vua Éc-lôn xứ Mô-áp
áp bức, Đức Chúa Trời đã ban cho họ một vị cứu tinh từ bộ tộc người Bên-gia-min: Ê-hút. Tổ tiên của ông là Bên-gia-min,
danh tánh nầy có ý nghĩa là "con trai củ tay phải tôi". Nhưng hãy nhìn
xem, Ê-hút, người Bên-gia-min có khuyết tật trong tay phải, và do đó anh phải sử
dụng thanh kiếm bằng tay trái cách thành thạo.
Nhưng anh ta làm cho mình một thanh kiếm có hai
lưỡi - đó là một vũ khí nguy hiểm. Thanh
kiếm nằm trong tay của một người thuận tay trái. Với vũ khí này, anh đã giết
Éc-lôn bằng cách đâm thanh kiếm vào bụng y.
Chúng ta có thể học được gì từ điều đó? Chúng
ta cũng có thể có một khuyết tật nào đó như Ê-hút và nghĩ rằng trong khi phục vụ
Chúa, mình đang gặp sự bất lợi. Nhưng nuôi dưỡng những suy nghĩ như vậy là
không cần thiết. Chúng ta chỉ cần nắm lấy vũ khí phù hợp. Ê-hút tự làm cho mình
một thanh kiếm hai lưỡi – chúng ta thậm
chí không cần phải làm vũ khí, nhưng chỉ có thể kiếm lời của Đức Chúa Trời, sắc
bén hơn thanh kiếm hai lưỡi (Hê-bơ-rơ 4:12). Với điều này, chúng ta có thể chiến
đấu chống lại vấn đề trì trệ và lười biếng bẩm sinh, trong đó vua Mô-áp là một
bức tranh.- Éc-lôn mập là do cuộc sống trì trệ. Giê-rê-mi 48:11 “Mô-áp từ lúc
còn trẻ vốn yên lặng (lười biếng)”.
Nhưng Ê-hút đã tạo ra một thanh kiếm hai lưỡi để
ông có thể đánh bại kẻ thù mọi hướng. Mỗi mép sắc bén của thanh gươm đều hữu dụng.
Ngoài ra, một thanh kiếm như vậy đâm vào đối thủ nhanh hơn.
Chúng ta nên để cho lời "sắc bén" của
Đức Chúa Trời hành động với mọi quyền lực của nó - theo mọi hướng chứ không chỉ
theo hướng mà dường như chúng ta cho là quan trọng nhất. Bây giờ nếu chúng ta
muốn giải quyết nan đề cuộc sống thích thoải mái, trì trệ, ươn lười ngu ngốc,
thì thanh kiếm phải được đâm vào dạ dày. Có nghĩa, chúng ta phải thực sự để cho
lời của Đức Chúa Trời làm việc trên cuộc sống của chúng ta và sẵn sàng phán xét
bản tính ích kỷ của chúng ta theo tầm nhìn của một Đức Chúa Trời thánh thiện.
Cái bụng nói lên sự ích kỷ này, là gốc rễ của
quán tính trì trệ. Những ý tưởng này được gợi ý ở những nơi như Rô-ma 16:18,
Phi-líp 3:19 và Tít 1:12. Vì thanh kiếm phải – như lời kinh thánh miêu tả- đâm vào
bụng có nhiều lớp mỡ dày ở bên trong. Điều này cho phép cuộc sống trì trệ của
chính mình được thoát ra và sau đó cũng làm cho cuộc sống của dân Đức Chúa Trời
được như vậy!